Tác giả:

"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…

Chương 19: Đi Nhật?

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… Trên chiếc xe Ferrai, Kat đang ngồi lái xe còn Yun thì ngồi bên cạnh- Yun, anh muốn em đi Nhật cùng anh- Hả? Đi làm gì?- Papa sẽ công tác bên đó, cần anh và em giúp - Đi bao lâu- Vài tháng- Em rủ Yin đi được không?- Tùy em- Ok, khi nào đi?- Sáng mai, anh đã xin nhà trường cho nghỉ học rồi- Dạ - Yun nói xong rút điện thoại ra gọi cho Yin- Koniichiwa (Chào) [Hả?]- Đi nhật với tui nha[Khi nào?]-Sáng mai[Gấp vậy]- Ừ [Vậy xíu nữa bà với tui đi mua sắm nha]- Ok 2h [Ừ bye]Trong lúc đó, Kun đang làm việc thì quản lý gọi tới:- Nói[Thưa thiếu gia, nhà Hân tiểu thư nằm ở ZXY và cô ấy sẽ đi Nhật vào sáng mai]- Đi nhật?[Vâng]- Được rồiKun cúp máy chạy đến nhà tìm Yun. Bấm chuông mãi nhưng không thấy ai trả lời. Anh thầm rủa rồi đến bar Silly uống rượu. Đến tối về nhà, anh không tài nào ngủ được.Yun đang chuẩn bị vali với Yin, tối nay Yin sẽ ngủ cùng cô. Nằm trên giường cô không thể ngủ được, cô lo lắng cho anh quá đi. Sáng hôm sau, tại sân bay Tân Sơn Nhất...- Hai em đã chuẩn bị hết chưa? - Kat hỏi- Dạ rồi - đồng thanh- Bây giờ là 9h20, 9h30 là đi rồiBỗng có một chiếc xe cứu thương chạy ngang qua sân bay. Loa sân bay vang lên một giọng nói khẩn khấp:- Trần Nguyễn Mai Hân, tôi biết là cô đang ở đây, tôi là quản lý của Nguyễn thiếu gia, cậu ấy đã tìm cô nhưng bị tai nạn hiện giờ đang cấp cứu. Nếu cô có lòng thương hãy chạy đến xe cứu thương tạm biệt thiếu gia. Yun ngạc nhiên, bỗng khóe mắt rơi một giọt nước. Cô liền bỏ vali lại cho anh Kat và Yin để chạy tìm Kun. Nhìn thấy chiếc xe cứu thương cô liền lao vào. Cô thấy Kun đang nằm trên giường liền chạy tới ôm lấy, khóc thật to, mặc kệ dòng nói: "Chuyến bay từ Việt Nam sang Nhật Bản đã khởi hành." . Cô vẫn ôm lấy Kun và khóc thật to:- Tỉnh lại đi, anh chưa được chết... huhu... tỉnh lại đi- Được thôi - Kun mở mắt nói rồi dang hai tay ra ôm Yun- Hả? Cái gì? Tại sao? Như thế nào? Anh.... đây chỉ là một trò lừa- Không lừa em thì làm sao em có thể ở lại với anh - Kun cười rồi ôm lấy Yun, Yun cũng ôm lấy anh và khóc

Trên chiếc xe Ferrai, Kat đang ngồi lái xe còn Yun thì ngồi bên cạnh

- Yun, anh muốn em đi Nhật cùng anh

- Hả? Đi làm gì?

- Papa sẽ công tác bên đó, cần anh và em giúp 

- Đi bao lâu

- Vài tháng

- Em rủ Yin đi được không?

- Tùy em

- Ok, khi nào đi?

- Sáng mai, anh đã xin nhà trường cho nghỉ học rồi

- Dạ - Yun nói xong rút điện thoại ra gọi cho Yin

- Koniichiwa (Chào) 

[Hả?]

- Đi nhật với tui nha

[Khi nào?]

-Sáng mai

[Gấp vậy]

- Ừ 

[Vậy xíu nữa bà với tui đi mua sắm nha]

- Ok 2h 

[Ừ bye]

Trong lúc đó, Kun đang làm việc thì quản lý gọi tới:

- Nói

[Thưa thiếu gia, nhà Hân tiểu thư nằm ở ZXY và cô ấy sẽ đi Nhật vào sáng mai]

- Đi nhật?

[Vâng]

- Được rồi

Kun cúp máy chạy đến nhà tìm Yun. Bấm chuông mãi nhưng không thấy ai trả lời. Anh thầm rủa rồi đến bar Silly uống rượu. Đến tối về nhà, anh không tài nào ngủ được.

Yun đang chuẩn bị vali với Yin, tối nay Yin sẽ ngủ cùng cô. Nằm trên giường cô không thể ngủ được, cô lo lắng cho anh quá đi. 

