Tác giả:

Vừa thấy cha từ trong nhà bước ra sân sau, Nguyên vội ném quả banh về phía ông và kêu lớn: - Ba ơi! Chụp lấy nè ba! Ánh nắng mặt trời chói chang khiến ông Bình - cha của Nguyên - phải nheo mắt nhìn theo quả banh vừa rơi xuống bãi cỏ xanh mướt rồi nẩy tung lên vài lần trước khi lăn vào dưới dãy hàng rào sau nhà. Ông Bình lắc đầu bảo con: - Hôm nay ba không thể chơi với con được, ba bận lắm. Rồi ông quay ngoắt lại và nhảy một bước trở vào nhà. Nguyên vén mấy ngọn tóc loà xoà trước trán, cất cao giọng hỏi chị nó: - Ba làm gì kỳ vậy chị Thảo? Thảo từ nãy giờ đã chứng kiến mọi việc, từ tốn trả lời Nguyên: - Em đã biết rồi mà còn hỏi. Nói xong, Thảo chà xát hai bàn tay vào chiếc quần jean rồi đưa hai cánh tay lên trời như sẵn sàng bắt quả banh Nguyên sẽ ném cho nó: - Chị sẽ chơi một chút với Nguyên nhé! - Cũng được! - Nguyên trả lời bằng một giọng không lấy gì làm hứng thú lắm. Rồi nó chậm chạp tiến về dãy hàng rào để tìm quả banh. Trong đầu Thảo và Nguyên có vô vàn thắc mắc về thái độ của…

Chương 19

Căn Phòng CấmTác giả: R.L. StineTruyện Linh Dị, Truyện Phương TâyVừa thấy cha từ trong nhà bước ra sân sau, Nguyên vội ném quả banh về phía ông và kêu lớn: - Ba ơi! Chụp lấy nè ba! Ánh nắng mặt trời chói chang khiến ông Bình - cha của Nguyên - phải nheo mắt nhìn theo quả banh vừa rơi xuống bãi cỏ xanh mướt rồi nẩy tung lên vài lần trước khi lăn vào dưới dãy hàng rào sau nhà. Ông Bình lắc đầu bảo con: - Hôm nay ba không thể chơi với con được, ba bận lắm. Rồi ông quay ngoắt lại và nhảy một bước trở vào nhà. Nguyên vén mấy ngọn tóc loà xoà trước trán, cất cao giọng hỏi chị nó: - Ba làm gì kỳ vậy chị Thảo? Thảo từ nãy giờ đã chứng kiến mọi việc, từ tốn trả lời Nguyên: - Em đã biết rồi mà còn hỏi. Nói xong, Thảo chà xát hai bàn tay vào chiếc quần jean rồi đưa hai cánh tay lên trời như sẵn sàng bắt quả banh Nguyên sẽ ném cho nó: - Chị sẽ chơi một chút với Nguyên nhé! - Cũng được! - Nguyên trả lời bằng một giọng không lấy gì làm hứng thú lắm. Rồi nó chậm chạp tiến về dãy hàng rào để tìm quả banh. Trong đầu Thảo và Nguyên có vô vàn thắc mắc về thái độ của… Vác cái búa trên vai, ông Bình chệnh choạng tiến về phía chị em Thảo, đôi mắt mở căng toé lửa. Thảo rú lên:- Ba, con xin ba!Rồi Thảo nắm lấy vai Nguyên, kéo em lùi lại về khu rừng nhân tạo của ông Bình ở giữa gian phòng. Thảo không ngớt lập lại câu hỏi:" Ba, ba làm gì vậy?". Nguyên hét lên:- Người nầy không phải là cha của chúng ta. Em đã cản chị đừng cởi trói cho ông ta rồi mà chị không nghe!Thảo cãi lại:- Đây chính là cha của chúng ta. Chị biết chắc chính là ông.Thảo quay lại nhìn ông Bình, cố tìm một câu trả lời. Nhưng ông Bình đang nhìn thẳng vào chúng nó, vẻ hăm doạ. Lưỡi búa loé lên dưới những nguồn ánh sáng chói chang toả xuống từ trần nhà.Thảo van lơn:- Ba, ba hãy trả lời con! Hãy trả lời con!Nhưng ông Bình chưa kịp mở miệng nói lời nào thì có tiếng chân rầm rập trên bậc thang dẫn xuống tầng nầy. Cả ba quay lại nhìn để thấy một ông Bình khác đang hoảng hốt bước vào phòng. Ông vừa sửa lại vành mũ lưỡi trai trên đầu, vừa tiến về phía hai đứa con với vẻ giận dữ:- Hai đứa con làm gì ở dưới nầy? Các con đã hứa với ba.. Mẹ các con đây nầy. Các con có muốn ...Bà Bình đã xuống tới, đứng bên cạnh ông Bình. Bà đang định mở miệng nói lời chào mừng với hai đứa con, nhưng bà lạnh cả người chết đứng với cảnh tượng khủng khiếp trước mắt. Bà hét lên: " Không, không thể nào!" khi nhìn thấy sừng sững trước mặt bà là một ông Bình khác hai tay cầm một chiếc búa. Kinh hoàng bà quay lại nhìn người đàn ông vừa đón bà về nhà từ phi trường. Ông này đang ném ánh mắt kết tội về phía Thảo và Nguyên:- Các con đã làm gì? Các con đã giúp cho nó thoát ra?- Đây là cha của chúng tôi!- Thảo lí nhí trả lời.- Ba mới chính là ba của các con. Không phải là hắn - Ông Bình có chiếc nón lưỡi trai trên đầu, đang đứng ở ngưỡng cửa phòng hét lên - Hắn không phải là cha của các con - Hắn cũng không phải là một con người. Đó chỉ là một loài thảo mộc!Thảo và Nguyên cảm thấy như nghẹt tim, lùi lại, khiếp đảm.- Chính mầy mới là một cái cây! - Ông Bình đầu trần vừa nói vừa đưa chiếc búa lên.Ông Bình kia:- Nó rất nguy hiểm! Tại sao các con lại thả hắn đi!Đứng giữa hai bên, Thảo và Nguyên hết nhìn người nầy quay nhìn người kia.Ai mới thật sự là cha chúng nó?

