Tác giả:

Grầm!! Ui...! Dường như đây là âm thanh quen thuộc thay cho lời chào buổi sáng này thường xuyên phát ra từ ngôi nhà bé nhỏ xinh xắn của tôi. Ôi cú té cầu thang đau tới nỗi ông "Thổ Địa "ở dưới cũng phải than. Mà cứ xảy ra vào mỗi buổi sáng nữa chứ,...ôi...thang ơi là thang sao mày nỡ lòng nào hành cái mông bé bỏng của tao vậy? Tự giới thiệu họ tên đầy đủ của tôi là Trần Lệ Hằng, tên thân mật ở nhà mà gia đình thường gọi là Miu. Là học sinh giỏi, gương mặt ưu tú và liên tiếp nhận giấy cháu ngoan Bác Hồ nên tôi rất biết cư xử để không làm cho người khác phải ghen ghét (khe khe thật mừng vì con người đó không phải là tôi) Sau khi thực hiện "lời chào buổi sáng" giống mọi khi, tôi lê cái thân tàn tạ vào nhà bếp tìm điểm tâm. Chưa kịp đặt mông xuống ghế tôi đã phải nghe ba cái thứ tiếng như Campuchia, Lào, Thái Lan,...blah...blah phát ra từ phía anh hai: -Sao sáng nào cũng phá không cho người khác ngủ hết vậy con heo điên kia? Giới thiệu sơ về anh hai tôi: ổng hơn tôi 2 tuổi. Ngoài cái tính…

Chương 5: Đi chơi

Sao Tình YêuTác giả: Dorothy_kiuGrầm!! Ui...! Dường như đây là âm thanh quen thuộc thay cho lời chào buổi sáng này thường xuyên phát ra từ ngôi nhà bé nhỏ xinh xắn của tôi. Ôi cú té cầu thang đau tới nỗi ông "Thổ Địa "ở dưới cũng phải than. Mà cứ xảy ra vào mỗi buổi sáng nữa chứ,...ôi...thang ơi là thang sao mày nỡ lòng nào hành cái mông bé bỏng của tao vậy? Tự giới thiệu họ tên đầy đủ của tôi là Trần Lệ Hằng, tên thân mật ở nhà mà gia đình thường gọi là Miu. Là học sinh giỏi, gương mặt ưu tú và liên tiếp nhận giấy cháu ngoan Bác Hồ nên tôi rất biết cư xử để không làm cho người khác phải ghen ghét (khe khe thật mừng vì con người đó không phải là tôi) Sau khi thực hiện "lời chào buổi sáng" giống mọi khi, tôi lê cái thân tàn tạ vào nhà bếp tìm điểm tâm. Chưa kịp đặt mông xuống ghế tôi đã phải nghe ba cái thứ tiếng như Campuchia, Lào, Thái Lan,...blah...blah phát ra từ phía anh hai: -Sao sáng nào cũng phá không cho người khác ngủ hết vậy con heo điên kia? Giới thiệu sơ về anh hai tôi: ổng hơn tôi 2 tuổi. Ngoài cái tính… Cạch...cạch...bùm...xoảng..., keeng,grầm...v...v... -Á...!!! Híc híc...hu hu----------------------------------Tìm lại hồi ức-----------------------------Cả lớp đang xôn xao, bàn tán về cái gì đó...tôi không biết nhưng có vẻ chuyện mà mọi người đang bàn tán rất thú vịBốp! Ây...!-Thằng nào dám đập đầu bà?!- tôi đang ụp mặt xuống bàn mà mơ về 1 giấc mơ nào đó...thì chợt tôi bị "vật thể lạ" gì quật mạnh vào đầu:-Thưa Lệ Hằng tiểu thư, cho hỏi cô đã ngủ đã chưa?1 giọng nói trầm trần mà bổng bổng và rất ư là kì cục tôi mơ mơ màng màng ngẩng mặt lên. Ôi lạy thánh...hiện trước mắt tôi là ông thầy Xử Thiên đang vừa nhìn tôi chằm chằm lại vừa nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy của thầy làm tôi tỉnh giấc luôn và cũng đồng thời da gà, gai ốc tôi dựng lên khắp người:-Dạ...em thành thật xin lỗi thầy...Thấy tôi cũng đã tỉnh và ngoan ngoãn chỉnh đốn lại tinh thần thì thầy không còn gì để nói nữa mà quay lại vị trí ngồi thân yêu lúc nào cũng gắn bó với thầy- bàn giáo viênTiết sinh hoạt chủ nhiệm lại bắt đầu. Mở đầu vẫn là tiết mục đọc kinh như mọi khi. Dẫu đã bị thầy hù cho tỉnh rồi nhưng khi nghe ông thầy này sinh hoạt tôi không thể không ngủ gật-Sau đây tôi xin thông báo cho các em 1 tin mừngBây giờ tôi mới chống cằm ngước lên nghe, ông thầy hắng giọng nói tiếp:-Sắp tới đây nhà trường sẽ tổ chức cho chúng ta đi tham quan ngoại khoá. Vì trường Phượng Hoàng mà chúng ta đang học đây rất ư là "nghèo" nên địa điểm tham quan sẽ là...-dừng lại đôi chút thầy lấy thông báo ra xem lại, không biết có phải ổng quên hay không hay muốn xem kĩ lại nội dung vì không tin nổi sau đó lại tiếp tục nói-.... Thành phố Hokkaido ở Nhật BảnCả lớp đơ mặt ra 3s, có 1 sự "nghèo nhẹ"...Mặt tôi lờ đờ chuyển sang đơ nhẹ và cuối cùng là...:-Á!!! HOKKAIDO MUÔN NĂM!!! :-:)&""((,!&@&(@(@);~^|¥*~¥

