Đúng 6 giờ sáng, chuông báo thức vang lên. Thịnh Ngộ giơ tay ra, mò mẫm tắt đồng hồ. Theo thói quen cậu trùm chăn lên mặt, mơ màng lẩm bẩm: “Ngủ thêm một chút nữa thôi…” “Gâu — gâu gâu gâu gâu ——” Không cho cậu cơ hội trì hoãn, tiếng chó sủa vang dội đánh tan giấc mơ đẹp. Thịnh Ngộ mở bừng mắt, đầu óc trống rỗng vài giây. Trần nhà cũ vàng úa, chiếc bàn gỗ cũ, tủ quần áo lỗi thời… không gian chưa đến hai mươi mét vuông, bày biện đơn sơ chật chội. Cậu xoa xoa tóc rối, ngồi dậy. Ánh nắng chiếu vào cuối giường, phản chiếu thành vài mảng sáng chập chờn. Cảnh vật trước mắt vẫn còn đôi chút xa lạ. Thịnh Ngộ ngẩn người nhìn chằm chằm vào tấm rèm cửa ô vuông cũ kỹ, cuối cùng mới hoàn toàn tỉnh táo —— à phải rồi. Nơi này không còn là biệt thự nhà họ Thịnh, mà là căn nhà cũ nằm trong ngõ nhỏ ở Hỉ Thước. Cậu thở phào một hơi, cúi đầu dùng sức xoa mặt cho tỉnh táo. Trên tủ đầu giường có một tờ lịch bàn, ngày hôm nay được khoanh tròn bằng bút đỏ:  Giỗ mẹ Lộ . Ngày 6 tháng 8 – chính là hôm nay.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...