Tác giả:

Kerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết…

Chương 92

Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Thời gian nghỉ giải lao đã qua. Ủy viên công tố liên bang Royce trở lại tòa án để tham gia phiên xét xử buổi chiều của vụ án chống lại James Forrest Weeks. Ông đã nhanh chóng nhận ra rằng, đằng sau bề ngoài rụt rè và mờ nhạt, Martha Luce có trí nhớ của một máy vi tính. Cuối cùng bằng chứng không bác bỏ được sắp sửa cho phép tống giam Jimmy Weeks đã bật ra từ miệng bà ta ngay sau khi bắt đầu cuộc hỏi cung tiến hành một cách nhẹ nhàng bởi hai trong số phụ tá của Royce.Luật sư cháu trai của Luce, Joyce thầm công nhận, có nhiều khả năng. Trước khi Martha bắt đầu tố giác, anh ta đã nài nỉ các thỏa hiệp đã qua với bên công tố phải được ký và chứng thực. Để đổi lấy sự hợp tác trung thực và thẳng thắn của bà ta, mà sau này bà ta sẽ không hủy bỏ, bà ta sẽ không bao giờ bị truy tố về mặt hình sự cũng như dân sự trên toàn liên bang, lúc này cũng như trong tương lai.Tuy nhiên, bằng chứng của Martha Luce sẽ trưng ra sau. Bản cáo trạng được đọc theo đúng thủ tục. Nhân chứng buộc tội của ngày hôm nay là một chủ nhà hàng, để có thể gia hạn hợp đồng, nhìn nhận rằng ông ta đã phải trả năm nghìn đô la mỗi tháng bằng tiền mặt cho người thu tiền của Jimmy.Khi tới phiên bên bị cáo thẩm vấn chéo, Joyce liên tục nhổm người lên khỏi ghế để phản đối trong lúc Bob Kinellen dồn dập hỏi nhân chứng, bắt bẻ những sai lầm nhỏ nhặt của đối phương, ép buộc ông ta nhìn nhận rằng thực ra ông ta đã không bao giờ trông thấy Weeks đụng tới tiền, rằng quả thật ông ta không thể chắc chắn người thu tiền đã không làm việc cho chính hắn ta.Kinellen là một luật sư giỏi, Royce nghĩ, tiếc thay anh ta đang lãng phí tài năng cho tên cặn bã này. Joyce không thể biết rằng Robert Kinellen đang chia sẻ ý tưởng đó cho dù ông ta cố gắng đạt được một bồi thẩm đoàn dễ tiếp thu.

Thời gian nghỉ giải lao đã qua. Ủy viên công tố liên bang Royce trở lại tòa án để tham gia phiên xét xử buổi chiều của vụ án chống lại James Forrest Weeks. Ông đã nhanh chóng nhận ra rằng, đằng sau bề ngoài rụt rè và mờ nhạt, Martha Luce có trí nhớ của một máy vi tính. Cuối cùng bằng chứng không bác bỏ được sắp sửa cho phép tống giam Jimmy Weeks đã bật ra từ miệng bà ta ngay sau khi bắt đầu cuộc hỏi cung tiến hành một cách nhẹ nhàng bởi hai trong số phụ tá của Royce.

Luật sư cháu trai của Luce, Joyce thầm công nhận, có nhiều khả năng. Trước khi Martha bắt đầu tố giác, anh ta đã nài nỉ các thỏa hiệp đã qua với bên công tố phải được ký và chứng thực. Để đổi lấy sự hợp tác trung thực và thẳng thắn của bà ta, mà sau này bà ta sẽ không hủy bỏ, bà ta sẽ không bao giờ bị truy tố về mặt hình sự cũng như dân sự trên toàn liên bang, lúc này cũng như trong tương lai.

Tuy nhiên, bằng chứng của Martha Luce sẽ trưng ra sau. Bản cáo trạng được đọc theo đúng thủ tục. Nhân chứng buộc tội của ngày hôm nay là một chủ nhà hàng, để có thể gia hạn hợp đồng, nhìn nhận rằng ông ta đã phải trả năm nghìn đô la mỗi tháng bằng tiền mặt cho người thu tiền của Jimmy.