Cạch...cạch...bùm...xoảng..., keeng,grầm...v...v... -Á...!!! Híc híc...hu hu

----------------------------------Tìm lại hồi ức-----------------------------

Cả lớp đang xôn xao, bàn tán về cái gì đó...tôi không biết nhưng có vẻ chuyện mà mọi người đang bàn tán rất thú vị

Bốp! Ây...!

-Thằng nào dám đập đầu bà?!- tôi đang ụp mặt xuống bàn mà mơ về 1 giấc mơ nào đó...thì chợt tôi bị "vật thể lạ" gì quật mạnh vào đầu:

-Thưa Lệ Hằng tiểu thư, cho hỏi cô đã ngủ đã chưa?

1 giọng nói trầm trần mà bổng bổng và rất ư là kì cục tôi mơ mơ màng màng ngẩng mặt lên. Ôi lạy thánh...hiện trước mắt tôi là ông thầy Xử Thiên đang vừa nhìn tôi chằm chằm lại vừa nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy của thầy làm tôi tỉnh giấc luôn và cũng đồng thời da gà, gai ốc tôi dựng lên khắp người:

-Dạ...em thành thật xin lỗi thầy...

Thấy tôi cũng đã tỉnh và ngoan ngoãn chỉnh đốn lại tinh thần thì thầy không còn gì để nói nữa mà quay lại vị trí ngồi thân yêu lúc nào cũng gắn bó với thầy- bàn giáo viên

Tiết sinh hoạt chủ nhiệm lại bắt đầu. Mở đầu vẫn là tiết mục đọc kinh như mọi khi. Dẫu đã bị thầy hù cho tỉnh rồi nhưng khi nghe ông thầy này sinh hoạt tôi không thể không ngủ gật

-Sau đây tôi xin thông báo cho các em 1 tin mừng

Bây giờ tôi mới chống cằm ngước lên nghe, ông thầy hắng giọng nói tiếp:

-Sắp tới đây nhà trường sẽ tổ chức cho chúng ta đi tham quan ngoại khoá. Vì trường Phượng Hoàng mà chúng ta đang học đây rất ư là "nghèo" nên địa điểm tham quan sẽ là...-dừng lại đôi chút thầy lấy thông báo ra xem lại, không biết có phải ổng quên hay không hay muốn xem kĩ lại nội dung vì không tin nổi sau đó lại tiếp tục nói-.... Thành phố Hokkaido ở Nhật Bản

Cả lớp đơ mặt ra 3s, có 1 sự "nghèo nhẹ"...

