Tác giả:

Easy Rawlins!”, có tiếng ai vừa gọi. Tôi quay lại nhìn thấy Quinten Naylor đưa tay vặn núm cửa trước cổng. Quinten khổ ngườitầm thước,gã có cái nhìn thật quyết liệt. Hai bàn tay chai sần, khoác bên ngoài chiếc áo jacket nhìn thấy cả hai vai gã nổi cộm lên như hai quả dưa. Gã có nước da nâu lấm chấm những vết đỏ nhìn qua tưởng đâu gã là người hay cáu giận. Băng ngang qua bãi cỏ gã giơ tay bốc một nhúm rau thơm tôi trồng đã được bảy năm nay. Anh chàng vẻ mặt bặm trợn nhếch mép cườinhìn tôi. Gã chìa cái cằm rắn chắc ra chào “Hân hạnh được gặp ông tại nhà”. “Ờ hơ”, tôi bước tới bên gã chìa tay ra bắt, nhìn vô ánh mắt. Thấy tôi không nói gì, tay cảnh sát ởLos Angeles này có vẻ khó chịu. Gã trố mắt chờtôi lên tiếng hỏi vì sao gã tới đây. Lúc này tôi chỉ mong gã ra về để tôi vui chơi với vợ con. “Con ông đấy hả?” gã hỏi. Quinten quê miền đông nhưng giọng nói nghe như dân miền bắc. “Ờ”. “Trông xinh đấy chứ?” “Ờ, con bé xinh lắm”. “Xinh chứ”, Quinten nhắc lại. “Chắc hẳn nó giống mẹ lắm?” “Ông…

Chương 40

Bướm TrắngTác giả: Walter MosleyTruyện Phương Tây, Truyện Trinh ThámEasy Rawlins!”, có tiếng ai vừa gọi. Tôi quay lại nhìn thấy Quinten Naylor đưa tay vặn núm cửa trước cổng. Quinten khổ ngườitầm thước,gã có cái nhìn thật quyết liệt. Hai bàn tay chai sần, khoác bên ngoài chiếc áo jacket nhìn thấy cả hai vai gã nổi cộm lên như hai quả dưa. Gã có nước da nâu lấm chấm những vết đỏ nhìn qua tưởng đâu gã là người hay cáu giận. Băng ngang qua bãi cỏ gã giơ tay bốc một nhúm rau thơm tôi trồng đã được bảy năm nay. Anh chàng vẻ mặt bặm trợn nhếch mép cườinhìn tôi. Gã chìa cái cằm rắn chắc ra chào “Hân hạnh được gặp ông tại nhà”. “Ờ hơ”, tôi bước tới bên gã chìa tay ra bắt, nhìn vô ánh mắt. Thấy tôi không nói gì, tay cảnh sát ởLos Angeles này có vẻ khó chịu. Gã trố mắt chờtôi lên tiếng hỏi vì sao gã tới đây. Lúc này tôi chỉ mong gã ra về để tôi vui chơi với vợ con. “Con ông đấy hả?” gã hỏi. Quinten quê miền đông nhưng giọng nói nghe như dân miền bắc. “Ờ”. “Trông xinh đấy chứ?” “Ờ, con bé xinh lắm”. “Xinh chứ”, Quinten nhắc lại. “Chắc hẳn nó giống mẹ lắm?” “Ông… Ba tháng sau tôi dời qua nơi ở mới. Tôi tậu được một căn nhà nhỏ gần khu West Los Angeles, khu View Park. Những gia đình trung lưu da đen đến đây lập nghiệp, tôi thì muốn bỏ đi tới một nơi khác, ở đây người ta chán mặt tôi với Regina.Jesus thích thú vào học trường mới. Dời qua nơi ở mới tâm trí tôi được thảnh thơi hơn. Regina vẫn còn đó trong giấc mơ của tôi.Lắm hôm thức giấc nửa đêm nhìn lại thấy càng tuyệt vọng.Sáng thức dậy tôi pha bình sữa cho con nhỏ Feather thay tả lót cho nó. Tôi coi nó như đứa em của Edna, xinh đẹp tươi tỉnh suốt ngày. Tôi đã mất Regina, mất bà vú Babby Lee, may còn Jackson Blue mỗi tuần đến trông giùm tôi bớt lo.Thằng nhóc Jesus chơi với con nhỏ Feather không biết chán, chờ đến ngày biết đi nó sẽ dẫn con nhỏ đi chơi.Thế là từ nay tôi không còn nhớ tới Dupree và Regina, vĩnh biệt. Mouse biết được nơi ở của hai kẻ đó, hắn đòi đi ra tới nơi thanh toán cả Dupree và Regina bắt cóc Edna trở lại đây. Tôi bảo hắn đưa địa chỉ nhưng rồi tôi để yên đó.Đã có biết bao nhiêu người bỏ mạng. Tôi mừng cho ai đó đừng có cùng chung số phận nghiệt ngã như những người đi trước.

