- Ơ. Em ngồi đây à – Mình quay sang thấy Hoa - Vâng – Hoa nói - Có đề rồi kìa – Bé nhắc mình - Làm thôi – Mình quay sang nói với Bé Nhìn vào màn hình, thấy có đề rồi. Mấy câu này à. Cũng không khó lắm - Câu này sao? – Bé hỏi sang - Là B ấy – Mình trả lời - Rồi - Ơ. Cùng mã đề này – Mình ngó sang màn hình máy tính của Bé - Vậy thì càng dễ. Hihi – Bé nói - Anh H. Chỉ em câu này với – Hoa nói - Đâu? - Mình quay sang - Đây này – Hoa chỉ vào màn hình - Câu này anh chưa làm tới – Mình nhìn vào màn hình - Làm đi tý nữa thế nào chẳng có – Hoa nói thúc dục mình - Vậy đợi tý nữa đi – Mình quay lại màn hình. Lúc đó mình chẳng nghĩ gì cả chỉ biết cần làm xong bài - Anh – Hóa nói xong rồi nhìn vào màn hình của nó làm bài - Xem nào – Mình nhìn vào màn hình của mình nói Hoa cũng chẳng quay sang hỏi mình nữa. Từ đầu buổi đến cuối buổi cứ ngồi vậy làm bài. Mình cũng chẳng quan tâm nhiều thi thoảng quay sang nhìn rồi chỉ cho nó những câu mình làm được. Nó chỉ vâng rồi tích thôi Ngồi trong phòng thi 60…
Chương 21: Lên đường
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa IITác giả: Chipendipro- Ơ. Em ngồi đây à – Mình quay sang thấy Hoa - Vâng – Hoa nói - Có đề rồi kìa – Bé nhắc mình - Làm thôi – Mình quay sang nói với Bé Nhìn vào màn hình, thấy có đề rồi. Mấy câu này à. Cũng không khó lắm - Câu này sao? – Bé hỏi sang - Là B ấy – Mình trả lời - Rồi - Ơ. Cùng mã đề này – Mình ngó sang màn hình máy tính của Bé - Vậy thì càng dễ. Hihi – Bé nói - Anh H. Chỉ em câu này với – Hoa nói - Đâu? - Mình quay sang - Đây này – Hoa chỉ vào màn hình - Câu này anh chưa làm tới – Mình nhìn vào màn hình - Làm đi tý nữa thế nào chẳng có – Hoa nói thúc dục mình - Vậy đợi tý nữa đi – Mình quay lại màn hình. Lúc đó mình chẳng nghĩ gì cả chỉ biết cần làm xong bài - Anh – Hóa nói xong rồi nhìn vào màn hình của nó làm bài - Xem nào – Mình nhìn vào màn hình của mình nói Hoa cũng chẳng quay sang hỏi mình nữa. Từ đầu buổi đến cuối buổi cứ ngồi vậy làm bài. Mình cũng chẳng quan tâm nhiều thi thoảng quay sang nhìn rồi chỉ cho nó những câu mình làm được. Nó chỉ vâng rồi tích thôi Ngồi trong phòng thi 60… Ngày khởi hành. Trụ sở 247. Hầm xe- Mọi người đã sẵn sàng cho làn hành động đầu tiên này chưa – Mình nói với cả đội- Tụi em sẵn sàng rồi – cả đội đồng thanh- Xuất phátCả đội chia thành bảy xe xuất phát tiến thẳng đến vùng đất Ba Vì. Cũng phải có hành trình hai ngày mới lên tới nơi. Trước khi đi mình vẫn không quên nhắn tin cho Bé-“Anh đi nhé!”Cả đội xuất phát. Đoàn xe lăn bánh đi. Hướng bắc thẳng tiến cho lần hành động nàyMột giờ sau khi khởi hành.Ánh mắt mình không rời khỏi màn hình điện thoại. Cứ tắt rồi lại bật, bật rồi lại tắt. “Sao không thấy Bé nhắn tin lại bậy nhỉ? ”. Chưa bao giờ mình lại có cảm giác này. Bồn chồn lo lắng. Sao dạo này bé có vẻ kỳ lạ sao vậy.