Đêm đầu tiên, sau khi rời căn hộ của Désirée, tôi ngã bổ chửng ngoài cầu thang, Tôi đã nghĩ: “Càng tốt!” và gí cùi chỏ vào lồng thang máy để kìm mình lại sau khi trượt chân trên mấy bậc thang – “Aida, cái lồng thang khỉ gió!” – tôi đáp xuống sàn bằng một đầu gối. Chân tôi bị gập lại theo đúng một góc khác thường, hình như tôi còn nghe thấy tiếng xương vỡ thì phải. Một ông già mặc đồ ngủ mở cửa căn hộ của mình. Ông ta nghi ngại đưa mắt nhìn ra chiếu nghỉ cầu thang và trông thấy tôi quỳ gối tại đó. Tôi đau như hoạn, đau đến mức phải cắn môi để khỏi gào lên, nhưng dù vậy tôi vẫn trấn an ông ta. Để ông già hiểu rằng tôi không phải là một mối đe dọa ghê sớm đối với trật tự xã hội, tôi đã kính cẩn nghiêng mình chào ông ta. Tôi, Benny, gã Thất Bại Cấp Quốc gia. Ông già đóng cửa đánh sầm một tiếng, tôi còn nghe thấy tiếng ông ta xoay chìa khóa mấy vòng và cài chốt xích an toàn. Chắc ông ta nghĩ tôi là thành viên của một giáo phải quái gở nào đó đang lên đồng cầu nguyện tại cầu thang trước khi…
Tác giả: