Tác giả:

"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…

Chương 18: Cực khổ

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… Sáng hôm sau, Yun dậy trễ. Xuống nhà đã thấy Kun ăn sáng. - Ăn sáng xong làm việc cho tôi - Kun nói- Việc? Bữa nay chũ nhật mà - Yun vừa ăn chiếc sandwich vừa nói- Em là osin của tôi, nhớ đó- Aisss, tên chết tiệt- Cái gì?- À không có gì đâu hihiSau khi ăn sáng xong, Yun pha một ly coffee capuchino đem lên phòng cho Kun:- Coffee nè - Yun đặt ly coffee trên bàn nói- Đánh hết cái này cho tôi - Kun quăng một xấp tài liệu rất ư là dày (hơn cả cuốn từ điển) cho Yun- Hả?- Tới 12h xong cho tôiYun nhìn lên đồng hồ, đã 8h30 mà đánh cái này tới 12h chỉ có thánh. Yun lập tức lao vào cái máy tính như điên. Đến 11h59, Yun chạy vội vào phòng Kun, quăng xấp tài liệu lên bàn,  hai tay phồng lên. - Xé đi- Hả? Tại sao?- Tôi đưa nhầm tài liệu- Anh... Yun tức giận lấy trong giỏ ra tờ hợp đồng và xé "toạt" nó.- Giờ thì tôi không còn là osin của anh nữa rồi- Thế cho tôi hỏi, em làm gì trong nhà tôi vào hôm đó?- Tôi... cần dùng nhờ nhà vệ sinh- Em nghĩ bảo vệ dễ dàng cho em vào ư?- Tôi... - Tốt hơn em nên ở lại đây, tôi sẽ chăm sóc em - Kun nói rồi nhếch môi cười*BỐP* Yun tức giận đỏ mặt quăng cả chiếc dép đi trong nhà vào mặt Kun. Sau khi làm xong mới hối hận liền chạy ra khỏi nhà gọi anh hai đến đón. Kun đứng trong phòng, nhìn ra cửa sổ, chăm chú vào cô gái nhỏ đi vào chiếc Ferrai màu đỏ chói. Anh liền lấy điện thoại ra gọi cho quản lý:- Điều tra nơi ở của Mai Hân cho tôi, làm nhanh nhất có thể[Vâng,thưa thiếu gia]

Sáng hôm sau, Yun dậy trễ. Xuống nhà đã thấy Kun ăn sáng. 

- Ăn sáng xong làm việc cho tôi - Kun nói

- Việc? Bữa nay chũ nhật mà - Yun vừa ăn chiếc sandwich vừa nói

- Em là osin của tôi, nhớ đó

- Aisss, tên chết tiệt

- Cái gì?

- À không có gì đâu hihi

Sau khi ăn sáng xong, Yun pha một ly coffee capuchino đem lên phòng cho Kun:

- Coffee nè - Yun đặt ly coffee trên bàn nói

- Đánh hết cái này cho tôi - Kun quăng một xấp tài liệu rất ư là dày (hơn cả cuốn từ điển) cho Yun

- Hả?

- Tới 12h xong cho tôi

Yun nhìn lên đồng hồ, đã 8h30 mà đánh cái này tới 12h chỉ có thánh. Yun lập tức lao vào cái máy tính như điên. Đến 11h59, Yun chạy vội vào phòng Kun, quăng xấp tài liệu lên bàn,  hai tay phồng lên. 

- Xé đi

- Hả? Tại sao?

- Tôi đưa nhầm tài liệu

- Anh... 

Yun tức giận lấy trong giỏ ra tờ hợp đồng và xé "toạt" nó.

- Giờ thì tôi không còn là osin của anh nữa rồi

- Thế cho tôi hỏi, em làm gì trong nhà tôi vào hôm đó?

- Tôi... cần dùng nhờ nhà vệ sinh

- Em nghĩ bảo vệ dễ dàng cho em vào ư?

- Tôi... 

- Tốt hơn em nên ở lại đây, tôi sẽ chăm sóc em - Kun nói rồi nhếch môi cười

*BỐP* Yun tức giận đỏ mặt quăng cả chiếc dép đi trong nhà vào mặt Kun. Sau khi làm xong mới hối hận liền chạy ra khỏi nhà gọi anh hai đến đón. Kun đứng trong phòng, nhìn ra cửa sổ, chăm chú vào cô gái nhỏ đi vào chiếc Ferrai màu đỏ chói. Anh liền lấy điện thoại ra gọi cho quản lý:

- Điều tra nơi ở của Mai Hân cho tôi, làm nhanh nhất có thể

[Vâng,thưa thiếu gia]

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… Sáng hôm sau, Yun dậy trễ. Xuống nhà đã thấy Kun ăn sáng. - Ăn sáng xong làm việc cho tôi - Kun nói- Việc? Bữa nay chũ nhật mà - Yun vừa ăn chiếc sandwich vừa nói- Em là osin của tôi, nhớ đó- Aisss, tên chết tiệt- Cái gì?- À không có gì đâu hihiSau khi ăn sáng xong, Yun pha một ly coffee capuchino đem lên phòng cho Kun:- Coffee nè - Yun đặt ly coffee trên bàn nói- Đánh hết cái này cho tôi - Kun quăng một xấp tài liệu rất ư là dày (hơn cả cuốn từ điển) cho Yun- Hả?- Tới 12h xong cho tôiYun nhìn lên đồng hồ, đã 8h30 mà đánh cái này tới 12h chỉ có thánh. Yun lập tức lao vào cái máy tính như điên. Đến 11h59, Yun chạy vội vào phòng Kun, quăng xấp tài liệu lên bàn,  hai tay phồng lên. - Xé đi- Hả? Tại sao?- Tôi đưa nhầm tài liệu- Anh... Yun tức giận lấy trong giỏ ra tờ hợp đồng và xé "toạt" nó.- Giờ thì tôi không còn là osin của anh nữa rồi- Thế cho tôi hỏi, em làm gì trong nhà tôi vào hôm đó?- Tôi... cần dùng nhờ nhà vệ sinh- Em nghĩ bảo vệ dễ dàng cho em vào ư?- Tôi... - Tốt hơn em nên ở lại đây, tôi sẽ chăm sóc em - Kun nói rồi nhếch môi cười*BỐP* Yun tức giận đỏ mặt quăng cả chiếc dép đi trong nhà vào mặt Kun. Sau khi làm xong mới hối hận liền chạy ra khỏi nhà gọi anh hai đến đón. Kun đứng trong phòng, nhìn ra cửa sổ, chăm chú vào cô gái nhỏ đi vào chiếc Ferrai màu đỏ chói. Anh liền lấy điện thoại ra gọi cho quản lý:- Điều tra nơi ở của Mai Hân cho tôi, làm nhanh nhất có thể[Vâng,thưa thiếu gia]

Chương 18: Cực khổ