Tiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp…
Quyển 7 - Chương 2297: Du lịch Ma Giới (1)
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Không chỉ như thế, khi Lâm Hiên bước chân vào lầu các trên thuyền, lập tức há hốc mồm không thể ngậm lại nổi. Linh khí bàng bạc chen chúc tỏa ra từ hàng tá bảo vật khảm nạm trên vách tường, toàn bộ đều là linh nhãn chi ngọc! độ quý hiếm còn trên cả dưỡng thần mộcLinh nhãn chi ngọc chính là do mỏ linh thạch nồng đậm linh lực, dưới vô số cơ duyên xảo hợp mới có thể thai nghén thành, có bảo vật này tương đương có một tiểu linh mạch bên người, tốc độ tu luyện tự nhiên phi thường nhanh chóngSố lượng linh nhãn chi ngọc ở nơi này thực sự khiến người ta sợ hãi, chúng còn có tác dụng tương hỗ lẫn nhau, khiến linh lực phóng ra càng thêm tinh thuần dày đặcLâm Hiên tâm thần bất định theo Hàn Long chân nhân đi tới tầng cao, càng lên cao linh khí càng đậm, khó tin chính là linh khí dường như bị ước thúc ở một khoảng một trượng xung quanh thuyền không hề thất thoát ra ngoài"Câu linh trận sao?" Lâm Hiên không giám khẳng định thì thầm, nội tâm càng thêm rúng động. Trận pháp cỡ này hắn cũng chỉ mới nghe nhắc đến trong điển tịchLâm Hiên bắt đầu cảm thấy sợ hãi, thủ đoạn của Độ Kiếp Kỳ lão quái quả nhiên khó dùng lẽ thường suy đoán, nếu không cẩn thận thì toàn bộ bí mật của hắn sẽ bị phơi bày ra hết. Bảo vật khác có thể Hàn Long không để vào mắt, nhưng nếu biết đến Lam Sắc Tinh Hải và Ngũ Long Tỷ, đảm bảo hắn sẽ chết không có chỗ chôn"Tiểu hữu không cần sợ, bổn suất ca chỉ có hứng thú với mỹ nữ, hơn nữa ngươi cũng là hảo hữu của Đình Lâu huynh đệ, ta sẽ không làm khó ngươi" Thấy sắc mặt bồn chồn của Lâm Hiên, Hàn Long mở miệng an ủiLâm Hiên hít sâu một hơi đè nén bất an xuống, rất nhanh ba người đã tới một gian phòng vô cùng rộng rãi, cực kỳ xa hoa"Lâu, không cần khách khí." Hàn Long kéo một cái ghế ngồi xuống tùy tiện nóiĐình Lâu cũng tỏ ra rất tùy ý ngồi xuống, quan hệ của hai người quả thật vừa như huynh đệ vừa như thầy trò, ngàn năm qua hắn đã sớm quen với tác phong của vị Độ Kiếp Kỳ này"Lâm Hiên, ngươi cũng không cần quá câu thúc, Hàn Long huynh cùng những đại năng tồn tại bình thường khác rất khác nhau" Đình Lâu nở nụ cười nói"Bổn suất ca phong lưu phóng khoáng, lòng dạ rộng lớn, chẳng lẽ lại học theo đám lão quái kia, suốt ngày bày ra bộ mặt lầm lỳ, giống như sợ kẻ khác không biết thực lực hắn phi phàm." Hàn Long khinh thường mở miệngLâm Hiên cũng không phải loại người tầm thường, lập tức nở nụ cười vui vẻ :"Như vậy vãn bối xin làm càn vậy" Lời chưa dứt hắn đã kéo một ghế khác ngồi xuống.Hàn Long nhẹ gật đầu, gương mặt hiện lên vài phần tán thành. Lâm Hiên thực lực không đáng nhắc tới nhưng cũng có đảm lược hơn người, đổi lại dù là phân thần lão quái cũng không giám ngồi xuống trước mặt hắn như thếBa người vừa yên vị lập tức đã có một đám tuyệt sắc mỹ nữ bước tới dâng lên trái cây rượu ngọt, những nàng này không ai là không sắc nước hương trời. Lâm Hiên than thầm trong bụng"Cuộc đời thật lắm bất côngThằng hai bình sữa thằng không bình nào"
