Tác giả:

Gió  không kiên định nhưng gió lặng tình Gió luôn phiêu du nhưng gió yêu quá khứ                                                    ***  9h18’ ngày 2 tháng 8 năm 2010, lần đầu tiên nó biết rung động trước một  thằng con trai. Nó ngỡ ngàng và lạ lùng khi trái tim mình cứ rung lên khi bắt gặp  nụ cười của người đó.           Nó không biết là mình đã yêu, ở cái tuổi bé xíu ấy thì nó làm gì dám nghĩ đến khái niệm yêu một ai ngoài gia đình của mình cơ chứ. Nó vẫn đang ở cái tuổi mà có thể sẵn sàng bật khóc khi bị ghép đôi với mấy thằng con trai trong lớp cơ mà...    Rồi nụ cười ấy nhẹ nhàng lướt qua ánh mắt đang mơ màng của nó...          Nắng gió nơi sân trường nhưng làm lay động tất cả, xóa mờ đi tất cả ,mọi thứ xung quanh người con trai ấy như bức ảnh đã qua trỉnh sửa, nó chỉ nhìn thấy một điều duy nhất là anh mà thôi, chỉ mình anh thôi...                 Gió vẫn lặng lẽ đưa bóng hình của bó theo bóng anh đi, lặng lẽ thôi...   ***        14h18’ ngày 10 tháng 8 năm 2012, vậy là đã qua…

Truyện chữ