Tác giả:

Hà Thành-nơi quy tụ những con người của sự tinh tế vì vậy có "gái ế" là một điều hiển nhiên. Chủ Nhật: 5h30 phút. Khu nhà trung cư C. "Quần áo, điện thoại, túi... à túi đâu rồi..." "Bụp...xoảng...á ...ú..." Những tiếng "động nhẹ gió đưa" văng vẳng trong căn hộ trung cư C115 rất đỗi quen thuộc lại một lần nữa được phát lên. -Này, Trương Quỳnh Thư, mới sáng sớm có trật tự cho người ta ngủ không hả? Tiếng ngái ngủ của cô gái vang lên thánh thót dù vẫn đang ở trong trạng thái đầu bịt gối, người quấn chăn, chân tay lăn lộn. -Rõ, thưa sếp. Quỳnh Thư vuốt ngực nhẹ nhàng sau câu nói. Tay cô bê túi xách, nách cô kẹp đôi giầy. Dù có cố nhẹ nhàng đi chăng nữa thì .... "Choang....!!!" Hai mắt cô nhắm nghiền lại. Cô không muốn ngắm nhìn khoảnh khắc thiêng liêng- bình hoa thủy tinh ôm hôm thắm thiết với sàn nhà. "Trương Quỳnh Thư...." tiếng hét đã được volum tăng bậc hai. Vâng đó chính là dấu hiệu nhận biết của sự chết chóc. 1,2,3 cô đếm thầm trong lòng mình. Nếu là bình hoa bình thường thì không…

Truyện chữ