Kerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết…
Chương 13
Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Đêm thứ Hai liên tiếp, Bob Kinellen ăn tối với khách hàng của anh, Jimmy Weeks. Hôm ấy không phải là một ngày tốt đẹp ở tòa án. Sự lựa chọn của bồi thẩm đoàn vẫn còn kéo dài. Họ đã tám lần không công nhận mà không nêu lý do. Nhưng, cho dù bồi thẩm đoàn này đã được lựa chọn hết sức cẩn thận, rõ ràng là công tố viên liên bang đang gặp phải một vụ trọng án. Gần như chắc chắn Haskell sẽ lên tiếng buộc tội.Cả hai người đều buồn bã trong suốt bữa ăn.- Cho dù Haskell buộc tội, tôi nghĩ tôi có thể đánh đổ ông ta giữa tòa, - Kinellen trấn an Jimmy.- Anh nghĩ anh có thể đánh đổ ông ta. Như thế chưa đủ.- Rồi chúng ta sẽ thấy.Weeks mỉm cười một cách gượng gạo.- Tôi bắt đầu lo lắng về anh, Bob. Đã tới lúc anh phải tìm một kế hoạch hỗ trợ.Bob Kinellen quyết định bỏ qua nhận xét đó. Anh mở tập thực đơn.- Lát nữa tôi sẽ gặp Alice tại Arnott. Ông có định tới đó không?- Ồ, không! Tôi không cần anh ta giới thiệu bất cứ ai nữa. Anh phải biết điều đó. Bọn họ đã gây tổn thất cho tôi quá nhiều rồi.
Đêm thứ Hai liên tiếp, Bob Kinellen ăn tối với khách hàng của anh, Jimmy Weeks. Hôm ấy không phải là một ngày tốt đẹp ở tòa án. Sự lựa chọn của bồi thẩm đoàn vẫn còn kéo dài. Họ đã tám lần không công nhận mà không nêu lý do. Nhưng, cho dù bồi thẩm đoàn này đã được lựa chọn hết sức cẩn thận, rõ ràng là công tố viên liên bang đang gặp phải một vụ trọng án. Gần như chắc chắn Haskell sẽ lên tiếng buộc tội.
Cả hai người đều buồn bã trong suốt bữa ăn.
- Cho dù Haskell buộc tội, tôi nghĩ tôi có thể đánh đổ ông ta giữa tòa, - Kinellen trấn an Jimmy.
- Anh nghĩ anh có thể đánh đổ ông ta. Như thế chưa đủ.
- Rồi chúng ta sẽ thấy.
Weeks mỉm cười một cách gượng gạo.
- Tôi bắt đầu lo lắng về anh, Bob. Đã tới lúc anh phải tìm một kế hoạch hỗ trợ.
Bob Kinellen quyết định bỏ qua nhận xét đó. Anh mở tập thực đơn.
- Lát nữa tôi sẽ gặp Alice tại Arnott. Ông có định tới đó không?
- Ồ, không! Tôi không cần anh ta giới thiệu bất cứ ai nữa. Anh phải biết điều đó. Bọn họ đã gây tổn thất cho tôi quá nhiều rồi.
Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Đêm thứ Hai liên tiếp, Bob Kinellen ăn tối với khách hàng của anh, Jimmy Weeks. Hôm ấy không phải là một ngày tốt đẹp ở tòa án. Sự lựa chọn của bồi thẩm đoàn vẫn còn kéo dài. Họ đã tám lần không công nhận mà không nêu lý do. Nhưng, cho dù bồi thẩm đoàn này đã được lựa chọn hết sức cẩn thận, rõ ràng là công tố viên liên bang đang gặp phải một vụ trọng án. Gần như chắc chắn Haskell sẽ lên tiếng buộc tội.Cả hai người đều buồn bã trong suốt bữa ăn.- Cho dù Haskell buộc tội, tôi nghĩ tôi có thể đánh đổ ông ta giữa tòa, - Kinellen trấn an Jimmy.- Anh nghĩ anh có thể đánh đổ ông ta. Như thế chưa đủ.- Rồi chúng ta sẽ thấy.Weeks mỉm cười một cách gượng gạo.- Tôi bắt đầu lo lắng về anh, Bob. Đã tới lúc anh phải tìm một kế hoạch hỗ trợ.Bob Kinellen quyết định bỏ qua nhận xét đó. Anh mở tập thực đơn.- Lát nữa tôi sẽ gặp Alice tại Arnott. Ông có định tới đó không?- Ồ, không! Tôi không cần anh ta giới thiệu bất cứ ai nữa. Anh phải biết điều đó. Bọn họ đã gây tổn thất cho tôi quá nhiều rồi.