- Anh hai! – Giọng của Thắng cắt ngang dòng suy nghĩ của mình- Có chuyện gì vậy – Mình quay sang hỏi nó- Đây là sơ đồ dùng máy quay ghi lại phía trên Biệt thự. Tất cả các hình ảnh cho thấy chúng đang vận chuyển một khối lượng hàng lớn từ bên ngoài vào. Theo hình ảnh thì là hàng lớn – Thắng chỉ vào đội vận chuyển từ hình ảnh được ghi lại- Là tên lửa ấy hả? – Mình ngạc nhiên- Vâng. Là loại GBU 57- Bom điều khiển- Vâng. Là loại của quân đội Mỹ cải biên làm tên lửa mặt đất- Chúng lấy đâu ra những loại vũ khí mạnh như thế chứ? – Oven quay sang nói- IREAN cung cấp cho chúng sao? – Kiên nói- Tổ chức đó không phải bình thường. Nó đã lên lỏi ở khắp các nơi trên thế giới – Thắng giải tíchIREAN không phải là một tổ chức bình thường mà nó là một mạng lưới phức hợp quân sự ở nhiều nơi nhằm về một mục đích chính. Từ lực lượng các phiến quân đến các cơ quan trên thế giới. Phạm vi ảnh hưởng không hề nhỏ. Chúng tiến hành hàng nghìn phi vụ trên thế giới. Liệu rằng đội quân non nớt này của mình có thể chiến thắng nổi chúng không“Tít tít”. Tin nhắn của Bé. Mình chờ đợi mãi đến phút này- Anh sớm quay trở về với Bé nhé. Anh nhất định làm được- Anh sẽ quay về sớm với Bé – Mình nhắn tin lại ngay cho bé- Tập trung. Anh sẽ chiến thắng được tất cả- Anh biết mà- Đừng nhắn tin nữa. Anh tập trung điMình không nhắn lại nữa. Mình hiểu bé muốn mình tập trung vào công việc. Mình và bé cùng hiểu nhiệm vụ đang được đặt nặng trên đôi vai của những con người như tụi mình. Và mình biết rẳng. ở nơi đó, vẫn có người chờ đợi mình quay trở về. Hành trình tuy dài nhưng trong lòng luôn có mục tiêu hướng đếnHai ngày sau khi khởi hành. Cách biệt thự 30km- Chúng ta xuống xe ở đây. Tất cả hay chuẩn bị và mang theo đồ - Mình nói- Rõ – Tất cả đồng thanhCả đội xuống xe và chuẩn bị tất cả các vật dụng cần thiết. Súng, thiết bị liên lạc.... Thắng nhận nhiệm vụ liên lạc về tổ chức điều động F-22 Raptor. Kiên và toàn bộ đội xạ thủ đang xem lại địa hình xung quanh khu biệt thự và phân chia vị trí. Tubo cho những người còn lại ngụy trang lại xe. Rip đang chuẩn bị mìn kích nổ. Natioka và Hiền đang kiểm tra thiết bị y tế và vũ khí của mình. Sim, Oven, Ozen phân phát vũ khí cho mọi người. Đông Phong tiến lại gần mình- Anh hai- Sao vậy?- Đây là hình ảnh mới nhất. Em mới đưa máy quay trên không đến đó- Đây là......
Ngày khởi hành. Trụ sở 247. Hầm xe
- Mọi người đã sẵn sàng cho làn hành động đầu tiên này chưa – Mình nói với cả đội
- Tụi em sẵn sàng rồi – cả đội đồng thanh
- Xuất phát
Cả đội chia thành bảy xe xuất phát tiến thẳng đến vùng đất Ba Vì. Cũng phải có hành trình hai ngày mới lên tới nơi. Trước khi đi mình vẫn không quên nhắn tin cho Bé
-“Anh đi nhé!”
Cả đội xuất phát. Đoàn xe lăn bánh đi. Hướng bắc thẳng tiến cho lần hành động này
Một giờ sau khi khởi hành.
Ánh mắt mình không rời khỏi màn hình điện thoại. Cứ tắt rồi lại bật, bật rồi lại tắt. “Sao không thấy Bé nhắn tin lại bậy nhỉ? ”. Chưa bao giờ mình lại có cảm giác này. Bồn chồn lo lắng. Sao dạo này bé có vẻ kỳ lạ sao vậy.