Vác cái búa trên vai, ông Bình chệnh choạng tiến về phía chị em Thảo, đôi mắt mở căng toé lửa. Thảo rú lên:

- Ba, con xin ba!

Rồi Thảo nắm lấy vai Nguyên, kéo em lùi lại về khu rừng nhân tạo của ông Bình ở giữa gian phòng. Thảo không ngớt lập lại câu hỏi:" Ba, ba làm gì vậy?". Nguyên hét lên:

- Người nầy không phải là cha của chúng ta. Em đã cản chị đừng cởi trói cho ông ta rồi mà chị không nghe!

Thảo cãi lại:

- Đây chính là cha của chúng ta. Chị biết chắc chính là ông.

Thảo quay lại nhìn ông Bình, cố tìm một câu trả lời. Nhưng ông Bình đang nhìn thẳng vào chúng nó, vẻ hăm doạ. Lưỡi búa loé lên dưới những nguồn ánh sáng chói chang toả xuống từ trần nhà.

Thảo van lơn:

- Ba, ba hãy trả lời con! Hãy trả lời con!

Nhưng ông Bình chưa kịp mở miệng nói lời nào thì có tiếng chân rầm rập trên bậc thang dẫn xuống tầng nầy. Cả ba quay lại nhìn để thấy một ông Bình khác đang hoảng hốt bước vào phòng. Ông vừa sửa lại vành mũ lưỡi trai trên đầu, vừa tiến về phía hai đứa con với vẻ giận dữ:

- Hai đứa con làm gì ở dưới nầy? Các con đã hứa với ba.. Mẹ các con đây nầy. Các con có muốn ...

Bà Bình đã xuống tới, đứng bên cạnh ông Bình. Bà đang định mở miệng nói lời chào mừng với hai đứa con, nhưng bà lạnh cả người chết đứng với cảnh tượng khủng khiếp trước mắt. Bà hét lên: " Không, không thể nào!" khi nhìn thấy sừng sững trước mặt bà là một ông Bình khác hai tay cầm một chiếc búa. Kinh hoàng bà quay lại nhìn người đàn ông vừa đón bà về nhà từ phi trường. Ông này đang ném ánh mắt kết tội về phía Thảo và Nguyên:

- Các con đã làm gì? Các con đã giúp cho nó thoát ra?

- Đây là cha của chúng tôi!- Thảo lí nhí trả lời.

- Ba mới chính là ba của các con. Không phải là hắn - Ông Bình có chiếc nón lưỡi trai trên đầu, đang đứng ở ngưỡng cửa phòng hét lên - Hắn không phải là cha của các con - Hắn cũng không phải là một con người. Đó chỉ là một loài thảo mộc!

Thảo và Nguyên cảm thấy như nghẹt tim, lùi lại, khiếp đảm.

- Chính mầy mới là một cái cây! - Ông Bình đầu trần vừa nói vừa đưa chiếc búa lên.

Ông Bình kia:

- Nó rất nguy hiểm! Tại sao các con lại thả hắn đi!

Đứng giữa hai bên, Thảo và Nguyên hết nhìn người nầy quay nhìn người kia.

Ai mới thật sự là cha chúng nó?

