Edit: Min Kỳ Dụ mở bừng mắt, trước mặt là một mảng đỏ rực tràn ngập sắc thái vui mừng. Ngẩng đầu nhìn, một chữ "Hỉ" màu đỏ tươi treo cao giữa đại điện, cực kỳ nổi bật. Đây rõ ràng là một hỉ đường, được trang trí xa hoa lộng lẫy, khắp nơi đều toát lên vẻ tưng bừng. Nhưng kỳ lạ là, chẳng thấy bóng dáng một ai. Ở nơi lẽ ra nên náo nhiệt thế này, lại phảng phất một sự tĩnh lặng cô quạnh. Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Kỳ Dụ: Ai đang thành thân? Ngay khi vừa nghĩ, y cảm thấy cơ thể mình như bị thứ gì đó lạnh lẽo lướt qua, chà lau một cách kỳ lạ. Là một bàn tay to lớn với đường nét rõ ràng. Bàn tay ấy rất lớn, rất dày chắc, thoạt nhìn cực kỳ có cảm giác an toàn. Lòng bàn tay còn có năm vết chai dày cộp. Những vết chai đó cứng đến mức đáng sợ, không phải rèn luyện năm sáu năm thì không thể có được. Xem ra chủ nhân của bàn tay này hẳn là người thường xuyên luyện võ hoặc tập thể hình. Mang theo chút tò mò, ánh mắt Kỳ Dụ chậm rãi ngước lên trên. Vừa nhìn, y liền ngẩn người…
Tác giả: