Tác giả:

Hà Thành-nơi quy tụ những con người của sự tinh tế vì vậy có "gái ế" là một điều hiển nhiên. Chủ Nhật: 5h30 phút. Khu nhà trung cư C. "Quần áo, điện thoại, túi... à túi đâu rồi..." "Bụp...xoảng...á ...ú..." Những tiếng "động nhẹ gió đưa" văng vẳng trong căn hộ trung cư C115 rất đỗi quen thuộc lại một lần nữa được phát lên. -Này, Trương Quỳnh Thư, mới sáng sớm có trật tự cho người ta ngủ không hả? Tiếng ngái ngủ của cô gái vang lên thánh thót dù vẫn đang ở trong trạng thái đầu bịt gối, người quấn chăn, chân tay lăn lộn. -Rõ, thưa sếp. Quỳnh Thư vuốt ngực nhẹ nhàng sau câu nói. Tay cô bê túi xách, nách cô kẹp đôi giầy. Dù có cố nhẹ nhàng đi chăng nữa thì .... "Choang....!!!" Hai mắt cô nhắm nghiền lại. Cô không muốn ngắm nhìn khoảnh khắc thiêng liêng- bình hoa thủy tinh ôm hôm thắm thiết với sàn nhà. "Trương Quỳnh Thư...." tiếng hét đã được volum tăng bậc hai. Vâng đó chính là dấu hiệu nhận biết của sự chết chóc. 1,2,3 cô đếm thầm trong lòng mình. Nếu là bình hoa bình thường thì không…

Chương 31: Buôn chuyện là niềm đam mê!!! 2

Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!Tác giả: HazuHà Thành-nơi quy tụ những con người của sự tinh tế vì vậy có "gái ế" là một điều hiển nhiên. Chủ Nhật: 5h30 phút. Khu nhà trung cư C. "Quần áo, điện thoại, túi... à túi đâu rồi..." "Bụp...xoảng...á ...ú..." Những tiếng "động nhẹ gió đưa" văng vẳng trong căn hộ trung cư C115 rất đỗi quen thuộc lại một lần nữa được phát lên. -Này, Trương Quỳnh Thư, mới sáng sớm có trật tự cho người ta ngủ không hả? Tiếng ngái ngủ của cô gái vang lên thánh thót dù vẫn đang ở trong trạng thái đầu bịt gối, người quấn chăn, chân tay lăn lộn. -Rõ, thưa sếp. Quỳnh Thư vuốt ngực nhẹ nhàng sau câu nói. Tay cô bê túi xách, nách cô kẹp đôi giầy. Dù có cố nhẹ nhàng đi chăng nữa thì .... "Choang....!!!" Hai mắt cô nhắm nghiền lại. Cô không muốn ngắm nhìn khoảnh khắc thiêng liêng- bình hoa thủy tinh ôm hôm thắm thiết với sàn nhà. "Trương Quỳnh Thư...." tiếng hét đã được volum tăng bậc hai. Vâng đó chính là dấu hiệu nhận biết của sự chết chóc. 1,2,3 cô đếm thầm trong lòng mình. Nếu là bình hoa bình thường thì không… -Hahaha chuyện này vẫn chưa hay,chuyện này mới hấp dẫn đây này-Một nam học sinh tiếp lời- Xóm tôi có mấy thằng cũng bằng tuổi như tụi mình này.Một hôm, chúng rủ nhau lên chợ hoa, khổ nỗi lại không có xe nên đi chung trên một chiếc xe máy, đang chạy xe trên đường thì bị cảnh sát thổi, cả nhóm dừng lại.Cảnh sát hỏi:"Tại sao mấy đứa dám tống ba mà lại không đội nón bảo hiểm vậy hả? Có biết như vậy là vi phạm luật giao thông hay ko?"Cả nhóm hốt hoảng quay lại nhìn phía sau và hét lên:"Chết cha còn thằng thứ tư đâu mất tiêu rồi!!!"cảnh sát:????-hahaha, thế thằng thứ tư đâu mày.-Nó bị rớt ở đầu ngõ trước khi đi do ngồi chặt quá, nhưng có thằng nào biết đâu???Cả lớp cười rống lên thì một đứa con gái tiến lại gần vòng tròn vỗ ngực thông báo.-Trời, chuyện của chúng mày vẫn chưa thấm vào đâu.-Ê con kia, chuyện gì vậy kể đi.-Từ từ nào, chuyện này chính ta chứng kiến cơ. Đó là ngày sinh nhật lần thứ 17 của ta được tổ chức ở một nhà hàng hoành tráng.-Tua đi cô ơi, ở đấy mà phét lác.-Một đứa học sinh nhắc nhở.-Từ từ rồi khoai mới nhừ,-im một tiếng nhỏ kể tiếp- Tại quán ăn, sau khi thổi nến mọi người nhập tiệc. Bỗng dưng một ông bác bạn bố tui bực mình gọi bồi bàn lại quát tháo:"Anh giải thích thế nào về chiếc máy trợ thính trong bát súp của tôi?"-Thế anh ta giải thích như thế nào? Tụi học sinh nhao nhao hỏi. Nhìn một lượt nhóc tiếp lời:"Thưa ngài, ngài nói gì tôi nghe chưa được rõ..."(xin lỗi m.n chap này ngắn là do bên sstruyen cop thiếu nên mình chia ra làm hai để được bản đầy đủ hơn, m.n thông cảm)

