Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 89

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Muốn chạy sao?Đừng hòng!Nhỏ vừa dứt lời thì con vật bốn chân xấu xí lập tức biến mất.Mọi người qua đường giật mình một cái như mới tỉnh mộng vậy,dường như không ai nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.-Phong Vân,hãy chơi đùa nhẹ nhàng với nó thôi nhé.Đừng cắn chết nó đấy!Nhỏ lẩm bẩm lời này trong miệng.Phía sau sân cỏ nhà, chú bạch hổ như nghe thấy lời chủ nhân chợt chồm dậy nhào vào con chó đen xấu xí mới xuất hiện trong sân.Phải nói rằng con hổ này cực kì ghét chó,nhất là chó màu đen.Ai kêu là họ hàng với con Ngao Khuyển làm chi!Con chó nhỏ lệ tuôn dòng dòng.Chân run cầm cập khi thấy con hổ đang lao tới chỗ nó với tốc độ kinh hoàng.Nó chỉ muốn hét lên một câu duy nhất lúc này thôi đó là"cứu tôi với."...̀ng tử quỷ ra nhập lớp học.-Bọn loài người đúng thật là đáng ghét,phiền phức chết đi được.Trên đường xuất hiện một anh chàng vô c*̀ng đẹp trai vừa đi vừa lẩm bẩm,khuôn mặt hằm hằm như có vẻ rất bực mình.Từ chiều tới giờ có biết bao nhiêu thiếu nữ không sợ chết cứ lao vào chàng trai,đỏ mặt tía tai muốn làm quen nhưng đều bị cậu đuổi đi hết.-Lời tiên tri là cái chết tiệt gì chứ,đúng là ông già lẩm cẩm,đang yên đang lành lại bắt mình đi tìm cái con nhỏ được gọi là định mệnh vớ vẩn nào đó.Đúng là tức chết mình mà!Chàng trai khẽ nghiến răng kèn kẹt,mắt toé lửa nhìn đám con gái xung quanh.Không nghĩ đến thì thôi,cứ nghĩ đến là lại thấy ghét đám con gái này thêm vài phần.Nhưng bước chân cậu khẽ khựng lại,đôi mắt xanh lá hơi nheo lại khi trông thấy một màn đặc sắc vừa rồi.Con nhỏ tóc vàng kia c*̃ng giống cậu không phải là người ư?Nhưng cậu lại không đoán được nhỏ ta là loài vật gì?Trông xinh đẹp,quyến rũ như vậy chắc hẳn cô ta là yêu tinh hay hồ li tinh gì đó rồi.Thiên Hà mỉm cười,từ từ đứng lên chuẩn bị theo hướng Thiên Nhi mà đi.Nhưng chợt đứng hình khi nhìn thấy tên con trai mắt xanh lá đang nhìn mình chằm chằm.Nhỏ c*̃ng có phát hiện cho riêng mình,cậu ta không phải con người?Đôi mắt màu tím nhạt và màu xanh lá khẽ loé lên ánh sáng mờ ảo liền biến mất.Rõ dàng cả hai đang thầm đánh giá thực lực c*̉a đối phương.Trong ánh nắng yếu ớt c*̉a buổi chiều tà,hai con người xa lạ này như một bức tranh hài hoà,tinh tế như đôi tiên đồng,ngọc nữ chuyển thế vậy.-Ngươi tới đây để hại người?Cậu trầm tĩnh mở miệng,ánh mắt vẫn rơi trên người nhỏ.-Cái gì?Bị "vu oan"trắng trợn như vậy nhỏ cao giọng hét lên.-Không đúng sao,tiểu hồ ly.Cậu nhếch môi,ánh mắt nhìn nhỏ đầy khinh thường.

Muốn chạy sao?Đừng hòng!

Nhỏ vừa dứt lời thì con vật bốn chân xấu xí lập tức biến mất.Mọi người qua đường giật mình một cái như mới tỉnh mộng vậy,dường như không ai nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.

-Phong Vân,hãy chơi đùa nhẹ nhàng với nó thôi nhé.Đừng cắn chết nó đấy!

Nhỏ lẩm bẩm lời này trong miệng.Phía sau sân cỏ nhà, chú bạch hổ như nghe thấy lời chủ nhân chợt chồm dậy nhào vào con chó đen xấu xí mới xuất hiện trong sân.Phải nói rằng con hổ này cực kì ghét chó,nhất là chó màu đen.Ai kêu là họ hàng với con Ngao Khuyển làm chi!

Con chó nhỏ lệ tuôn dòng dòng.Chân run cầm cập khi thấy con hổ đang lao tới chỗ nó với tốc độ kinh hoàng.Nó chỉ muốn hét lên một câu duy nhất lúc này thôi đó là"cứu tôi với."

...

̀ng tử quỷ ra nhập lớp học.

-Bọn loài người đúng thật là đáng ghét,phiền phức chết đi được.

Trên đường xuất hiện một anh chàng vô c*̀ng đẹp trai vừa đi vừa lẩm bẩm,khuôn mặt hằm hằm như có vẻ rất bực mình.Từ chiều tới giờ có biết bao nhiêu thiếu nữ không sợ chết cứ lao vào chàng trai,đỏ mặt tía tai muốn làm quen nhưng đều bị cậu đuổi đi hết.

-Lời tiên tri là cái chết tiệt gì chứ,đúng là ông già lẩm cẩm,đang yên đang lành lại bắt mình đi tìm cái con nhỏ được gọi là định mệnh vớ vẩn nào đó.Đúng là tức chết mình mà!