Mặt tôi lờ đờ chuyển sang đơ nhẹ và cuối cùng là...:

-Á!!! HOKKAIDO MUÔN NĂM!!! :-:)&""((,!&@&(@(@);~^|¥*~¥

Sao Tình YêuTác giả: Dorothy_kiuGrầm!! Ui...! Dường như đây là âm thanh quen thuộc thay cho lời chào buổi sáng này thường xuyên phát ra từ ngôi nhà bé nhỏ xinh xắn của tôi. Ôi cú té cầu thang đau tới nỗi ông "Thổ Địa "ở dưới cũng phải than. Mà cứ xảy ra vào mỗi buổi sáng nữa chứ,...ôi...thang ơi là thang sao mày nỡ lòng nào hành cái mông bé bỏng của tao vậy? Tự giới thiệu họ tên đầy đủ của tôi là Trần Lệ Hằng, tên thân mật ở nhà mà gia đình thường gọi là Miu. Là học sinh giỏi, gương mặt ưu tú và liên tiếp nhận giấy cháu ngoan Bác Hồ nên tôi rất biết cư xử để không làm cho người khác phải ghen ghét (khe khe thật mừng vì con người đó không phải là tôi) Sau khi thực hiện "lời chào buổi sáng" giống mọi khi, tôi lê cái thân tàn tạ vào nhà bếp tìm điểm tâm. Chưa kịp đặt mông xuống ghế tôi đã phải nghe ba cái thứ tiếng như Campuchia, Lào, Thái Lan,...blah...blah phát ra từ phía anh hai: -Sao sáng nào cũng phá không cho người khác ngủ hết vậy con heo điên kia? Giới thiệu sơ về anh hai tôi: ổng hơn tôi 2 tuổi. Ngoài cái tính… Cạch...cạch...bùm...xoảng..., keeng,grầm...v...v... -Á...!!! Híc híc...hu hu----------------------------------Tìm lại hồi ức-----------------------------Cả lớp đang xôn xao, bàn tán về cái gì đó...tôi không biết nhưng có vẻ chuyện mà mọi người đang bàn tán rất thú vịBốp! Ây...!-Thằng nào dám đập đầu bà?!- tôi đang ụp mặt xuống bàn mà mơ về 1 giấc mơ nào đó...thì chợt tôi bị "vật thể lạ" gì quật mạnh vào đầu:-Thưa Lệ Hằng tiểu thư, cho hỏi cô đã ngủ đã chưa?1 giọng nói trầm trần mà bổng bổng và rất ư là kì cục tôi mơ mơ màng màng ngẩng mặt lên. Ôi lạy thánh...hiện trước mắt tôi là ông thầy Xử Thiên đang vừa nhìn tôi chằm chằm lại vừa nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy của thầy làm tôi tỉnh giấc luôn và cũng đồng thời da gà, gai ốc tôi dựng lên khắp người:-Dạ...em thành thật xin lỗi thầy...Thấy tôi cũng đã tỉnh và ngoan ngoãn chỉnh đốn lại tinh thần thì thầy không còn gì để nói nữa mà quay lại vị trí ngồi thân yêu lúc nào cũng gắn bó với thầy- bàn giáo viênTiết sinh hoạt chủ nhiệm lại bắt đầu. Mở đầu vẫn là tiết mục đọc kinh như mọi khi. Dẫu đã bị thầy hù cho tỉnh rồi nhưng khi nghe ông thầy này sinh hoạt tôi không thể không ngủ gật-Sau đây tôi xin thông báo cho các em 1 tin mừngBây giờ tôi mới chống cằm ngước lên nghe, ông thầy hắng giọng nói tiếp:-Sắp tới đây nhà trường sẽ tổ chức cho chúng ta đi tham quan ngoại khoá. Vì trường Phượng Hoàng mà chúng ta đang học đây rất ư là "nghèo" nên địa điểm tham quan sẽ là...-dừng lại đôi chút thầy lấy thông báo ra xem lại, không biết có phải ổng quên hay không hay muốn xem kĩ lại nội dung vì không tin nổi sau đó lại tiếp tục nói-.... Thành phố Hokkaido ở Nhật BảnCả lớp đơ mặt ra 3s, có 1 sự "nghèo nhẹ"...Mặt tôi lờ đờ chuyển sang đơ nhẹ và cuối cùng là...:-Á!!! HOKKAIDO MUÔN NĂM!!! :-:)&""((,!&@&(@(@);~^|¥*~¥

Chương 5: Đi chơi