-Hahaha chuyện này vẫn chưa hay,chuyện này mới hấp dẫn đây này-Một nam học sinh tiếp lời- Xóm tôi có mấy thằng cũng bằng tuổi như tụi mình này.Một hôm, chúng rủ nhau lên chợ hoa, khổ nỗi lại không có xe nên đi chung trên một chiếc xe máy, đang chạy xe trên đường thì bị cảnh sát thổi, cả nhóm dừng lại.

Cảnh sát hỏi:"Tại sao mấy đứa dám tống ba mà lại không đội nón bảo hiểm vậy hả? Có biết như vậy là vi phạm luật giao thông hay ko?"

Cả nhóm hốt hoảng quay lại nhìn phía sau và hét lên:"Chết cha còn thằng thứ tư đâu mất tiêu rồi!!!"

cảnh sát:????

-hahaha, thế thằng thứ tư đâu mày.

-Nó bị rớt ở đầu ngõ trước khi đi do ngồi chặt quá, nhưng có thằng nào biết đâu???

Cả lớp cười rống lên thì một đứa con gái tiến lại gần vòng tròn vỗ ngực thông báo.

-Trời, chuyện của chúng mày vẫn chưa thấm vào đâu.

-Ê con kia, chuyện gì vậy kể đi.

-Từ từ nào, chuyện này chính ta chứng kiến cơ. Đó là ngày sinh nhật lần thứ 17 của ta được tổ chức ở một nhà hàng hoành tráng.

-Tua đi cô ơi, ở đấy mà phét lác.-Một đứa học sinh nhắc nhở.

-Từ từ rồi khoai mới nhừ,-im một tiếng nhỏ kể tiếp- Tại quán ăn, sau khi thổi nến mọi người nhập tiệc. Bỗng dưng một ông bác bạn bố tui bực mình gọi bồi bàn lại quát tháo:"

Anh giải thích thế nào về chiếc máy trợ thính trong bát súp của tôi?"

-Thế anh ta giải thích như thế nào? Tụi học sinh nhao nhao hỏi. Nhìn một lượt nhóc tiếp lời:

"Thưa ngài, ngài nói gì tôi nghe chưa được rõ..."

