Sân bay Bombay, ngày 23 tháng Giêng năm 1966, 3 giờ sáng. Những hành khách cuối cùng đáp chuyến bay Air India 101 đang qua đường băng và lên cầu thang dẫn vào chiếc máy bay Boeing 707. Trong phòng chờ vắng vẻ, hai người đàn ông đứng kề nhau quay mặt nhìn ra vách kính. - Có gì trong phong bì này? - Tôi muốn ông không biết gì thì hơn. - Tôi phải trao lại nó cho ai? - Đến sân bay trung chuyển ở Genève, ông hãy tới uống chút gì đó tại quầy bar, một người đàn ông sẽ lại gần và đề nghị mời ông một cốc gin-tonic. - Tôi không dùng đồ uống có cồn, thưa ông. - Thế thì ông đành phải nhìn cái cốc thôi vậy. Người kia sẽ xưng danh là Arnold Knopf. Phần còn lại thì chỉ cần kín đáo là được và tôi biết ông được thiên phú phẩm chất này. - Tôi không thích bị ông lợi dụng vào những chuyện làm vặt vãnh của ông. - Ai đã khiến ông hiểu rằng đây là chuyện làm ăn vặt vãnh vậy, Adesh thân mến? George Ashton nói với giọng không vừa ý. - Thôi được, nhưng sau chuyến này, chúng ta đường ai nấy đi, đây là lần cuối…
Tác giả: