PAMPLONA - TÂY BAN NHA Nếu kế hoạch không thực hiện được bọn mình sẽ chết hết cả lũ. Anh ôn lại trong óc một lần cuối, thử đi thử lại cố tìm xem còn kẽ hở nào, nhưng không thấy gì. Kế hoạch thật là táo bạo, nó đời hỏi phải tính toán cẩn thận đến từng giây. Nếu trôi chảy, nó sẽ là một chiến công tuyệt vời, có thể sánh với nhân vật Elcid vĩ đại. Còn nếu bị hỏng thì... Thế là thời gian lo lắng qua rồi, Jaime tự triết lý. Bây giờ đã đến lúc hành động. Jaime Miro là một huyền thoại, một anh hùng đối với dân vùng Basque, nhưng anh lại là một kẻ đáng nguyền rủa đối với chính phủ Tây Ban Nha. Anh cao đến một mét chín mươi, khuôn mặt rắn rỏi và thông minh, thân hình vạm vỡ, đôi mắt đen thoáng vẻ lo nghĩ. Những người quen biết thường thích mô tả anh to lớn hơn, đen và hung dữ hơn. Anh mang trong người nhiều tính cách, một con người thực tế, biết rất rõ những gì là bất lợi cho bản thân mình, nhưng cũng lại là một con người lãng mạn, sẵn sàng hy sinh cho những gì mình tin tưởng Thị trấn Pamplona…
Chương 40
Cát Bụi Thời GianTác giả: Sidney SheldonTruyện Phương Tây, Truyện Trinh ThámPAMPLONA - TÂY BAN NHA Nếu kế hoạch không thực hiện được bọn mình sẽ chết hết cả lũ. Anh ôn lại trong óc một lần cuối, thử đi thử lại cố tìm xem còn kẽ hở nào, nhưng không thấy gì. Kế hoạch thật là táo bạo, nó đời hỏi phải tính toán cẩn thận đến từng giây. Nếu trôi chảy, nó sẽ là một chiến công tuyệt vời, có thể sánh với nhân vật Elcid vĩ đại. Còn nếu bị hỏng thì... Thế là thời gian lo lắng qua rồi, Jaime tự triết lý. Bây giờ đã đến lúc hành động. Jaime Miro là một huyền thoại, một anh hùng đối với dân vùng Basque, nhưng anh lại là một kẻ đáng nguyền rủa đối với chính phủ Tây Ban Nha. Anh cao đến một mét chín mươi, khuôn mặt rắn rỏi và thông minh, thân hình vạm vỡ, đôi mắt đen thoáng vẻ lo nghĩ. Những người quen biết thường thích mô tả anh to lớn hơn, đen và hung dữ hơn. Anh mang trong người nhiều tính cách, một con người thực tế, biết rất rõ những gì là bất lợi cho bản thân mình, nhưng cũng lại là một con người lãng mạn, sẵn sàng hy sinh cho những gì mình tin tưởng Thị trấn Pamplona… Ngồi sau tay lái chiếc xe chạy trốn là một người mới, và sự có mặt của anh ta khiến Miro lo ngại.- Tôi thấy không yên tâm với anh ta - Jaime bảo Felix Carpio - Nếu anh ta đánh xe đi, bỏ chúng ta ở lại thì sao?- Yên tâm đi. Cậu ta là anh rể của đứa cháu tôi. Cậu này tin được. Cậu ấy van vỉ dược đi theo chúng mình một lần.- Tôi cảm thấy lo lo - Jaime nóiĐầu buổi chiều hôm đó họ tới Seville và chọn được mục tiêu tấn công sau khi xem xét kỹ lưng sáu nhà băng. Mục tiêu nằm ở một phố nhỏ, không có mấy xe cộ đi lại gần với một nhà máy chuyên sản xuất két bạc.Mọi thứ dường như hoàn hảo, trừ một số người đàn ông đang ngồi trong xe.