(xin lỗi m.n chap này ngắn là do bên sstruyen cop thiếu nên mình chia ra làm hai để được bản đầy đủ hơn, m.n thông cảm)

Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!Tác giả: HazuHà Thành-nơi quy tụ những con người của sự tinh tế vì vậy có "gái ế" là một điều hiển nhiên. Chủ Nhật: 5h30 phút. Khu nhà trung cư C. "Quần áo, điện thoại, túi... à túi đâu rồi..." "Bụp...xoảng...á ...ú..." Những tiếng "động nhẹ gió đưa" văng vẳng trong căn hộ trung cư C115 rất đỗi quen thuộc lại một lần nữa được phát lên. -Này, Trương Quỳnh Thư, mới sáng sớm có trật tự cho người ta ngủ không hả? Tiếng ngái ngủ của cô gái vang lên thánh thót dù vẫn đang ở trong trạng thái đầu bịt gối, người quấn chăn, chân tay lăn lộn. -Rõ, thưa sếp. Quỳnh Thư vuốt ngực nhẹ nhàng sau câu nói. Tay cô bê túi xách, nách cô kẹp đôi giầy. Dù có cố nhẹ nhàng đi chăng nữa thì .... "Choang....!!!" Hai mắt cô nhắm nghiền lại. Cô không muốn ngắm nhìn khoảnh khắc thiêng liêng- bình hoa thủy tinh ôm hôm thắm thiết với sàn nhà. "Trương Quỳnh Thư...." tiếng hét đã được volum tăng bậc hai. Vâng đó chính là dấu hiệu nhận biết của sự chết chóc. 1,2,3 cô đếm thầm trong lòng mình. Nếu là bình hoa bình thường thì không… -Hahaha chuyện này vẫn chưa hay,chuyện này mới hấp dẫn đây này-Một nam học sinh tiếp lời- Xóm tôi có mấy thằng cũng bằng tuổi như tụi mình này.Một hôm, chúng rủ nhau lên chợ hoa, khổ nỗi lại không có xe nên đi chung trên một chiếc xe máy, đang chạy xe trên đường thì bị cảnh sát thổi, cả nhóm dừng lại.Cảnh sát hỏi:"Tại sao mấy đứa dám tống ba mà lại không đội nón bảo hiểm vậy hả? Có biết như vậy là vi phạm luật giao thông hay ko?"Cả nhóm hốt hoảng quay lại nhìn phía sau và hét lên:"Chết cha còn thằng thứ tư đâu mất tiêu rồi!!!"cảnh sát:????-hahaha, thế thằng thứ tư đâu mày.-Nó bị rớt ở đầu ngõ trước khi đi do ngồi chặt quá, nhưng có thằng nào biết đâu???Cả lớp cười rống lên thì một đứa con gái tiến lại gần vòng tròn vỗ ngực thông báo.-Trời, chuyện của chúng mày vẫn chưa thấm vào đâu.-Ê con kia, chuyện gì vậy kể đi.-Từ từ nào, chuyện này chính ta chứng kiến cơ. Đó là ngày sinh nhật lần thứ 17 của ta được tổ chức ở một nhà hàng hoành tráng.-Tua đi cô ơi, ở đấy mà phét lác.-Một đứa học sinh nhắc nhở.-Từ từ rồi khoai mới nhừ,-im một tiếng nhỏ kể tiếp- Tại quán ăn, sau khi thổi nến mọi người nhập tiệc. Bỗng dưng một ông bác bạn bố tui bực mình gọi bồi bàn lại quát tháo:"Anh giải thích thế nào về chiếc máy trợ thính trong bát súp của tôi?"-Thế anh ta giải thích như thế nào? Tụi học sinh nhao nhao hỏi. Nhìn một lượt nhóc tiếp lời:"Thưa ngài, ngài nói gì tôi nghe chưa được rõ..."(xin lỗi m.n chap này ngắn là do bên sstruyen cop thiếu nên mình chia ra làm hai để được bản đầy đủ hơn, m.n thông cảm)

Chương 31: Buôn chuyện là niềm đam mê!!! 2