Tác giả:

Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…

Chương 8

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… nói điện thoại xong hắn quay lại giường thấy nó vẫn yên giấc hắn không khỏi hnhếch miệng lên cười hắn ôm nó vào lòng nó cũng lấy tay òm thắt lưng hắn- Em làm gì mà ôm tôi chặc như thế này - hắn ghé vào tay nói nhỏ với nóNó vẫn vô tư ngủ tay lại càng xiếc chặc hắn hơn hắn cũng không ngại mà ôm nó ngủ***Sáng hôm sau ****Nó thức dậy thì thấy cả người nó toàn thân đau nhức nó thầm rủa hắn đã hứa với nó là không làm nó đau mà hôm nay nó lại thành ra như vậy mai là hôm nay là chủ nhật nó không cần đi học định bước xuống giường thì thấy hắn từ phòng tắm bước ra với áo sơmi trắng hắn không cài 2 nút áo khiến lộ b* ng*c hoàn hảo lộ ra.Hắn đi về phía nó- Còn đau không - hắn hỏi có một chút quan tâm và đùa giỡn- Anh biết rồi còn nói - nó đấm vào ngực hắn tỏ tức giận- Rồi anh sai rồi em đừng tức không thì có nhiều nếp nhăn đó em mà xấu đi thì anh...- Hắn nói lửng lờ khiến cho nó càng giận- Ờ tôi xấu thì anh sẽ bỏ tôi chứ gì - nói rưng rưng nước mắt- Tại sao lúc đầu anh không nhìn kĩ em một chút là em hung dữ như thế - hằn trêu đùa nói- ù.... Hic.....ế.....anh...hức....òn đụg.....hic...ôi....àm gì ( ừ thế anh còn đụng tôi làm gì) - lần này nó khóc thậtHắn lúng túng không biết phải làm gì chỉ đùa thôi mà nó đã khóc như thế này rồi sao vợ hắn mít ướt thế này- Thôi anh đùa thôi em là đẹp nhất - hắn ôm nó vào lòng xoa đầu nó- Anh....hic....bỏ.hức...ôi...hic..ra...hức đi ..,..an...ó...hic,.thưn......hic ì....hức...ôi....au hức ( anh bỏ tôi ra đi anh có thương gì tôi au)- nó đẩy hắn ra nhưng càng đẩy hắn càng ôm nó chặt nóHắn hôn nó khiến nó đang khóc không khóc nữa một hồi sao hắn bỏ nó ra khiến nó th* d*c hắn bế nó vào phòng tắm. ( này là buổi tối hắn có mặc đồ/lại cho nó nhé đừng hiểu nhằn

nói điện thoại xong hắn quay lại giường thấy nó vẫn yên giấc hắn không khỏi hnhếch miệng
lên cười hắn ôm nó vào lòng nó cũng lấy tay òm thắt lưng hắn

- Em làm gì mà ôm tôi chặc như thế này - hắn ghé vào tay nói nhỏ với nó

Nó vẫn vô tư ngủ tay lại càng xiếc chặc hắn hơn hắn cũng không ngại mà ôm nó ngủ

***Sáng hôm sau ****

Nó thức dậy thì thấy cả người nó toàn thân đau nhức nó thầm rủa hắn đã hứa với nó là không làm nó đau mà hôm nay nó lại thành ra như vậy mai là
hôm nay là chủ nhật nó không cần đi học định bước xuống giường thì thấy
hắn từ phòng tắm bước ra với áo sơmi trắng hắn không cài 2 nút áo khiến
lộ b* ng*c hoàn hảo lộ ra.Hắn đi về phía nó

- Còn đau không - hắn hỏi có một chút quan tâm và đùa giỡn

- Anh biết rồi còn nói - nó đấm vào ngực hắn tỏ tức giận

- Rồi anh sai rồi em đừng tức không thì có nhiều nếp nhăn đó em mà xấu đi thì anh...- Hắn nói lửng lờ khiến cho nó càng giận