- Có phải chỉ vì hắn mà cậu lo không? Felix hỏi.- Không phải thế.- Thế cái gì nữa?Một câu hỏi khó trả lời.- Linh tính ấy mà - Anh cố gắng nói tự nhiên, và tự dối mình như thế.Felix thì lại thấy quan trọng:- Hay ta hoãn vụ này lại, nếu cậu muốn?- Chỉ vì tớ nhát gan như thỏ đế sao? Không bạn ạ. Mọi việc sẽ êm mượt như lụa.Lúc đầu, điều đó đúng.Trong nhà băng có khoảng sáu, bảy khách hàng và Felix cầm khẩu tiểu liên không cho ai đến gần, trong khi Jaime vét sạch sẽ các ngăn kéo đựng tiền. Mượt như lụa.Khi hai người quay gót đi ra phía chiếc xe chạy trốn, Jaime quay lại nói với đám người trong ngân hàng.- Các bạn, xin hãy nhớ cho, tiền này chỉ dành cho một sự nghiệp chính nghĩa.Chính ở bên ngoài, mọi việc mới bắt đầu trục trặc. Cảnh sát có mặt khắp mọi nơi. Người lái xe đang quỳ trên vỉa hè, một khẩu súng cảnh sát chĩa vào đầu.Vừa thấy Jaime và Felix xuất hiện, một viên thanh tra hô to:- Bỏ vũ khí xuống.Jaime ngần ngừ một giây, rồi anh giơ súng lên.
Ngồi sau tay lái chiếc xe chạy trốn là một người mới, và sự có mặt của anh ta khiến Miro lo ngại.
- Tôi thấy không yên tâm với anh ta - Jaime bảo Felix Carpio - Nếu anh ta đánh xe đi, bỏ chúng ta ở lại thì sao?
- Yên tâm đi. Cậu ta là anh rể của đứa cháu tôi. Cậu này tin được. Cậu ấy van vỉ dược đi theo chúng mình một lần.
- Tôi cảm thấy lo lo - Jaime nói
Đầu buổi chiều hôm đó họ tới Seville và chọn được mục tiêu tấn công sau khi xem xét kỹ lưng sáu nhà băng. Mục tiêu nằm ở một phố nhỏ, không có mấy xe cộ đi lại gần với một nhà máy chuyên sản xuất két bạc.
Mọi thứ dường như hoàn hảo, trừ một số người đàn ông đang ngồi trong xe.
- Có phải chỉ vì hắn mà cậu lo không? Felix hỏi.
- Không phải thế.
- Thế cái gì nữa?
Một câu hỏi khó trả lời.
- Linh tính ấy mà - Anh cố gắng nói tự nhiên, và tự dối mình như thế.
Felix thì lại thấy quan trọng:
- Hay ta hoãn vụ này lại, nếu cậu muốn?
- Chỉ vì tớ nhát gan như thỏ đế sao? Không bạn ạ. Mọi việc sẽ êm mượt như lụa.
Lúc đầu, điều đó đúng.
Trong nhà băng có khoảng sáu, bảy khách hàng và Felix cầm khẩu tiểu liên không cho ai đến gần, trong khi Jaime vét sạch sẽ các ngăn kéo đựng tiền. Mượt như lụa.
Khi hai người quay gót đi ra phía chiếc xe chạy trốn, Jaime quay lại nói với đám người trong ngân hàng.
- Các bạn, xin hãy nhớ cho, tiền này chỉ dành cho một sự nghiệp chính nghĩa.
Chính ở bên ngoài, mọi việc mới bắt đầu trục trặc. Cảnh sát có mặt khắp mọi nơi. Người lái xe đang quỳ trên vỉa hè, một khẩu súng cảnh sát chĩa vào đầu.
Vừa thấy Jaime và Felix xuất hiện, một viên thanh tra hô to:
- Bỏ vũ khí xuống.
Jaime ngần ngừ một giây, rồi anh giơ súng lên.
