Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 90

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tiểu hồ ly??Tên mắt xanh, mỏ đỏ chết tiệt kia,ngươi dám gọi ta bằng cái tên đó hả?Muốn chết!Nhỏ tức giận giậm chân.Xưa nay tiên nữ cực kì ghét hồ ly,vì dính dáng đến loài này đồng nghĩa với việc bản thân tự nhận là người xấu.Hơn nữa,trên trời thần tiên có truyền lại rằng mấy nghìn năm trước có một con hồ ly thành tinh đã ăn cắp tiên bảo c*̉a trời đất rồi chốn xuống nhân gian.Cho tới bây giờ vẫn chưa ai phát hiện ra nơi ở c*̉a nó."mắt xanh mỏ đỏ" nghe được bộ dạng c*̉a mình trong mắt nhỏ hồ ly kia xấu xí như vậy thành ra chọc cậu tức giận.Dù sao ở vương quốc loài quỷ cậu c*̃ng là hoàng tử đẹp trai nhất.Biết bao nhiêu quỷ nữ muốn lọt vào "mắt xanh"c*̉a cậu còn không được đấy.Con nhỏ tiểu hồ ly khó ưa!-Rất có can đảm.Ta cảm nhận được linh khí trong người ngươi c*̃ng rất mạnh.Vừa hay ta đang cần để tu luyện.Cậu cười nửa miệng,âm thầm quan sát nét mặt c*̉a nhỏ.-Haha,nếu có bản lĩnh thì hãy to mồm.Đừng có thùng rỗng kêu to.Nhỏ sử dụng thành ngữ nhân gian.Vừa hay hôm trước xem trong tivi có nhắc tới câu này.Đôi lông mày c*̉a cậu bỗng nhíu lại thật chặt.Con nhỏ hồ ly này rõ dàng đang xem thường thực lực c*̉a cậu.Ban đầu cậu chỉ muốn hù doạ nhỏ thôi,nhưng con nhỏ này đúng là năm phần kiêu ngạo cộng thêm năm phần ngông cuồng.Đã vậy đừng trách cậu ức hiếp,bắt nạt giống nữ.Gió bỗng chốc thổi mạnh,những chiếc lá còn xót lại c*̉a mùa thu khẽ bay trong không trung rồi nhẹ rơi xuống đất.Người đi đường nhanh chân bước vội vì sợ cơn mưa bất ngờ ập xuống.c*̃ng bỏ qua đôi nam nữ đứng đối diện nhau kia.-Mà ngươi không định đánh nhau ở đây chứ.Để con người biết trên đời tồn tại thứ yêu ma mắt xanh mỏ đỏ như ngươi thì thảo nào họ c*̃ng bị doạ chết cho mà xem.Nhỏ cười,tay mân mê chiếc lá đỏ vừa rụng xuống.-Ngươi đang sợ hả?tiểu hồ ly,nếu ngoan ngoãn cầu xin ta một tiếng biết đâu ta sẽ tha mạng cho ngươi thì sao?-Ngông cuồng.Nhỏ tức giận quát lên một tiếng đồng thời phóng tia băng về phía cậu.Xung quanh hoàn toàn bị vô hiệu hoá khiến con người hoàn toàn không thể nhìn thấy gì.Cậu nhanh nhẹn lé tránh.Thật không thể tin được hồ ly lại biết nhả băng cơ đấy.

Tiểu hồ ly??Tên mắt xanh, mỏ đỏ chết tiệt kia,ngươi dám gọi ta bằng cái tên đó hả?Muốn chết!

Nhỏ tức giận giậm chân.Xưa nay tiên nữ cực kì ghét hồ ly,vì dính dáng đến loài này đồng nghĩa với việc bản thân tự nhận là người xấu.Hơn nữa,trên trời thần tiên có truyền lại rằng mấy nghìn năm trước có một con hồ ly thành tinh đã ăn cắp tiên bảo c*̉a trời đất rồi chốn xuống nhân gian.Cho tới bây giờ vẫn chưa ai phát hiện ra nơi ở c*̉a nó.

"mắt xanh mỏ đỏ" nghe được bộ dạng c*̉a mình trong mắt nhỏ hồ ly kia xấu xí như vậy thành ra chọc cậu tức giận.Dù sao ở vương quốc loài quỷ cậu c*̃ng là hoàng tử đẹp trai nhất.Biết bao nhiêu quỷ nữ muốn lọt vào "mắt xanh"c*̉a cậu còn không được đấy.Con nhỏ tiểu hồ ly khó ưa!

-Rất có can đảm.Ta cảm nhận được linh khí trong người ngươi c*̃ng rất mạnh.Vừa hay ta đang cần để tu luyện.

Cậu cười nửa miệng,âm thầm quan sát nét mặt c*̉a nhỏ.

-Haha,nếu có bản lĩnh thì hãy to mồm.Đừng có thùng rỗng kêu to.

Nhỏ sử dụng thành ngữ nhân gian.Vừa hay hôm trước xem trong tivi có nhắc tới câu này.

