Tác giả:

Ui cha ơi đau đầu quá!!! Tiêu Tiêu khẽ kêu lên,hai tay cô đưa lên xoa cái đầu nhỏ đang đau như búa bổ.Cô tí hí mắt rồi dần mở ra, Ui Cha Mẹ ơi ở đâu mà to giữ vậy nè?? khách sạn năm sao chăng! Ko thể nào cô nhớ rõ là hôm qua. -------------------------------------------------------------------------------------------------------------- *Hồi tưởng* ~~nhạc chuông~ -giật cái mùi yê yê,lúc đó là khoảng 2h sáng....giật giật giật...( giật cái mùi Tùng Tôm). Lúc đó Tiêu Tiêu của chúng ta vừa bước ra từ phòng tắm tóc tai vẫn ướt nhẹp, trên tay còn cầm 1 quả chuối,thấy phone kêu liền vứt chuối xuống sàn nhà rồi chạy lại nghe máy luôn. Đó là Đông Nhi bạn thân của nàng. "A nhô nhông nhi nhà?? "miệng còn phình đầy chuối Tiêu Tiêu hăng say nói chuyện trên trời dưới đất, nào là hàng hạ giá nào là soái ca khoe hàng, xong rồi quay ra chửi nữ phụ hồ li bla blo này nọ với Đông Nhi. Sự việc chỉ có thế nếu cô không chạy ra chỗ laptop.... 3 2 1 Á á á á. Ế Tiêu Tiêu cậu sao đấy - Đông Nhi kêu lên. Tút Tút…