Khi tới phiên bên bị cáo thẩm vấn chéo, Joyce liên tục nhổm người lên khỏi ghế để phản đối trong lúc Bob Kinellen dồn dập hỏi nhân chứng, bắt bẻ những sai lầm nhỏ nhặt của đối phương, ép buộc ông ta nhìn nhận rằng thực ra ông ta đã không bao giờ trông thấy Weeks đụng tới tiền, rằng quả thật ông ta không thể chắc chắn người thu tiền đã không làm việc cho chính hắn ta.

Kinellen là một luật sư giỏi, Royce nghĩ, tiếc thay anh ta đang lãng phí tài năng cho tên cặn bã này. Joyce không thể biết rằng Robert Kinellen đang chia sẻ ý tưởng đó cho dù ông ta cố gắng đạt được một bồi thẩm đoàn dễ tiếp thu.

Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em YêuTác giả: Mary Higgins ClarkTruyện Phương TâyKerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.Suốt buổi chiều nàng đã chạy như điên như khùng, rời khỏi tòa án lúc hai giờ rưỡi, đí đón Robin ở trường học, lái xe từ Hobokus xuyên qua những khu vực giao thông tắc nghẽn trên đường 17 và 4, rồi qua cầu George Washington tới Manhattan, cuối cùng đậu xe và đến phòng mạch của bác sĩ đúng hẹn lúc bốn giờ. Lúc này, sau khi đã hết sức hối hả, Kerry buộc phải ngồi chờ được gọi vào phòng khám, mong sẽ được phép ở bên cạnh Robin trong lúc những mũi chỉ được lấy ra. Nhưng bà y tá tỏ ra rất khó tính. - Trong lúc mổ xẻ, bác sĩ Smith không cho phép bất cứ một ai, ngoại trừ y tá, ở trong phòng cùng với bệnh nhân. - Nhưng cháu chỉ mới mười tuổi. Kerry phản đối, rồi mím môi lại và tự nhắc nhở rằng lẽ ra nàng phải mang ơn vì bác sĩ Smith chính là người đã được gọi đến sau tai nạn. Các nữ y tá của bệnh viện St. Luke's-Roosevelt đã quả quyết… Thời gian nghỉ giải lao đã qua. Ủy viên công tố liên bang Royce trở lại tòa án để tham gia phiên xét xử buổi chiều của vụ án chống lại James Forrest Weeks. Ông đã nhanh chóng nhận ra rằng, đằng sau bề ngoài rụt rè và mờ nhạt, Martha Luce có trí nhớ của một máy vi tính. Cuối cùng bằng chứng không bác bỏ được sắp sửa cho phép tống giam Jimmy Weeks đã bật ra từ miệng bà ta ngay sau khi bắt đầu cuộc hỏi cung tiến hành một cách nhẹ nhàng bởi hai trong số phụ tá của Royce.Luật sư cháu trai của Luce, Joyce thầm công nhận, có nhiều khả năng. Trước khi Martha bắt đầu tố giác, anh ta đã nài nỉ các thỏa hiệp đã qua với bên công tố phải được ký và chứng thực. Để đổi lấy sự hợp tác trung thực và thẳng thắn của bà ta, mà sau này bà ta sẽ không hủy bỏ, bà ta sẽ không bao giờ bị truy tố về mặt hình sự cũng như dân sự trên toàn liên bang, lúc này cũng như trong tương lai.Tuy nhiên, bằng chứng của Martha Luce sẽ trưng ra sau. Bản cáo trạng được đọc theo đúng thủ tục. Nhân chứng buộc tội của ngày hôm nay là một chủ nhà hàng, để có thể gia hạn hợp đồng, nhìn nhận rằng ông ta đã phải trả năm nghìn đô la mỗi tháng bằng tiền mặt cho người thu tiền của Jimmy.Khi tới phiên bên bị cáo thẩm vấn chéo, Joyce liên tục nhổm người lên khỏi ghế để phản đối trong lúc Bob Kinellen dồn dập hỏi nhân chứng, bắt bẻ những sai lầm nhỏ nhặt của đối phương, ép buộc ông ta nhìn nhận rằng thực ra ông ta đã không bao giờ trông thấy Weeks đụng tới tiền, rằng quả thật ông ta không thể chắc chắn người thu tiền đã không làm việc cho chính hắn ta.Kinellen là một luật sư giỏi, Royce nghĩ, tiếc thay anh ta đang lãng phí tài năng cho tên cặn bã này. Joyce không thể biết rằng Robert Kinellen đang chia sẻ ý tưởng đó cho dù ông ta cố gắng đạt được một bồi thẩm đoàn dễ tiếp thu.

Chương 92