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Không chỉ như thế, khi Lâm Hiên bước chân vào lầu các trên thuyền, lập tức há hốc mồm không thể ngậm lại nổi. Linh khí bàng bạc chen chúc tỏa ra từ hàng tá bảo vật khảm nạm trên vách tường, toàn bộ đều là linh nhãn chi ngọc! độ quý hiếm còn trên cả dưỡng thần mộcLinh nhãn chi ngọc chính là do mỏ linh thạch nồng đậm linh lực, dưới vô số cơ duyên xảo hợp mới có thể thai nghén thành, có bảo vật này tương đương có một tiểu linh mạch bên người, tốc độ tu luyện tự nhiên phi thường nhanh chóngSố lượng linh nhãn chi ngọc ở nơi này thực sự khiến người ta sợ hãi, chúng còn có tác dụng tương hỗ lẫn nhau, khiến linh lực phóng ra càng thêm tinh thuần dày đặcLâm Hiên tâm thần bất định theo Hàn Long chân nhân đi tới tầng cao, càng lên cao linh khí càng đậm, khó tin chính là linh khí dường như bị ước thúc ở một khoảng một trượng xung quanh thuyền không hề thất thoát ra ngoài"Câu linh trận sao?" Lâm Hiên không giám khẳng định thì thầm, nội tâm càng thêm rúng động. Trận pháp cỡ này hắn cũng chỉ mới nghe nhắc đến trong điển tịchLâm Hiên bắt đầu cảm thấy sợ hãi, thủ đoạn của Độ Kiếp Kỳ lão quái quả nhiên khó dùng lẽ thường suy đoán, nếu không cẩn thận thì toàn bộ bí mật của hắn sẽ bị phơi bày ra hết. Bảo vật khác có thể Hàn Long không để vào mắt, nhưng nếu biết đến Lam Sắc Tinh Hải và Ngũ Long Tỷ, đảm bảo hắn sẽ chết không có chỗ chôn"Tiểu hữu không cần sợ, bổn suất ca chỉ có hứng thú với mỹ nữ, hơn nữa ngươi cũng là hảo hữu của Đình Lâu huynh đệ, ta sẽ không làm khó ngươi" Thấy sắc mặt bồn chồn của Lâm Hiên, Hàn Long mở miệng an ủiLâm Hiên hít sâu một hơi đè nén bất an xuống, rất nhanh ba người đã tới một gian phòng vô cùng rộng rãi, cực kỳ xa hoa"Lâu, không cần khách khí." Hàn Long kéo một cái ghế ngồi xuống tùy tiện nóiĐình Lâu cũng tỏ ra rất tùy ý ngồi xuống, quan hệ của hai người quả thật vừa như huynh đệ vừa như thầy trò, ngàn năm qua hắn đã sớm quen với tác phong của vị Độ Kiếp Kỳ này"Lâm Hiên, ngươi cũng không cần quá câu thúc, Hàn Long huynh cùng những đại năng tồn tại bình thường khác rất khác nhau" Đình Lâu nở nụ cười nói"Bổn suất ca phong lưu phóng khoáng, lòng dạ rộng lớn, chẳng lẽ lại học theo đám lão quái kia, suốt ngày bày ra bộ mặt lầm lỳ, giống như sợ kẻ khác không biết thực lực hắn phi phàm." Hàn Long khinh thường mở miệngLâm Hiên cũng không phải loại người tầm thường, lập tức nở nụ cười vui vẻ :"Như vậy vãn bối xin làm càn vậy" Lời chưa dứt hắn đã kéo một ghế khác ngồi xuống.Hàn Long nhẹ gật đầu, gương mặt hiện lên vài phần tán thành. Lâm Hiên thực lực không đáng nhắc tới nhưng cũng có đảm lược hơn người, đổi lại dù là phân thần lão quái cũng không giám ngồi xuống trước mặt hắn như thếBa người vừa yên vị lập tức đã có một đám tuyệt sắc mỹ nữ bước tới dâng lên trái cây rượu ngọt, những nàng này không ai là không sắc nước hương trời. Lâm Hiên than thầm trong bụng"Cuộc đời thật lắm bất côngThằng hai bình sữa thằng không bình nào"