Cát Bụi Thời GianTác giả: Sidney SheldonTruyện Phương Tây, Truyện Trinh ThámPAMPLONA - TÂY BAN NHA Nếu kế hoạch không thực hiện được bọn mình sẽ chết hết cả lũ. Anh ôn lại trong óc một lần cuối, thử đi thử lại cố tìm xem còn kẽ hở nào, nhưng không thấy gì. Kế hoạch thật là táo bạo, nó đời hỏi phải tính toán cẩn thận đến từng giây. Nếu trôi chảy, nó sẽ là một chiến công tuyệt vời, có thể sánh với nhân vật Elcid vĩ đại. Còn nếu bị hỏng thì... Thế là thời gian lo lắng qua rồi, Jaime tự triết lý. Bây giờ đã đến lúc hành động. Jaime Miro là một huyền thoại, một anh hùng đối với dân vùng Basque, nhưng anh lại là một kẻ đáng nguyền rủa đối với chính phủ Tây Ban Nha. Anh cao đến một mét chín mươi, khuôn mặt rắn rỏi và thông minh, thân hình vạm vỡ, đôi mắt đen thoáng vẻ lo nghĩ. Những người quen biết thường thích mô tả anh to lớn hơn, đen và hung dữ hơn. Anh mang trong người nhiều tính cách, một con người thực tế, biết rất rõ những gì là bất lợi cho bản thân mình, nhưng cũng lại là một con người lãng mạn, sẵn sàng hy sinh cho những gì mình tin tưởng Thị trấn Pamplona… Ngồi sau tay lái chiếc xe chạy trốn là một người mới, và sự có mặt của anh ta khiến Miro lo ngại.- Tôi thấy không yên tâm với anh ta - Jaime bảo Felix Carpio - Nếu anh ta đánh xe đi, bỏ chúng ta ở lại thì sao?- Yên tâm đi. Cậu ta là anh rể của đứa cháu tôi. Cậu này tin được. Cậu ấy van vỉ dược đi theo chúng mình một lần.- Tôi cảm thấy lo lo - Jaime nóiĐầu buổi chiều hôm đó họ tới Seville và chọn được mục tiêu tấn công sau khi xem xét kỹ lưng sáu nhà băng. Mục tiêu nằm ở một phố nhỏ, không có mấy xe cộ đi lại gần với một nhà máy chuyên sản xuất két bạc.Mọi thứ dường như hoàn hảo, trừ một số người đàn ông đang ngồi trong xe.- Có phải chỉ vì hắn mà cậu lo không? Felix hỏi.- Không phải thế.- Thế cái gì nữa?Một câu hỏi khó trả lời.- Linh tính ấy mà - Anh cố gắng nói tự nhiên, và tự dối mình như thế.Felix thì lại thấy quan trọng:- Hay ta hoãn vụ này lại, nếu cậu muốn?- Chỉ vì tớ nhát gan như thỏ đế sao? Không bạn ạ. Mọi việc sẽ êm mượt như lụa.Lúc đầu, điều đó đúng.Trong nhà băng có khoảng sáu, bảy khách hàng và Felix cầm khẩu tiểu liên không cho ai đến gần, trong khi Jaime vét sạch sẽ các ngăn kéo đựng tiền. Mượt như lụa.Khi hai người quay gót đi ra phía chiếc xe chạy trốn, Jaime quay lại nói với đám người trong ngân hàng.- Các bạn, xin hãy nhớ cho, tiền này chỉ dành cho một sự nghiệp chính nghĩa.Chính ở bên ngoài, mọi việc mới bắt đầu trục trặc. Cảnh sát có mặt khắp mọi nơi. Người lái xe đang quỳ trên vỉa hè, một khẩu súng cảnh sát chĩa vào đầu.Vừa thấy Jaime và Felix xuất hiện, một viên thanh tra hô to:- Bỏ vũ khí xuống.Jaime ngần ngừ một giây, rồi anh giơ súng lên.