- Ờ tôi xấu thì anh sẽ bỏ tôi chứ gì - nói rưng rưng nước mắt

- Tại sao lúc đầu anh không nhìn kĩ em một chút là em hung dữ như thế - hằn trêu đùa nói

- ù.... Hic.....ế.....anh...hức....òn đụg.....hic...ôi....àm gì ( ừ thế anh còn đụng tôi làm gì) - lần này nó khóc thật

Hắn lúng túng không biết phải làm gì chỉ đùa thôi mà nó đã khóc như thế này rồi sao vợ hắn mít ướt thế này

- Thôi anh đùa thôi em là đẹp nhất - hắn ôm nó vào lòng xoa đầu nó

- Anh....hic....bỏ.hức...ôi...hic..ra...hức đi
..,..an...ó...hic,.thưn......hic ì....hức...ôi....au hức ( anh bỏ tôi
ra đi anh có thương gì tôi au)- nó đẩy hắn ra nhưng càng đẩy hắn càng
ôm nó chặt nó

Hắn hôn nó khiến nó đang khóc không khóc nữa một hồi sao hắn bỏ nó ra khiến nó th* d*c hắn bế nó vào phòng tắm. ( này là buổi tối hắn có mặc đồ/lại cho nó nhé đừng hiểu nhằn

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… nói điện thoại xong hắn quay lại giường thấy nó vẫn yên giấc hắn không khỏi hnhếch miệng lên cười hắn ôm nó vào lòng nó cũng lấy tay òm thắt lưng hắn- Em làm gì mà ôm tôi chặc như thế này - hắn ghé vào tay nói nhỏ với nóNó vẫn vô tư ngủ tay lại càng xiếc chặc hắn hơn hắn cũng không ngại mà ôm nó ngủ***Sáng hôm sau ****Nó thức dậy thì thấy cả người nó toàn thân đau nhức nó thầm rủa hắn đã hứa với nó là không làm nó đau mà hôm nay nó lại thành ra như vậy mai là hôm nay là chủ nhật nó không cần đi học định bước xuống giường thì thấy hắn từ phòng tắm bước ra với áo sơmi trắng hắn không cài 2 nút áo khiến lộ b* ng*c hoàn hảo lộ ra.Hắn đi về phía nó- Còn đau không - hắn hỏi có một chút quan tâm và đùa giỡn- Anh biết rồi còn nói - nó đấm vào ngực hắn tỏ tức giận- Rồi anh sai rồi em đừng tức không thì có nhiều nếp nhăn đó em mà xấu đi thì anh...- Hắn nói lửng lờ khiến cho nó càng giận- Ờ tôi xấu thì anh sẽ bỏ tôi chứ gì - nói rưng rưng nước mắt- Tại sao lúc đầu anh không nhìn kĩ em một chút là em hung dữ như thế - hằn trêu đùa nói- ù.... Hic.....ế.....anh...hức....òn đụg.....hic...ôi....àm gì ( ừ thế anh còn đụng tôi làm gì) - lần này nó khóc thậtHắn lúng túng không biết phải làm gì chỉ đùa thôi mà nó đã khóc như thế này rồi sao vợ hắn mít ướt thế này- Thôi anh đùa thôi em là đẹp nhất - hắn ôm nó vào lòng xoa đầu nó- Anh....hic....bỏ.hức...ôi...hic..ra...hức đi ..,..an...ó...hic,.thưn......hic ì....hức...ôi....au hức ( anh bỏ tôi ra đi anh có thương gì tôi au)- nó đẩy hắn ra nhưng càng đẩy hắn càng ôm nó chặt nóHắn hôn nó khiến nó đang khóc không khóc nữa một hồi sao hắn bỏ nó ra khiến nó th* d*c hắn bế nó vào phòng tắm. ( này là buổi tối hắn có mặc đồ/lại cho nó nhé đừng hiểu nhằn

Chương 8