Tác giả:

Ngày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều…

Chương 19

Điệu Vũ Bên LềTác giả: Stephen ChboskyTruyện Phương TâyNgày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều… Ngày 19 tháng Mười Hai, 1991Bạn thân mến,Kể từ lúc tham gia trò “Ông già Noel bí mật”, tôi đã nhận thêm một cái quần tây mua từ hiệu đồ cũ. Tôi cũng nhận được một cái cà-vạt, một áo sơ-mi trắng, đôi giày, và một dây nịt cũ. Tôi đoán rằng món quà cuối dành cho tôi ở bữa tiệc sẽ là áo vét bởi thiếu mỗi món đó là đủ bộ mà. Có cả tờ giấy đánh máy bỏ kèm nói tôi hãy mặc mọi thứ được tặng đi dự tiệc. Mong là sẽ còn bất ngờ thú vị.Thật mừng là Patrick rất thích mọi món quà của tôi. Món thứ ba là một bộ màu nước và vài tờ giấy. Tôi nghĩ cậu ấy sẽ thích, dù có khi chẳng bao giờ có dịp đụng tới. Món thứ tư là một cây harmonica cùng quyển sách dạy thổi kèn. Có lẽ món này cũng giống như món màu nước, nhưng tôi thực sự nghĩ là ai cũng nên có màu nước, thơ nam châm và kèn harmonica.Món quà cuối tôi tặng trước buổi tiệc là quyển sách có tựa Thủ lĩnh đường Castro. Nó kể về Harvey Milk, một nhà lãnh đạo đồng tính ở San Francisco. Tôi vào thư viện tìm đọc thêm về giới đồng tính sau khi nghe Patrick tâm sự rằng cậu ta là gay. Cũng mất chút thời gian vì tôi thật tình không biết gì về vấn đề đó cả. Tôi lục ra được một bài báo về bộ phim tài liệu nói về Harvey Milk. Tôi không tìm được bộ phim ấy nên chỉ tìm theo từ khóa là tên ông, thế là ra quyển sách này.Tôi chưa đọc quyển ấy, nhưng theo phần mô tả tóm tắt thì sách có vẻ rất hay. Tôi hi vọng nó có ý nghĩa với Patrick. Tôi rất nóng lòng chờ tới bữa tiệc để tặng Patrick món quà cuối. Tiện thể, tôi đã thi xong hết các môn học kỳ này, cả một kỳ bận bịu, lẽ ra tôi kể bạn nghe hết, nhưng mấy chuyện đó không thú vị bằng những chuyện sắp làm trong kỳ nghỉ.Thương mến,Charlie

Ngày 19 tháng Mười Hai, 1991

Bạn thân mến,

Kể từ lúc tham gia trò “Ông già Noel bí mật”, tôi đã nhận thêm một cái quần tây mua từ hiệu đồ cũ. Tôi cũng nhận được một cái cà-vạt, một áo sơ-mi trắng, đôi giày, và một dây nịt cũ. Tôi đoán rằng món quà cuối dành cho tôi ở bữa tiệc sẽ là áo vét bởi thiếu mỗi món đó là đủ bộ mà. Có cả tờ giấy đánh máy bỏ kèm nói tôi hãy mặc mọi thứ được tặng đi dự tiệc. Mong là sẽ còn bất ngờ thú vị.

Thật mừng là Patrick rất thích mọi món quà của tôi. Món thứ ba là một bộ màu nước và vài tờ giấy. Tôi nghĩ cậu ấy sẽ thích, dù có khi chẳng bao giờ có dịp đụng tới. Món thứ tư là một cây harmonica cùng quyển sách dạy thổi kèn. Có lẽ món này cũng giống như món màu nước, nhưng tôi thực sự nghĩ là ai cũng nên có màu nước, thơ nam châm và kèn harmonica.

Món quà cuối tôi tặng trước buổi tiệc là quyển sách có tựa Thủ lĩnh đường Castro. Nó kể về Harvey Milk, một nhà lãnh đạo đồng tính ở San Francisco. Tôi vào thư viện tìm đọc thêm về giới đồng tính sau khi nghe Patrick tâm sự rằng cậu ta là gay. Cũng mất chút thời gian vì tôi thật tình không biết gì về vấn đề đó cả. Tôi lục ra được một bài báo về bộ phim tài liệu nói về Harvey Milk. Tôi không tìm được bộ phim ấy nên chỉ tìm theo từ khóa là tên ông, thế là ra quyển sách này.