Đôi lông mày c*̉a cậu bỗng nhíu lại thật chặt.Con nhỏ hồ ly này rõ dàng đang xem thường thực lực c*̉a cậu.Ban đầu cậu chỉ muốn hù doạ nhỏ thôi,nhưng con nhỏ này đúng là năm phần kiêu ngạo cộng thêm năm phần ngông cuồng.Đã vậy đừng trách cậu ức hiếp,bắt nạt giống nữ.

Gió bỗng chốc thổi mạnh,những chiếc lá còn xót lại c*̉a mùa thu khẽ bay trong không trung rồi nhẹ rơi xuống đất.Người đi đường nhanh chân bước vội vì sợ cơn mưa bất ngờ ập xuống.c*̃ng bỏ qua đôi nam nữ đứng đối diện nhau kia.

-Mà ngươi không định đánh nhau ở đây chứ.Để con người biết trên đời tồn tại thứ yêu ma mắt xanh mỏ đỏ như ngươi thì thảo nào họ c*̃ng bị doạ chết cho mà xem.

Nhỏ cười,tay mân mê chiếc lá đỏ vừa rụng xuống.

-Ngươi đang sợ hả?tiểu hồ ly,nếu ngoan ngoãn cầu xin ta một tiếng biết đâu ta sẽ tha mạng cho ngươi thì sao?

-Ngông cuồng.

Nhỏ tức giận quát lên một tiếng đồng thời phóng tia băng về phía cậu.Xung quanh hoàn toàn bị vô hiệu hoá khiến con người hoàn toàn không thể nhìn thấy gì.

Cậu nhanh nhẹn lé tránh.Thật không thể tin được hồ ly lại biết nhả băng cơ đấy.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tiểu hồ ly??Tên mắt xanh, mỏ đỏ chết tiệt kia,ngươi dám gọi ta bằng cái tên đó hả?Muốn chết!Nhỏ tức giận giậm chân.Xưa nay tiên nữ cực kì ghét hồ ly,vì dính dáng đến loài này đồng nghĩa với việc bản thân tự nhận là người xấu.Hơn nữa,trên trời thần tiên có truyền lại rằng mấy nghìn năm trước có một con hồ ly thành tinh đã ăn cắp tiên bảo c*̉a trời đất rồi chốn xuống nhân gian.Cho tới bây giờ vẫn chưa ai phát hiện ra nơi ở c*̉a nó."mắt xanh mỏ đỏ" nghe được bộ dạng c*̉a mình trong mắt nhỏ hồ ly kia xấu xí như vậy thành ra chọc cậu tức giận.Dù sao ở vương quốc loài quỷ cậu c*̃ng là hoàng tử đẹp trai nhất.Biết bao nhiêu quỷ nữ muốn lọt vào "mắt xanh"c*̉a cậu còn không được đấy.Con nhỏ tiểu hồ ly khó ưa!-Rất có can đảm.Ta cảm nhận được linh khí trong người ngươi c*̃ng rất mạnh.Vừa hay ta đang cần để tu luyện.Cậu cười nửa miệng,âm thầm quan sát nét mặt c*̉a nhỏ.-Haha,nếu có bản lĩnh thì hãy to mồm.Đừng có thùng rỗng kêu to.Nhỏ sử dụng thành ngữ nhân gian.Vừa hay hôm trước xem trong tivi có nhắc tới câu này.Đôi lông mày c*̉a cậu bỗng nhíu lại thật chặt.Con nhỏ hồ ly này rõ dàng đang xem thường thực lực c*̉a cậu.Ban đầu cậu chỉ muốn hù doạ nhỏ thôi,nhưng con nhỏ này đúng là năm phần kiêu ngạo cộng thêm năm phần ngông cuồng.Đã vậy đừng trách cậu ức hiếp,bắt nạt giống nữ.Gió bỗng chốc thổi mạnh,những chiếc lá còn xót lại c*̉a mùa thu khẽ bay trong không trung rồi nhẹ rơi xuống đất.Người đi đường nhanh chân bước vội vì sợ cơn mưa bất ngờ ập xuống.c*̃ng bỏ qua đôi nam nữ đứng đối diện nhau kia.-Mà ngươi không định đánh nhau ở đây chứ.Để con người biết trên đời tồn tại thứ yêu ma mắt xanh mỏ đỏ như ngươi thì thảo nào họ c*̃ng bị doạ chết cho mà xem.Nhỏ cười,tay mân mê chiếc lá đỏ vừa rụng xuống.-Ngươi đang sợ hả?tiểu hồ ly,nếu ngoan ngoãn cầu xin ta một tiếng biết đâu ta sẽ tha mạng cho ngươi thì sao?-Ngông cuồng.Nhỏ tức giận quát lên một tiếng đồng thời phóng tia băng về phía cậu.Xung quanh hoàn toàn bị vô hiệu hoá khiến con người hoàn toàn không thể nhìn thấy gì.Cậu nhanh nhẹn lé tránh.Thật không thể tin được hồ ly lại biết nhả băng cơ đấy.

Chương 90