Căn phòng chật chội, chiếc đèn treo lắc lư. Hastur ngồi trong phòng thẩm vấn trống rỗng, chuyên chú nhìn chằm chằm (nếu hắn thực sự có cơ quan giống mắt người) vào vật trang trí duy nhất trong phòng – Một ô cửa sổ vuông vức nhỏ bằng lòng bàn tay, khảm vào tường. "Họ tên?" Tiếng người vọng vào phòng thẩm vấn, vì bị tường cản lại nên nghe có vẻ nặng nề. "Hastur." "#¥@ mã số nhân viên." "1051." "Loài?" "NH-13: Họ Phi Nhân Loại." "Xin hãy tường trình..." Tiếng người dần dần trở nên đau đớn, như thể đang chịu đựng sự tra tấn nào đó, "Tại sao... đột nhiên phá hủy toàn bộ khu H-1, và tấn công đồng đội của mình... khiến họ biến thành những khối thịt sống, cắm trên phế tích của khu H-1?" *Nỗi sợ hãi.* Hastur ngửi thấy mùi của con người ở phía bên kia bức tường, glutamate trong tế bào thần kinh của họ đang nhanh chóng chuyển hóa thành GABA. Adrenaline, hormone k*ch th*ch tuyến giáp... các loại hormone và nhịp tim đập nhanh hỗn loạn, cùng nhau dệt nên một tín hiệu mang tên "sợ hãi". Chiếc đèn…
Tác giả: