Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…
Chương 46
Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Em sao thế không khoẻ chỗ nào sao - từ lúc ăn cơm đến giờ cô cứ thẩn thờ sao ấy- À không đâu, em có chuyện muốn nói với anh - cô- Được, nói anh xem - hắn- Ba muốn em xin anh cho ba một công việc ở công ty - cô nói rói thở một hơi rõ dài,nhưng cô cũng không run sợ vì cô chắc hắn sẽ đồng ý.Và chắc hắn cũng sẽ hỏi lí do đâu vì hắn là người hiểu mà- Được thôi, thứ 2 kêu ông ấy đến công ty anh - hắn đi qua ôm cô, cô cũng chẳn kháng cự cứ mặt cho hắn ôm- Tối nay ngủ lại đây đi - hắn vùi mặt vào cổ cô hít một hơi rồi nói- Không được em còn bản báo cáo chưa nộp cho anh mà - cô đẩy hắn ra- Vậy thì khỏi nộp anh sẽ kêu người khác làm cho - hắn- Không được, đó là công việc cuả em mà sao lại để người khác làm được - cô là thư ký mà cái gì cũng để người khàc làm vậy thì cô nghỉ cho rồi- Nhưng anh thật sự nhớ em - hắn xích qua cô một chút,cô khi nghe hắn nói không khỏi ngạc nhiên, hắn nói thật chứ- Anh à anh có bao giờ thích em không - cô đúng là ngốc không phải cô và hắn đã ly hôn rồi mà- Có chứ nếu không làm sao có Hạ Băng được - Hắn thật không đứng đắng gì hết cô đang nghiêm túc mà- Vậy được rồi, Hạ Băng chúng ta đi về nao - cô đi đến Hạ Băng,- Màmi để con xem hết đoạn này đi, hai người này chuẩn bị hôn nhau rồi - cài con bé này không biết Tuyết Nhi đã tuyêm vào trong đầu nó thứ gì rồi- Mau đi về - Cô hét lên, con ních mà đã biết hôn với chả hít Hạ Băng ĩu xiều đi về- Ba con về, tạm biệt - nó đi lại chỗ hắn hôn hắn một cái, hắn cũng hôn lại.Hắn đứng lên đi lại chỗ cô vòng tay qua ôm cô- Để anh đưa em về - hắn hôn lên tóc cô- Không cần đâu - cô cười- Vậy về cẩn thận nhớ lái xe chậm thôi, anh ra chạy xe cho em - hắn buông đôi tay ra- Ừ - cô không từ chối,rồi dắt Hạ Băng đi cửa
- Em sao thế không khoẻ chỗ nào sao - từ lúc ăn cơm đến giờ cô cứ thẩn thờ sao ấy
- À không đâu, em có chuyện muốn nói với anh - cô
- Được, nói anh xem - hắn
- Ba muốn em xin anh cho ba một công việc ở công ty - cô nói rói thở một hơi rõ dài,nhưng cô cũng không run sợ vì cô chắc hắn sẽ đồng ý.Và chắc hắn cũng sẽ hỏi lí do đâu vì hắn là người hiểu mà
- Được thôi, thứ 2 kêu ông ấy đến công ty anh - hắn đi qua ôm cô, cô cũng chẳn kháng cự cứ mặt cho hắn ôm
- Tối nay ngủ lại đây đi - hắn vùi mặt vào cổ cô hít một hơi rồi nói
- Không được em còn bản báo cáo chưa nộp cho anh mà - cô đẩy hắn ra
- Vậy thì khỏi nộp anh sẽ kêu người khác làm cho - hắn
- Không được, đó là công việc cuả em mà sao lại để người khác làm được - cô là thư ký mà cái gì cũng để người khàc làm vậy thì cô nghỉ cho rồi
- Nhưng anh thật sự nhớ em - hắn xích qua cô một chút,cô khi nghe hắn nói không khỏi ngạc nhiên, hắn nói thật chứ
- Anh à anh có bao giờ thích em không - cô đúng là ngốc không phải cô và hắn đã ly hôn rồi mà
- Có chứ nếu không làm sao có Hạ Băng được - Hắn thật không đứng đắng gì hết cô đang nghiêm túc mà
- Vậy được rồi, Hạ Băng chúng ta đi về nao - cô đi đến Hạ Băng,
- Màmi để con xem hết đoạn này đi, hai người này chuẩn bị hôn nhau rồi - cài con bé này không biết Tuyết Nhi đã tuyêm vào trong đầu nó thứ gì rồi
- Mau đi về - Cô hét lên, con ních mà đã biết hôn với chả hít Hạ Băng ĩu xiều đi về
- Ba con về, tạm biệt - nó đi lại chỗ hắn hôn hắn một cái, hắn cũng hôn lại.Hắn đứng lên đi lại chỗ cô vòng tay qua ôm cô
- Để anh đưa em về - hắn hôn lên tóc cô
- Không cần đâu - cô cười
- Vậy về cẩn thận nhớ lái xe chậm thôi, anh ra chạy xe cho em - hắn buông đôi tay ra
- Ừ - cô không từ chối,rồi dắt Hạ Băng đi cửa
Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Em sao thế không khoẻ chỗ nào sao - từ lúc ăn cơm đến giờ cô cứ thẩn thờ sao ấy- À không đâu, em có chuyện muốn nói với anh - cô- Được, nói anh xem - hắn- Ba muốn em xin anh cho ba một công việc ở công ty - cô nói rói thở một hơi rõ dài,nhưng cô cũng không run sợ vì cô chắc hắn sẽ đồng ý.Và chắc hắn cũng sẽ hỏi lí do đâu vì hắn là người hiểu mà- Được thôi, thứ 2 kêu ông ấy đến công ty anh - hắn đi qua ôm cô, cô cũng chẳn kháng cự cứ mặt cho hắn ôm- Tối nay ngủ lại đây đi - hắn vùi mặt vào cổ cô hít một hơi rồi nói- Không được em còn bản báo cáo chưa nộp cho anh mà - cô đẩy hắn ra- Vậy thì khỏi nộp anh sẽ kêu người khác làm cho - hắn- Không được, đó là công việc cuả em mà sao lại để người khác làm được - cô là thư ký mà cái gì cũng để người khàc làm vậy thì cô nghỉ cho rồi- Nhưng anh thật sự nhớ em - hắn xích qua cô một chút,cô khi nghe hắn nói không khỏi ngạc nhiên, hắn nói thật chứ- Anh à anh có bao giờ thích em không - cô đúng là ngốc không phải cô và hắn đã ly hôn rồi mà- Có chứ nếu không làm sao có Hạ Băng được - Hắn thật không đứng đắng gì hết cô đang nghiêm túc mà- Vậy được rồi, Hạ Băng chúng ta đi về nao - cô đi đến Hạ Băng,- Màmi để con xem hết đoạn này đi, hai người này chuẩn bị hôn nhau rồi - cài con bé này không biết Tuyết Nhi đã tuyêm vào trong đầu nó thứ gì rồi- Mau đi về - Cô hét lên, con ních mà đã biết hôn với chả hít Hạ Băng ĩu xiều đi về- Ba con về, tạm biệt - nó đi lại chỗ hắn hôn hắn một cái, hắn cũng hôn lại.Hắn đứng lên đi lại chỗ cô vòng tay qua ôm cô- Để anh đưa em về - hắn hôn lên tóc cô- Không cần đâu - cô cười- Vậy về cẩn thận nhớ lái xe chậm thôi, anh ra chạy xe cho em - hắn buông đôi tay ra- Ừ - cô không từ chối,rồi dắt Hạ Băng đi cửa