- Anh hai! – Giọng của Thắng cắt ngang dòng suy nghĩ của mình
- Có chuyện gì vậy – Mình quay sang hỏi nó
- Đây là sơ đồ dùng máy quay ghi lại phía trên Biệt thự. Tất cả các hình ảnh cho thấy chúng đang vận chuyển một khối lượng hàng lớn từ bên ngoài vào. Theo hình ảnh thì là hàng lớn – Thắng chỉ vào đội vận chuyển từ hình ảnh được ghi lại
- Là tên lửa ấy hả? – Mình ngạc nhiên
- Vâng. Là loại GBU 57
- Bom điều khiển
- Vâng. Là loại của quân đội Mỹ cải biên làm tên lửa mặt đất
- Chúng lấy đâu ra những loại vũ khí mạnh như thế chứ? – Oven quay sang nói
- IREAN cung cấp cho chúng sao? – Kiên nói
- Tổ chức đó không phải bình thường. Nó đã lên lỏi ở khắp các nơi trên thế giới – Thắng giải tích
IREAN không phải là một tổ chức bình thường mà nó là một mạng lưới phức hợp quân sự ở nhiều nơi nhằm về một mục đích chính. Từ lực lượng các phiến quân đến các cơ quan trên thế giới. Phạm vi ảnh hưởng không hề nhỏ. Chúng tiến hành hàng nghìn phi vụ trên thế giới. Liệu rằng đội quân non nớt này của mình có thể chiến thắng nổi chúng không
“Tít tít”. Tin nhắn của Bé. Mình chờ đợi mãi đến phút này
- Anh sớm quay trở về với Bé nhé. Anh nhất định làm được
- Anh sẽ quay về sớm với Bé – Mình nhắn tin lại ngay cho bé
- Tập trung. Anh sẽ chiến thắng được tất cả
- Anh biết mà
- Đừng nhắn tin nữa. Anh tập trung đi
Mình không nhắn lại nữa. Mình hiểu bé muốn mình tập trung vào công việc. Mình và bé cùng hiểu nhiệm vụ đang được đặt nặng trên đôi vai của những con người như tụi mình. Và mình biết rẳng. ở nơi đó, vẫn có người chờ đợi mình quay trở về. Hành trình tuy dài nhưng trong lòng luôn có mục tiêu hướng đến
Hai ngày sau khi khởi hành. Cách biệt thự 30km
- Chúng ta xuống xe ở đây. Tất cả hay chuẩn bị và mang theo đồ - Mình nói
- Rõ – Tất cả đồng thanh
Cả đội xuống xe và chuẩn bị tất cả các vật dụng cần thiết. Súng, thiết bị liên lạc.... Thắng nhận nhiệm vụ liên lạc về tổ chức điều động F-22 Raptor. Kiên và toàn bộ đội xạ thủ đang xem lại địa hình xung quanh khu biệt thự và phân chia vị trí. Tubo cho những người còn lại ngụy trang lại xe. Rip đang chuẩn bị mìn kích nổ. Natioka và Hiền đang kiểm tra thiết bị y tế và vũ khí của mình. Sim, Oven, Ozen phân phát vũ khí cho mọi người. Đông Phong tiến lại gần mình
- Anh hai
- Sao vậy?
- Đây là hình ảnh mới nhất. Em mới đưa máy quay trên không đến đó
- Đây là.
.
.
.
.
.
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa IITác giả: Chipendipro- Ơ. Em ngồi đây à – Mình quay sang thấy Hoa - Vâng – Hoa nói - Có đề rồi kìa – Bé nhắc mình - Làm thôi – Mình quay sang nói với Bé Nhìn vào màn hình, thấy có đề rồi. Mấy câu này à. Cũng không khó lắm - Câu này sao? – Bé hỏi sang - Là B ấy – Mình trả lời - Rồi - Ơ. Cùng mã đề này – Mình ngó sang màn hình máy tính của Bé - Vậy thì càng dễ. Hihi – Bé nói - Anh H. Chỉ em câu này với – Hoa nói - Đâu? - Mình quay sang - Đây này – Hoa chỉ vào màn hình - Câu này anh chưa làm tới – Mình nhìn vào màn hình - Làm đi tý nữa thế nào chẳng có – Hoa nói thúc dục mình - Vậy đợi tý nữa đi – Mình quay lại màn hình. Lúc đó mình chẳng nghĩ gì cả chỉ biết cần làm xong bài - Anh – Hóa nói xong rồi nhìn vào màn hình của nó làm bài - Xem nào – Mình nhìn vào màn hình của mình nói Hoa cũng chẳng