Ba tháng sau tôi dời qua nơi ở mới. Tôi tậu được một căn nhà nhỏ gần khu West Los Angeles, khu View Park. Những gia đình trung lưu da đen đến đây lập nghiệp, tôi thì muốn bỏ đi tới một nơi khác, ở đây người ta chán mặt tôi với Regina.

Jesus thích thú vào học trường mới. Dời qua nơi ở mới tâm trí tôi được thảnh thơi hơn. Regina vẫn còn đó trong giấc mơ của tôi.

Lắm hôm thức giấc nửa đêm nhìn lại thấy càng tuyệt vọng.

Sáng thức dậy tôi pha bình sữa cho con nhỏ Feather thay tả lót cho nó. Tôi coi nó như đứa em của Edna, xinh đẹp tươi tỉnh suốt ngày. Tôi đã mất Regina, mất bà vú Babby Lee, may còn Jackson Blue mỗi tuần đến trông giùm tôi bớt lo.

Thằng nhóc Jesus chơi với con nhỏ Feather không biết chán, chờ đến ngày biết đi nó sẽ dẫn con nhỏ đi chơi.

Thế là từ nay tôi không còn nhớ tới Dupree và Regina, vĩnh biệt. Mouse biết được nơi ở của hai kẻ đó, hắn đòi đi ra tới nơi thanh toán cả Dupree và Regina bắt cóc Edna trở lại đây. Tôi bảo hắn đưa địa chỉ nhưng rồi tôi để yên đó.

Đã có biết bao nhiêu người bỏ mạng. Tôi mừng cho ai đó đừng có cùng chung số phận nghiệt ngã như những người đi trước.

Bướm TrắngTác giả: Walter MosleyTruyện Phương Tây, Truyện Trinh ThámEasy Rawlins!”, có tiếng ai vừa gọi. Tôi quay lại nhìn thấy Quinten Naylor đưa tay vặn núm cửa trước cổng. Quinten khổ ngườitầm thước,gã có cái nhìn thật quyết liệt. Hai bàn tay chai sần, khoác bên ngoài chiếc áo jacket nhìn thấy cả hai vai gã nổi cộm lên như hai quả dưa. Gã có nước da nâu lấm chấm những vết đỏ nhìn qua tưởng đâu gã là người hay cáu giận. Băng ngang qua bãi cỏ gã giơ tay bốc một nhúm rau thơm tôi trồng đã được bảy năm nay. Anh chàng vẻ mặt bặm trợn nhếch mép cườinhìn tôi. Gã chìa cái cằm rắn chắc ra chào “Hân hạnh được gặp ông tại nhà”. “Ờ hơ”, tôi bước tới bên gã chìa tay ra bắt, nhìn vô ánh mắt. Thấy tôi không nói gì, tay cảnh sát ởLos Angeles này có vẻ khó chịu. Gã trố mắt chờtôi lên tiếng hỏi vì sao gã tới đây. Lúc này tôi chỉ mong gã ra về để tôi vui chơi với vợ con. “Con ông đấy hả?” gã hỏi. Quinten quê miền đông nhưng giọng nói nghe như dân miền bắc. “Ờ”. “Trông xinh đấy chứ?” “Ờ, con bé xinh lắm”. “Xinh chứ”, Quinten nhắc lại. “Chắc hẳn nó giống mẹ lắm?” “Ông… Ba tháng sau tôi dời qua nơi ở mới. Tôi tậu được một căn nhà nhỏ gần khu West Los Angeles, khu View Park. Những gia đình trung lưu da đen đến đây lập nghiệp, tôi thì muốn bỏ đi tới một nơi khác, ở đây người ta chán mặt tôi với Regina.Jesus thích thú vào học trường mới. Dời qua nơi ở mới tâm trí tôi được thảnh thơi hơn. Regina vẫn còn đó trong giấc mơ của tôi.Lắm hôm thức giấc nửa đêm nhìn lại thấy càng tuyệt vọng.Sáng thức dậy tôi pha bình sữa cho con nhỏ Feather thay tả lót cho nó. Tôi coi nó như đứa em của Edna, xinh đẹp tươi tỉnh suốt ngày. Tôi đã mất Regina, mất bà vú Babby Lee, may còn Jackson Blue mỗi tuần đến trông giùm tôi bớt lo.Thằng nhóc Jesus chơi với con nhỏ Feather không biết chán, chờ đến ngày biết đi nó sẽ dẫn con nhỏ đi chơi.Thế là từ nay tôi không còn nhớ tới Dupree và Regina, vĩnh biệt. Mouse biết được nơi ở của hai kẻ đó, hắn đòi đi ra tới nơi thanh toán cả Dupree và Regina bắt cóc Edna trở lại đây. Tôi bảo hắn đưa địa chỉ nhưng rồi tôi để yên đó.Đã có biết bao nhiêu người bỏ mạng. Tôi mừng cho ai đó đừng có cùng chung số phận nghiệt ngã như những người đi trước.

Chương 40