Ngày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều…
Chương 3
Điệu Vũ Bên LềTác giả: Stephen ChboskyTruyện Phương TâyNgày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều… Ngày 11 tháng Chín, 1991Bạn thân mến,Tôi không có nhiều thời gian, vì thầy lớp ngữ văn nâng cao giao cho bọn tôi đọc một cuốn sách, mà tôi lại hay có thói quen đọc một cuốn đến hai lần. Tình cờ, tựa cuốn sách là Giết con chim nhại. Nếu bạn chưa đọc cuốn đó, tôi nghĩ bạn nên đọc, bởi nó rất thú vị. Mỗi lần thầy giao cho bọn tôi đọc vài chương, nhưng tôi không thích đọc sách kiểu ấy. Tôi đọc được nửa cuốn rồi, lần đọc đầu tiên ấy.À, lý do tôi viết cho bạn là tôi thấy anh trai trên tivi, tôi thường không ưa thể thao mấy, nhưng đó là một dịp đặc biệt. Mẹ tôi bắt đầu khóc, ba tôi vòng tay ôm vai mẹ, chị tôi mỉm cười – cái này khá hài vì anh và chị tôi luôn cãi nhau khi anh ở nhà.Nhưng anh trai tôi được lên tivi, đó là sự kiện tâm điểm trong hai tuần từ khi tôi vào trường trung học. Tôi nhớ anh nhiều kinh khủng, kể cũng lạ, lúc anh còn ở nhà hai anh em đâu có trò chuyện gì mấy. Thành thật mà nói, đến giờ hai anh em vẫn thế.Tôi muốn kể bạn nghe anh tôi chơi ở vị trí nào trong đội hình, nhưng như tôi đã nói, tôi muốn ẩn danh đối với bạn. Tôi mong bạn hiểu.Thương mến,Charlie
Ngày 11 tháng Chín, 1991
Bạn thân mến,
Tôi không có nhiều thời gian, vì thầy lớp ngữ văn nâng cao giao cho bọn tôi đọc một cuốn sách, mà tôi lại hay có thói quen đọc một cuốn đến hai lần. Tình cờ, tựa cuốn sách là Giết con chim nhại. Nếu bạn chưa đọc cuốn đó, tôi nghĩ bạn nên đọc, bởi nó rất thú vị. Mỗi lần thầy giao cho bọn tôi đọc vài chương, nhưng tôi không thích đọc sách kiểu ấy. Tôi đọc được nửa cuốn rồi, lần đọc đầu tiên ấy.
À, lý do tôi viết cho bạn là tôi thấy anh trai trên tivi, tôi thường không ưa thể thao mấy, nhưng đó là một dịp đặc biệt. Mẹ tôi bắt đầu khóc, ba tôi vòng tay ôm vai mẹ, chị tôi mỉm cười – cái này khá hài vì anh và chị tôi luôn cãi nhau khi anh ở nhà.
Nhưng anh trai tôi được lên tivi, đó là sự kiện tâm điểm trong hai tuần từ khi tôi vào trường trung học. Tôi nhớ anh nhiều kinh khủng, kể cũng lạ, lúc anh còn ở nhà hai anh em đâu có trò chuyện gì mấy. Thành thật mà nói, đến giờ hai anh em vẫn thế.
Tôi muốn kể bạn nghe anh tôi chơi ở vị trí nào trong đội hình, nhưng như tôi đã nói, tôi muốn ẩn danh đối với bạn. Tôi mong bạn hiểu.
Thương mến,
Charlie
Điệu Vũ Bên LềTác giả: Stephen ChboskyTruyện Phương TâyNgày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều… Ngày 11 tháng Chín, 1991Bạn thân mến,Tôi không có nhiều thời gian, vì thầy lớp ngữ văn nâng cao giao cho bọn tôi đọc một cuốn sách, mà tôi lại hay có thói quen đọc một cuốn đến hai lần. Tình cờ, tựa cuốn sách là Giết con chim nhại. Nếu bạn chưa đọc cuốn đó, tôi nghĩ bạn nên đọc, bởi nó rất thú vị. Mỗi lần thầy giao cho bọn tôi đọc vài chương, nhưng tôi không thích đọc sách kiểu ấy. Tôi đọc được nửa cuốn rồi, lần đọc đầu tiên ấy.À, lý do tôi viết cho bạn là tôi thấy anh trai trên tivi, tôi thường không ưa thể thao mấy, nhưng đó là một dịp đặc biệt. Mẹ tôi bắt đầu khóc, ba tôi vòng tay ôm vai mẹ, chị tôi mỉm cười – cái này khá hài vì anh và chị tôi luôn cãi nhau khi anh ở nhà.Nhưng anh trai tôi được lên tivi, đó là sự kiện tâm điểm trong hai tuần từ khi tôi vào trường trung học. Tôi nhớ anh nhiều kinh khủng, kể cũng lạ, lúc anh còn ở nhà hai anh em đâu có trò chuyện gì mấy. Thành thật mà nói, đến giờ hai anh em vẫn thế.Tôi muốn kể bạn nghe anh tôi chơi ở vị trí nào trong đội hình, nhưng như tôi đã nói, tôi muốn ẩn danh đối với bạn. Tôi mong bạn hiểu.Thương mến,Charlie