Chương 7: Chỉ là mơ

Nữ Phụ Ra Tay, Bạch Liên Hoa Nữ Chủ Tránh RaTác giả: Hàn HànTruyện Nữ PhụUi cha ơi đau đầu quá!!! Tiêu Tiêu khẽ kêu lên,hai tay cô đưa lên xoa cái đầu nhỏ đang đau như búa bổ.Cô tí hí mắt rồi dần mở ra, Ui Cha Mẹ ơi ở đâu mà to giữ vậy nè?? khách sạn năm sao chăng! Ko thể nào cô nhớ rõ là hôm qua. -------------------------------------------------------------------------------------------------------------- *Hồi tưởng* ~~nhạc chuông~ -giật cái mùi yê yê,lúc đó là khoảng 2h sáng....giật giật giật...( giật cái mùi Tùng Tôm). Lúc đó Tiêu Tiêu của chúng ta vừa bước ra từ phòng tắm tóc tai vẫn ướt nhẹp, trên tay còn cầm 1 quả chuối,thấy phone kêu liền vứt chuối xuống sàn nhà rồi chạy lại nghe máy luôn. Đó là Đông Nhi bạn thân của nàng. "A nhô nhông nhi nhà?? "miệng còn phình đầy chuối Tiêu Tiêu hăng say nói chuyện trên trời dưới đất, nào là hàng hạ giá nào là soái ca khoe hàng, xong rồi quay ra chửi nữ phụ hồ li bla blo này nọ với Đông Nhi. Sự việc chỉ có thế nếu cô không chạy ra chỗ laptop.... 3 2 1 Á á á á. Ế Tiêu Tiêu cậu sao đấy - Đông Nhi kêu lên. Tút Tút… Trong phòng wc...Hic hic,xí hổ quá, làm sao bây giờ??- Hiểu Mạn đỏ mặtHay là..Giả tưởng1:Cám ơn anh, ha ha...Hờ hờ, loạiGiả tưởng 2: A hi hi, anh tốt bụng vl, tí em mời snh đi ăn kem nhaNghe như mình đang tán tỉnh anh ta zLoạiGiả tưởng 3: Xí, tôi chỉ lỡ thôi anh đừng tưởng bở, tôi là con gái nhà lành đó....Cạn lờiHaizz, thôi ra ngoài đã đến đâu hay đến đó z.Ý nhueng mà xấu hổ chít di đc làm sao đây - Đầu bả bốc khói luôn rồi kìa..Thôi đc rồi đếm dến 3 thì bước ra nha.321.Xoẹt..- Tiếng màn kéo cửaÁ hự hựAnh đẹp trai đag cửi áo kìa, ôilưng trắng quá, tay cơ kìa muốn xờ quá đê, ý sao mình háo sắc thế nà?? Tỉnh đê, trai đẹp ko dành cho mình#NGUNGAOTUONG,Ặc, từ khi nài mình mắc bệnh tự kỉ z??Ồ, em ra rồi à - tiếng anh đẹp trai ấyHửm?? em ốm ak,sao mặt em đỏ vậy, cần anh giúp gì khôngÝ em không sao - Hiểu Mạn lắc đầu nguầy nguậy, mặt như gấc,..Ukm, em không sao là tốt rồi,- Mạc Tử Huyền cười mà không biết đã làm cho ai đó bị trồng cây si..Hic. Vâng, CẢM ƠN ANH đã quan tâm - Hiểu Mạn la hétUk - Anh cười một tay ngoáy tai (.)......Chết hết truyện để nói rồi..Đúng lúc đấy: Tùng Tùng Tùng,....Yes, xin phép anh em về lớp nha - * mùnh thấy yêu cái tiếng trống này quáT.TUk, em đi nha.Là, lá,la.- Hiểu Mạn nhảy chân sáo về lớpXoẹt, ầm ầm, 1 âm thanh kinh hoàngHiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sao không??Trước mắt Hiểu Mạn bây giờ chỉ là màu đen vô tận.....Hiểu Mạn mở to mắt, ánh sáng khiến cô nhíu mày..Hu hu, Cầu Tiêu ngốc, cậu nằm đây 2 tuần rồi đấyHửm?? giọng Đông Nhi, hic hic chả có nhẽ..Đông Nhi - Gọi là ai bây giờ?? Tiêu Tiêu vậyĐông Nhi,.. - Tiêu Tiêu yếu ớt gọiHic hic, Cầu Tiêu cậu dậy rồi hả?? tóe mừng quá, bác sĩ, bác sĩ ơi - Đông Nhi toan chạy thì bị Tiêu Tiêu giữ lại.Đông Nhi cậu ngồi đây với tớ đã - Tiêu Tiêu nắm chặt tay Đông NhiUk, - Đông Nhi mỉm cườiHiểu Mạn kể cho Đông Nhi nghe toàn bộ về giấc mơ của mìnhHư Cấu - đấy là câu mà nhỏ phán, để tui phone cho ba má bà đã nha10p sauTiêu Tiêu, - Từ ngoài cửa hai bậc phụ huynh đáng kính của Tiêu Tiêu xông vàoHu hu bố mẹ,...- Tiêu Tiêu khóc như mưa, nữ phụ gì chứ ha ha cũng chỉ là mơ thui ha ha haHiểu Mạn.Nghe quen quenHiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sai không??Mở mắt...Không(.)Là mơ sao??----------------- HẾT

Trong phòng wc...

Hic hic,xí hổ quá, làm sao bây giờ??- Hiểu Mạn đỏ mặt

Hay là..

Giả tưởng1:

Cám ơn anh, ha ha...

Hờ hờ, loại

Giả tưởng 2: A hi hi, anh tốt bụng vl, tí em mời snh đi ăn kem nha

Nghe như mình đang tán tỉnh anh ta z

Loại

Giả tưởng 3: Xí, tôi chỉ lỡ thôi anh đừng tưởng bở, tôi là con gái nhà lành đó

....Cạn lời

Haizz, thôi ra ngoài đã đến đâu hay đến đó z.

Ý nhueng mà xấu hổ chít di đc làm sao đây - Đầu bả bốc khói luôn rồi kìa..

Thôi đc rồi đếm dến 3 thì bước ra nha.

321.

Xoẹt..- Tiếng màn kéo cửa

Á hự hự

Anh đẹp trai đag cửi áo kìa, ôi

lưng trắng quá, tay cơ kìa muốn xờ quá đê, ý sao mình háo sắc thế nà?? Tỉnh đê, trai đẹp ko dành cho mình

#NGUNGAOTUONG,

Ặc, từ khi nài mình mắc bệnh tự kỉ z??