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Không chỉ như thế, khi Lâm Hiên bước chân vào lầu các trên thuyền, lập tức há hốc mồm không thể ngậm lại nổi. Linh khí bàng bạc chen chúc tỏa ra từ hàng tá bảo vật khảm nạm trên vách tường, toàn bộ đều là linh nhãn chi ngọc! độ quý hiếm còn trên cả dưỡng thần mộcLinh nhãn chi ngọc chính là do mỏ linh thạch nồng đậm linh lực, dưới vô số cơ duyên xảo hợp mới có thể thai nghén thành, có bảo vật này tương đương có một tiểu linh mạch bên người, tốc độ tu luyện tự nhiên phi thường nhanh chóngSố lượng linh nhãn chi ngọc ở nơi này thực sự khiến người ta sợ hãi, chúng còn có tác dụng tương hỗ lẫn nhau, khiến linh lực phóng ra càng thêm tinh thuần dày đặcLâm Hiên tâm thần bất định theo Hàn Long chân nhân đi tới tầng cao, càng lên cao linh khí càng đậm, khó tin chính là linh khí dường như bị ước thúc ở một khoảng một trượng xung quanh thuyền không hề thất thoát ra ngoài"Câu linh trận sao?" Lâm Hiên không giám khẳng định thì thầm, nội tâm càng thêm rúng động. Trận pháp cỡ này hắn cũng chỉ mới nghe nhắc đến trong điển tịchLâm Hiên bắt đầu cảm thấy sợ hãi, thủ đoạn của Độ Kiếp Kỳ lão quái quả nhiên khó dùng lẽ thường suy đoán, nếu không cẩn thận thì toàn bộ bí mật của hắn sẽ bị phơi bày ra hết. Bảo vật khác có thể Hàn Long không để vào mắt, nhưng nếu biết đến Lam Sắc Tinh Hải và Ngũ Long Tỷ, đảm bảo hắn sẽ chết không có chỗ chôn"Tiểu hữu không cần sợ, bổn suất ca chỉ có hứng thú với mỹ nữ, hơn nữa ngươi cũng là hảo hữu của Đình Lâu huynh đệ, ta sẽ không làm khó ngươi" Thấy sắc mặt bồn chồn của Lâm Hiên, Hàn Long mở miệng an ủiLâm Hiên hít sâu một hơi đè nén bất an xuống, rất nhanh ba người đã tới một gian phòng vô cùng rộng rãi, cực kỳ xa hoa"Lâu, không cần khách khí." Hàn Long kéo một cái ghế ngồi xuống tùy tiện nóiĐình Lâu cũng tỏ ra rất tùy ý ngồi xuống, quan hệ của hai người quả thật vừa như huynh đệ vừa như thầy trò, ngàn năm qua hắn đã sớm quen với tác phong của vị Độ Kiếp Kỳ này"Lâm Hiên, ngươi cũng không cần quá câu thúc, Hàn Long huynh cùng những đại năng tồn tại bình thường khác rất khác nhau" Đình Lâu nở nụ cười nói"Bổn suất ca phong lưu phóng khoáng, lòng dạ rộng lớn, chẳng lẽ lại học theo đám lão quái kia, suốt ngày bày ra bộ mặt lầm lỳ, giống như sợ kẻ khác không biết thực lực hắn phi phàm." Hàn Long khinh thường mở miệngLâm Hiên cũng không phải loại người tầm thường, lập tức nở nụ cười vui vẻ :"Như vậy vãn bối xin làm càn vậy" Lời chưa dứt hắn đã kéo một ghế khác ngồi xuống.Hàn Long nhẹ gật đầu, gương mặt hiện lên vài phần tán thành. Lâm Hiên thực lực không đáng nhắc tới nhưng cũng có đảm lược hơn người, đổi lại dù là phân thần lão quái cũng không giám ngồi xuống trước mặt hắn như thếBa người vừa yên vị lập tức đã có một đám tuyệt sắc mỹ nữ bước tới dâng lên trái cây rượu ngọt, những nàng này không ai là không sắc nước hương trời. Lâm Hiên than thầm trong bụng"Cuộc đời thật lắm bất côngThằng hai bình sữa thằng không bình nào"