quay sang hỏi mình nữa. Từ đầu buổi đến cuối buổi cứ ngồi vậy làm bài. Mình cũng chẳng quan tâm nhiều thi thoảng quay sang nhìn rồi chỉ cho nó những câu mình làm được. Nó chỉ vâng rồi tích thôi Ngồi trong phòng thi 60… Ngày khởi hành. Trụ sở 247. Hầm xe- Mọi người đã sẵn sàng cho làn hành động đầu tiên này chưa – Mình nói với cả đội- Tụi em sẵn sàng rồi – cả đội đồng thanh- Xuất phátCả đội chia thành bảy xe xuất phát tiến thẳng đến vùng đất Ba Vì. Cũng phải có hành trình hai ngày mới lên tới nơi. Trước khi đi mình vẫn không quên nhắn tin cho Bé-“Anh đi nhé!”Cả đội xuất phát. Đoàn xe lăn bánh đi. Hướng bắc thẳng tiến cho lần hành động nàyMột giờ sau khi khởi hành.Ánh mắt mình không rời khỏi màn hình điện thoại. Cứ tắt rồi lại bật, bật rồi lại tắt. “Sao không thấy Bé nhắn tin lại bậy nhỉ? ”. Chưa bao giờ mình lại có cảm giác này. Bồn chồn lo lắng. Sao dạo này bé có vẻ kỳ lạ sao vậy.- Anh hai! – Giọng của Thắng cắt ngang dòng suy nghĩ của mình- Có chuyện gì vậy – Mình quay sang hỏi nó- Đây là sơ đồ dùng máy quay ghi lại phía trên Biệt thự. Tất cả các hình ảnh cho thấy chúng đang vận chuyển một khối lượng hàng lớn từ bên ngoài vào. Theo hình ảnh thì là hàng lớn – Thắng chỉ vào đội vận chuyển từ hình ảnh được ghi lại- Là tên lửa ấy hả? – Mình ngạc nhiên- Vâng. Là loại GBU 57- Bom điều khiển- Vâng. Là loại của quân đội Mỹ cải biên làm tên lửa mặt đất- Chúng lấy đâu ra những loại vũ khí mạnh như thế chứ? – Oven quay sang nói- IREAN cung cấp cho chúng sao? – Kiên nói- Tổ chức đó không phải bình thường. Nó đã lên lỏi ở khắp các nơi trên thế giới – Thắng giải tíchIREAN không phải là một tổ chức bình thường mà nó là một mạng lưới phức hợp quân sự ở nhiều nơi nhằm về một mục đích chính. Từ lực lượng các phiến quân đến các cơ quan trên thế giới. Phạm vi ảnh hưởng không hề nhỏ. Chúng tiến hành hàng nghìn phi vụ trên thế giới. Liệu rằng đội quân non nớt này của mình có thể chiến thắng nổi chúng không“Tít tít”. Tin nhắn của Bé. Mình chờ đợi mãi đến phút này- Anh sớm quay trở về với Bé nhé. Anh nhất định làm được- Anh sẽ quay về sớm với Bé – Mình nhắn tin lại ngay cho bé- Tập trung. Anh sẽ chiến thắng được tất cả- Anh biết mà- Đừng nhắn tin nữa. Anh tập trung điMình không nhắn lại nữa. Mình hiểu bé muốn mình tập trung vào công việc. Mình và bé cùng hiểu nhiệm vụ đang được đặt nặng trên đôi vai của những con người như tụi mình. Và mình biết rẳng. ở nơi đó, vẫn có người chờ đợi mình quay trở về. Hành trình tuy dài nhưng trong lòng luôn có mục tiêu hướng đếnHai ngày sau khi khởi hành. Cách biệt thự 30km- Chúng ta xuống xe ở đây. Tất cả hay chuẩn bị và mang theo đồ - Mình nói- Rõ – Tất cả đồng thanhCả đội xuống xe và chuẩn bị tất cả các vật dụng cần thiết. Súng, thiết bị liên lạc.... Thắng nhận nhiệm vụ liên lạc về tổ chức điều động F-22 Raptor. Kiên và toàn bộ đội xạ thủ đang xem lại địa hình xung quanh khu biệt thự và phân chia vị trí. Tubo cho những người còn lại ngụy trang lại xe. Rip đang chuẩn bị mìn kích nổ. Natioka và Hiền đang kiểm tra thiết bị y tế và vũ khí của mình. Sim, Oven, Ozen phân phát vũ khí cho mọi người. Đông Phong tiến lại gần mình- Anh hai- Sao vậy?- Đây là hình ảnh mới nhất. Em mới đưa máy quay trên không đến đó- Đây là......