Chàng trai khẽ nghiến răng kèn kẹt,mắt toé lửa nhìn đám con gái xung quanh.Không nghĩ đến thì thôi,cứ nghĩ đến là lại thấy ghét đám con gái này thêm vài phần.

Nhưng bước chân cậu khẽ khựng lại,đôi mắt xanh lá hơi nheo lại khi trông thấy một màn đặc sắc vừa rồi.Con nhỏ tóc vàng kia c*̃ng giống cậu không phải là người ư?Nhưng cậu lại không đoán được nhỏ ta là loài vật gì?Trông xinh đẹp,quyến rũ như vậy chắc hẳn cô ta là yêu tinh hay hồ li tinh gì đó rồi.

Thiên Hà mỉm cười,từ từ đứng lên chuẩn bị theo hướng Thiên Nhi mà đi.Nhưng chợt đứng hình khi nhìn thấy tên con trai mắt xanh lá đang nhìn mình chằm chằm.Nhỏ c*̃ng có phát hiện cho riêng mình,cậu ta không phải con người?

Đôi mắt màu tím nhạt và màu xanh lá khẽ loé lên ánh sáng mờ ảo liền biến mất.Rõ dàng cả hai đang thầm đánh giá thực lực c*̉a đối phương.

Trong ánh nắng yếu ớt c*̉a buổi chiều tà,hai con người xa lạ này như một bức tranh hài hoà,tinh tế như đôi tiên đồng,ngọc nữ chuyển thế vậy.

-Ngươi tới đây để hại người?

Cậu trầm tĩnh mở miệng,ánh mắt vẫn rơi trên người nhỏ.

-Cái gì?

Bị "vu oan"trắng trợn như vậy nhỏ cao giọng hét lên.

-Không đúng sao,tiểu hồ ly.

Cậu nhếch môi,ánh mắt nhìn nhỏ đầy khinh thường.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Muốn chạy sao?Đừng hòng!Nhỏ vừa dứt lời thì con vật bốn chân xấu xí lập tức biến mất.Mọi người qua đường giật mình một cái như mới tỉnh mộng vậy,dường như không ai nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.-Phong Vân,hãy chơi đùa nhẹ nhàng với nó thôi nhé.Đừng cắn chết nó đấy!Nhỏ lẩm bẩm lời này trong miệng.Phía sau sân cỏ nhà, chú bạch hổ như nghe thấy lời chủ nhân chợt chồm dậy nhào vào con chó đen xấu xí mới xuất hiện trong sân.Phải nói rằng con hổ này cực kì ghét chó,nhất là chó màu đen.Ai kêu là họ hàng với con Ngao Khuyển làm chi!Con chó nhỏ lệ tuôn dòng dòng.Chân run cầm cập khi thấy con hổ đang lao tới chỗ nó với tốc độ kinh hoàng.Nó chỉ muốn hét lên một câu duy nhất lúc này thôi đó là"cứu tôi với."...̀ng tử quỷ ra nhập lớp học.-Bọn loài người đúng thật là đáng ghét,phiền phức chết đi được.Trên đường xuất hiện một anh chàng vô c*̀ng đẹp trai vừa đi vừa lẩm bẩm,khuôn mặt hằm hằm như có vẻ rất bực mình.Từ chiều tới giờ có biết bao nhiêu thiếu nữ không sợ chết cứ lao vào chàng trai,đỏ mặt tía tai muốn làm quen nhưng đều bị cậu đuổi đi hết.-Lời tiên tri là cái chết tiệt gì chứ,đúng là ông già lẩm cẩm,đang yên đang lành lại bắt mình đi tìm cái con nhỏ được gọi là định mệnh vớ vẩn nào đó.Đúng là tức chết mình mà!Chàng trai khẽ nghiến răng kèn kẹt,mắt toé lửa nhìn đám con gái xung quanh.Không nghĩ đến thì thôi,cứ nghĩ đến là lại thấy ghét đám con gái này thêm vài phần.Nhưng bước chân cậu khẽ khựng lại,đôi mắt xanh lá hơi nheo lại khi trông thấy một màn đặc sắc vừa rồi.Con nhỏ tóc vàng kia c*̃ng giống cậu không phải là người ư?Nhưng cậu lại không đoán được nhỏ ta là loài vật gì?Trông xinh đẹp,quyến rũ như vậy chắc hẳn cô ta là yêu tinh hay hồ li tinh gì đó rồi.Thiên Hà mỉm cười,từ từ đứng lên chuẩn bị theo hướng Thiên Nhi mà đi.Nhưng chợt đứng hình khi nhìn thấy tên con trai mắt xanh lá đang nhìn mình chằm chằm.Nhỏ c*̃ng có phát hiện cho riêng mình,cậu ta không phải con người?Đôi mắt màu tím nhạt và màu xanh lá khẽ loé lên ánh sáng mờ ảo liền biến mất.Rõ dàng cả hai đang thầm đánh giá thực lực c*̉a đối phương.Trong ánh nắng yếu ớt c*̉a buổi chiều tà,hai con người xa lạ này như một bức tranh hài hoà,tinh tế như đôi tiên đồng,ngọc nữ chuyển thế vậy.-Ngươi tới đây để hại người?Cậu trầm tĩnh mở miệng,ánh mắt vẫn rơi trên người nhỏ.-Cái gì?Bị "vu oan"trắng trợn như vậy nhỏ cao giọng hét lên.-Không đúng sao,tiểu hồ ly.Cậu nhếch môi,ánh mắt nhìn nhỏ đầy khinh thường.

Chương 89