Tôi chưa đọc quyển ấy, nhưng theo phần mô tả tóm tắt thì sách có vẻ rất hay. Tôi hi vọng nó có ý nghĩa với Patrick. Tôi rất nóng lòng chờ tới bữa tiệc để tặng Patrick món quà cuối. Tiện thể, tôi đã thi xong hết các môn học kỳ này, cả một kỳ bận bịu, lẽ ra tôi kể bạn nghe hết, nhưng mấy chuyện đó không thú vị bằng những chuyện sắp làm trong kỳ nghỉ.

Thương mến,

Charlie

Điệu Vũ Bên LềTác giả: Stephen ChboskyTruyện Phương TâyNgày 25 tháng Tám, 1991 Bạn thân mến, Có người bảo với tôi rằng bạn biết lắng nghe, thông hiểu và không tìm cách qua đêm với gã trai trong bữa tiệc hôm nọ, dù rõ ràng là có cơ hội. Thế là tôi quyết định viết thư cho bạn. Đừng tìm hiểu xem ai hở ra chuyện này với tôi nhé, kẻo không thì tôi “lộ diện” mất, tôi không thích vậy. Khi viết cho bạn mà phải nhắc đến ai đó thì tôi sẽ dùng tên giả, hoặc gọi chung chung thôi, cũng bởi không muốn bạn lần ra tông tích. Tôi không ghi địa chỉ người gửi cũng vì vậy. Không có ý gì xấu đâu nhé. Thật đấy. Tôi chỉ muốn chắc là có ai đó chịu nghe và hiểu tôi, không phải kiểu người cứ hễ có dịp là ngủ với gã này gã nọ. Tôi rất cần biết chắc rằng có những người như bạn trên đời. Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều tôi muốn nói hơn đám đông ngoài kia, vì hơn tất cả họ, bạn sống động, có thực và biết trân trọng ý nghĩa những điều đó. Ít ra đó là điều tôi mong muốn ở bạn, vì bạn tiếp thêm cho người khác sức mạnh và tình bạn, một cách thật tự nhiên. Ít ra thì đó là điều… Ngày 19 tháng Mười Hai, 1991Bạn thân mến,Kể từ lúc tham gia trò “Ông già Noel bí mật”, tôi đã nhận thêm một cái quần tây mua từ hiệu đồ cũ. Tôi cũng nhận được một cái cà-vạt, một áo sơ-mi trắng, đôi giày, và một dây nịt cũ. Tôi đoán rằng món quà cuối dành cho tôi ở bữa tiệc sẽ là áo vét bởi thiếu mỗi món đó là đủ bộ mà. Có cả tờ giấy đánh máy bỏ kèm nói tôi hãy mặc mọi thứ được tặng đi dự tiệc. Mong là sẽ còn bất ngờ thú vị.Thật mừng là Patrick rất thích mọi món quà của tôi. Món thứ ba là một bộ màu nước và vài tờ giấy. Tôi nghĩ cậu ấy sẽ thích, dù có khi chẳng bao giờ có dịp đụng tới. Món thứ tư là một cây harmonica cùng quyển sách dạy thổi kèn. Có lẽ món này cũng giống như món màu nước, nhưng tôi thực sự nghĩ là ai cũng nên có màu nước, thơ nam châm và kèn harmonica.Món quà cuối tôi tặng trước buổi tiệc là quyển sách có tựa Thủ lĩnh đường Castro. Nó kể về Harvey Milk, một nhà lãnh đạo đồng tính ở San Francisco. Tôi vào thư viện tìm đọc thêm về giới đồng tính sau khi nghe Patrick tâm sự rằng cậu ta là gay. Cũng mất chút thời gian vì tôi thật tình không biết gì về vấn đề đó cả. Tôi lục ra được một bài báo về bộ phim tài liệu nói về Harvey Milk. Tôi không tìm được bộ phim ấy nên chỉ tìm theo từ khóa là tên ông, thế là ra quyển sách này.Tôi chưa đọc quyển ấy, nhưng theo phần mô tả tóm tắt thì sách có vẻ rất hay. Tôi hi vọng nó có ý nghĩa với Patrick. Tôi rất nóng lòng chờ tới bữa tiệc để tặng Patrick món quà cuối. Tiện thể, tôi đã thi xong hết các môn học kỳ này, cả một kỳ bận bịu, lẽ ra tôi kể bạn nghe hết, nhưng mấy chuyện đó không thú vị bằng những chuyện sắp làm trong kỳ nghỉ.Thương mến,Charlie

Chương 19