Căn Phòng CấmTác giả: R.L. StineTruyện Linh Dị, Truyện Phương TâyVừa thấy cha từ trong nhà bước ra sân sau, Nguyên vội ném quả banh về phía ông và kêu lớn: - Ba ơi! Chụp lấy nè ba! Ánh nắng mặt trời chói chang khiến ông Bình - cha của Nguyên - phải nheo mắt nhìn theo quả banh vừa rơi xuống bãi cỏ xanh mướt rồi nẩy tung lên vài lần trước khi lăn vào dưới dãy hàng rào sau nhà. Ông Bình lắc đầu bảo con: - Hôm nay ba không thể chơi với con được, ba bận lắm. Rồi ông quay ngoắt lại và nhảy một bước trở vào nhà. Nguyên vén mấy ngọn tóc loà xoà trước trán, cất cao giọng hỏi chị nó: - Ba làm gì kỳ vậy chị Thảo? Thảo từ nãy giờ đã chứng kiến mọi việc, từ tốn trả lời Nguyên: - Em đã biết rồi mà còn hỏi. Nói xong, Thảo chà xát hai bàn tay vào chiếc quần jean rồi đưa hai cánh tay lên trời như sẵn sàng bắt quả banh Nguyên sẽ ném cho nó: - Chị sẽ chơi một chút với Nguyên nhé! - Cũng được! - Nguyên trả lời bằng một giọng không lấy gì làm hứng thú lắm. Rồi nó chậm chạp tiến về dãy hàng rào để tìm quả banh. Trong đầu Thảo và Nguyên có vô vàn thắc mắc về thái độ của… Vác cái búa trên vai, ông Bình chệnh choạng tiến về phía chị em Thảo, đôi mắt mở căng toé lửa. Thảo rú lên:- Ba, con xin ba!Rồi Thảo nắm lấy vai Nguyên, kéo em lùi lại về khu rừng nhân tạo của ông Bình ở giữa gian phòng. Thảo không ngớt lập lại câu hỏi:" Ba, ba làm gì vậy?". Nguyên hét lên:- Người nầy không phải là cha của chúng ta. Em đã cản chị đừng cởi trói cho ông ta rồi mà chị không nghe!Thảo cãi lại:- Đây chính là cha của chúng ta. Chị biết chắc chính là ông.Thảo quay lại nhìn ông Bình, cố tìm một câu trả lời. Nhưng ông Bình đang nhìn thẳng vào chúng nó, vẻ hăm doạ. Lưỡi búa loé lên dưới những nguồn ánh sáng chói chang toả xuống từ trần nhà.Thảo van lơn:- Ba, ba hãy trả lời con! Hãy trả lời con!Nhưng ông Bình chưa kịp mở miệng nói lời nào thì có tiếng chân rầm rập trên bậc thang dẫn xuống tầng nầy. Cả ba quay lại nhìn để thấy một ông Bình khác đang hoảng hốt bước vào phòng. Ông vừa sửa lại vành mũ lưỡi trai trên đầu, vừa tiến về phía hai đứa con với vẻ giận dữ:- Hai đứa con làm gì ở dưới nầy? Các con đã hứa với ba.. Mẹ các con đây nầy. Các con có muốn ...Bà Bình đã xuống tới, đứng bên cạnh ông Bình. Bà đang định mở miệng nói lời chào mừng với hai đứa con, nhưng bà lạnh cả người chết đứng với cảnh tượng khủng khiếp trước mắt. Bà hét lên: " Không, không thể nào!" khi nhìn thấy sừng sững trước mặt bà là một ông Bình khác hai tay cầm một chiếc búa. Kinh hoàng bà quay lại nhìn người đàn ông vừa đón bà về nhà từ phi trường. Ông này đang ném ánh mắt kết tội về phía Thảo và Nguyên:- Các con đã làm gì? Các con đã giúp cho nó thoát ra?- Đây là cha của chúng tôi!- Thảo lí nhí trả lời.- Ba mới chính là ba của các con. Không phải là hắn - Ông Bình có chiếc nón lưỡi trai trên đầu, đang đứng ở ngưỡng cửa phòng hét lên - Hắn không phải là cha của các con - Hắn cũng không phải là một con người. Đó chỉ là một loài thảo mộc!Thảo và Nguyên cảm thấy như nghẹt tim, lùi lại, khiếp đảm.- Chính mầy mới là một cái cây! - Ông Bình đầu trần vừa nói vừa đưa chiếc búa lên.Ông Bình kia:- Nó rất nguy hiểm! Tại sao các con lại thả hắn đi!Đứng giữa hai bên, Thảo và Nguyên hết nhìn người nầy quay nhìn người kia.Ai mới thật sự là cha chúng nó?

Chương 19