Tác giả:

Edit by meomeocute   Ngày mùng 6 tháng 2, trời vừa ấm lên lại vẫn còn lạnh.   Tuyết trong Thương Vân Tông vẫn chưa tan hết, một lớp mỏng phản chiếu ánh trắng lấp lánh dưới nắng sớm, giẫm chân xuống còn nghe được tiếng "cót két" khẽ vang.   Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi của tông môn, không còn tiếng chuông vang lên ba lần một ngày như thường lệ, khiến buổi sớm ở Thương Vân Tông càng thêm yên tĩnh. Chỉ có lác đác vài đệ tử siêng năng vẫn kiên trì dậy sớm tu luyện, tạo thành một khung cảnh cô quạnh giữa núi non.   Bỗng nhiên, hai bóng người lao nhanh xuống chân núi, phá vỡ bức tranh yên tĩnh đó.   Một trước một sau, người đi trước mặc y phục đệ tử nội môn màu xanh, bước chân nhanh như cơn gió, dường như sợ người phía sau theo kịp. Người đi sau thì tùy ý hơn, chỉ khoác bừa một bộ áo bào màu nhạt như tấm chăn phủ lên người, lề mề đi theo sau đệ tử kia, mấy lần suýt bị bỏ lại, nhưng rồi chẳng hiểu sao lại nhanh chóng bắt kịp bước chân đối phương.   Người này trông khá trẻ, nước da trắng,…

Truyện chữ