Ồ, em ra rồi à - tiếng anh đẹp trai ấy

Hửm?? em ốm ak,sao mặt em đỏ vậy, cần anh giúp gì không

Ý em không sao - Hiểu Mạn lắc đầu nguầy nguậy, mặt như gấc,..

Ukm, em không sao là tốt rồi,- Mạc Tử Huyền cười mà không biết đã làm cho ai đó bị trồng cây si..

Hic. Vâng, CẢM ƠN ANH đã quan tâm - Hiểu Mạn la hét

Uk - Anh cười một tay ngoáy tai (.)

......Chết hết truyện để nói rồi..

Đúng lúc đấy: Tùng Tùng Tùng,....

Yes, xin phép anh em về lớp nha - * mùnh thấy yêu cái tiếng trống này quáT.T

Uk, em đi nha.

Là, lá,la.- Hiểu Mạn nhảy chân sáo về lớp

Xoẹt, ầm ầm, 1 âm thanh kinh hoàng

Hiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sao không??

Trước mắt Hiểu Mạn bây giờ chỉ là màu đen vô tận

.....

Hiểu Mạn mở to mắt, ánh sáng khiến cô nhíu mày..

Hu hu, Cầu Tiêu ngốc, cậu nằm đây 2 tuần rồi đấy

Hửm?? giọng Đông Nhi, hic hic chả có nhẽ..

Đông Nhi - Gọi là ai bây giờ?? Tiêu Tiêu vậy

Đông Nhi,.. - Tiêu Tiêu yếu ớt gọi

Hic hic, Cầu Tiêu cậu dậy rồi hả?? tóe mừng quá, bác sĩ, bác sĩ ơi - Đông Nhi toan chạy thì bị Tiêu Tiêu giữ lại.

Đông Nhi cậu ngồi đây với tớ đã - Tiêu Tiêu nắm chặt tay Đông Nhi

Uk, - Đông Nhi mỉm cười

Hiểu Mạn kể cho Đông Nhi nghe toàn bộ về giấc mơ của mình

Hư Cấu - đấy là câu mà nhỏ phán, để tui phone cho ba má bà đã nha

10p sau

Tiêu Tiêu, - Từ ngoài cửa hai bậc phụ huynh đáng kính của Tiêu Tiêu xông vào

Hu hu bố mẹ,...- Tiêu Tiêu khóc như mưa, nữ phụ gì chứ ha ha cũng chỉ là mơ thui ha ha ha

Hiểu Mạn.

Nghe quen quen

Hiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sai không??

Mở mắt...

Không(.)

Là mơ sao??

----------------- HẾT

Nữ Phụ Ra Tay, Bạch Liên Hoa Nữ Chủ Tránh RaTác giả: Hàn HànTruyện Nữ PhụUi cha ơi đau đầu quá!!! Tiêu Tiêu khẽ kêu lên,hai tay cô đưa lên xoa cái đầu nhỏ đang đau như búa bổ.Cô tí hí mắt rồi dần mở ra, Ui Cha Mẹ ơi ở đâu mà to giữ vậy nè?? khách sạn năm sao chăng! Ko thể nào cô nhớ rõ là hôm qua. -------------------------------------------------------------------------------------------------------------- *Hồi tưởng* ~~nhạc chuông~ -giật cái mùi yê yê,lúc đó là khoảng 2h sáng....giật giật giật...( giật cái mùi Tùng Tôm). Lúc đó Tiêu Tiêu của chúng ta vừa bước ra từ phòng tắm tóc tai vẫn ướt nhẹp, trên tay còn cầm 1 quả chuối,thấy phone kêu liền vứt chuối xuống sàn nhà rồi chạy lại nghe máy luôn. Đó là Đông Nhi bạn thân của nàng. "A nhô nhông nhi nhà?? "miệng còn phình đầy chuối Tiêu Tiêu hăng say nói chuyện trên trời dưới đất, nào là hàng hạ giá nào là soái ca khoe hàng, xong rồi quay ra chửi nữ phụ hồ li bla blo này nọ với Đông Nhi. Sự việc chỉ có thế nếu cô không chạy ra chỗ laptop.... 3 2 1 Á á á á. Ế Tiêu Tiêu cậu sao đấy - Đông Nhi kêu lên. Tút Tút… Trong phòng wc...Hic hic,xí hổ quá, làm sao bây giờ??- Hiểu Mạn đỏ mặtHay là..Giả tưởng1:Cám ơn anh, ha ha...Hờ hờ, loạiGiả tưởng 2: A hi hi, anh tốt bụng vl, tí em mời snh đi ăn kem nhaNghe như mình đang tán tỉnh anh ta zLoạiGiả tưởng 3: Xí, tôi chỉ lỡ thôi anh đừng tưởng bở, tôi là con gái nhà lành đó....Cạn lờiHaizz, thôi ra ngoài đã đến đâu hay đến đó z.Ý nhueng mà xấu hổ chít di đc làm sao đây - Đầu bả bốc khói luôn rồi kìa..Thôi đc rồi đếm dến 3 thì bước ra nha.321.Xoẹt..- Tiếng màn kéo cửaÁ hự hựAnh đẹp trai đag cửi áo kìa, ôilưng trắng quá, tay cơ kìa muốn xờ quá đê, ý sao mình háo sắc thế nà?? Tỉnh đê, trai đẹp ko dành cho mình#NGUNGAOTUONG,Ặc, từ khi nài mình mắc bệnh tự kỉ z??Ồ, em ra rồi à - tiếng anh đẹp trai ấyHửm?? em ốm ak,sao mặt em đỏ vậy, cần anh giúp gì khôngÝ em không sao - Hiểu Mạn lắc đầu nguầy nguậy, mặt như gấc,..Ukm, em không sao là tốt rồi,- Mạc Tử Huyền cười mà không biết đã làm cho ai đó bị trồng cây si..Hic. Vâng, CẢM ƠN ANH đã quan tâm - Hiểu Mạn la hétUk - Anh cười một tay ngoáy tai (.)......Chết hết truyện để nói rồi..Đúng lúc đấy: Tùng Tùng Tùng,....Yes, xin phép anh em về lớp nha - * mùnh thấy yêu cái tiếng trống này quáT.TUk, em đi nha.Là, lá,la.- Hiểu Mạn nhảy chân sáo về lớpXoẹt, ầm ầm, 1 âm thanh kinh hoàngHiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sao không??Trước mắt Hiểu Mạn bây giờ chỉ là màu đen vô tận.....Hiểu Mạn mở to mắt, ánh sáng khiến cô nhíu mày..Hu hu, Cầu Tiêu ngốc, cậu nằm đây 2 tuần rồi đấyHửm?? giọng Đông Nhi, hic hic chả có nhẽ..Đông Nhi - Gọi là ai bây giờ?? Tiêu Tiêu vậyĐông Nhi,.. - Tiêu Tiêu yếu ớt gọiHic hic, Cầu Tiêu cậu dậy rồi hả?? tóe mừng quá, bác sĩ, bác sĩ ơi - Đông Nhi toan chạy thì bị Tiêu Tiêu giữ lại.Đông Nhi cậu ngồi đây với tớ đã - Tiêu Tiêu nắm chặt tay Đông NhiUk, - Đông Nhi mỉm cườiHiểu Mạn kể cho Đông Nhi nghe toàn bộ về giấc mơ của mìnhHư Cấu - đấy là câu mà nhỏ phán, để tui phone cho ba má bà đã nha10p sauTiêu Tiêu, - Từ ngoài cửa hai bậc phụ huynh đáng kính của Tiêu Tiêu xông vàoHu hu bố mẹ,...- Tiêu Tiêu khóc như mưa, nữ phụ gì chứ ha ha cũng chỉ là mơ thui ha ha haHiểu Mạn.Nghe quen quenHiểu Mạn, Hiểu Mạn cậu có sai không??Mở mắt...Không(.)Là mơ sao??----------------- HẾT

Chương 7: Chỉ là mơ