Sáng hôm sau, tại sân bay Tân Sơn Nhất...

- Hai em đã chuẩn bị hết chưa? - Kat hỏi

- Dạ rồi - đồng thanh

- Bây giờ là 9h20, 9h30 là đi rồi

Bỗng có một chiếc xe cứu thương chạy ngang qua sân bay. Loa sân bay vang lên một giọng nói khẩn khấp:

- Trần Nguyễn Mai Hân, tôi biết là cô đang ở đây, tôi là quản lý của Nguyễn thiếu gia, cậu ấy đã tìm cô nhưng bị tai nạn hiện giờ đang cấp cứu. Nếu cô có lòng thương hãy chạy đến xe cứu thương tạm biệt thiếu gia. 

Yun ngạc nhiên, bỗng khóe mắt rơi một giọt nước. Cô liền bỏ vali lại cho anh Kat và Yin để chạy tìm Kun. Nhìn thấy chiếc xe cứu thương cô liền lao vào. Cô thấy Kun đang nằm trên giường liền chạy tới ôm lấy, khóc thật to, mặc kệ dòng nói: "Chuyến bay từ Việt Nam sang Nhật Bản đã khởi hành." . Cô vẫn ôm lấy Kun và khóc thật to:

- Tỉnh lại đi, anh chưa được chết... huhu... tỉnh lại đi

- Được thôi - Kun mở mắt nói rồi dang hai tay ra ôm Yun

- Hả? Cái gì? Tại sao? Như thế nào? Anh.... đây chỉ là một trò lừa

- Không lừa em thì làm sao em có thể ở lại với anh - Kun cười rồi ôm lấy Yun, Yun cũng ôm lấy anh và khóc

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… Trên chiếc xe Ferrai, Kat đang ngồi lái xe còn Yun thì ngồi bên cạnh- Yun, anh muốn em đi Nhật cùng anh- Hả? Đi làm gì?- Papa sẽ công tác bên đó, cần anh và em giúp - Đi bao lâu- Vài tháng- Em rủ Yin đi được không?- Tùy em- Ok, khi nào đi?- Sáng mai, anh đã xin nhà trường cho nghỉ học rồi- Dạ - Yun nói xong rút điện thoại ra gọi cho Yin- Koniichiwa (Chào) [Hả?]- Đi nhật với tui nha[Khi nào?]-Sáng mai[Gấp vậy]- Ừ [Vậy xíu nữa bà với tui đi mua sắm nha]- Ok 2h [Ừ bye]Trong lúc đó, Kun đang làm việc thì quản lý gọi tới:- Nói[Thưa thiếu gia, nhà Hân tiểu thư nằm ở ZXY và cô ấy sẽ đi Nhật vào sáng mai]- Đi nhật?[Vâng]- Được rồiKun cúp máy chạy đến nhà tìm Yun. Bấm chuông mãi nhưng không thấy ai trả lời. Anh thầm rủa rồi đến bar Silly uống rượu. Đến tối về nhà, anh không tài nào ngủ được.Yun đang chuẩn bị vali với Yin, tối nay Yin sẽ ngủ cùng cô. Nằm trên giường cô không thể ngủ được, cô lo lắng cho anh quá đi. Sáng hôm sau, tại sân bay Tân Sơn Nhất...- Hai em đã chuẩn bị hết chưa? - Kat hỏi- Dạ rồi - đồng thanh- Bây giờ là 9h20, 9h30 là đi rồiBỗng có một chiếc xe cứu thương chạy ngang qua sân bay. Loa sân bay vang lên một giọng nói khẩn khấp:- Trần Nguyễn Mai Hân, tôi biết là cô đang ở đây, tôi là quản lý của Nguyễn thiếu gia, cậu ấy đã tìm cô nhưng bị tai nạn hiện giờ đang cấp cứu. Nếu cô có lòng thương hãy chạy đến xe cứu thương tạm biệt thiếu gia. Yun ngạc nhiên, bỗng khóe mắt rơi một giọt nước. Cô liền bỏ vali lại cho anh Kat và Yin để chạy tìm Kun. Nhìn thấy chiếc xe cứu thương cô liền lao vào. Cô thấy Kun đang nằm trên giường liền chạy tới ôm lấy, khóc thật to, mặc kệ dòng nói: "Chuyến bay từ Việt Nam sang Nhật Bản đã khởi hành." . Cô vẫn ôm lấy Kun và khóc thật to:- Tỉnh lại đi, anh chưa được chết... huhu... tỉnh lại đi- Được thôi - Kun mở mắt nói rồi dang hai tay ra ôm Yun- Hả? Cái gì? Tại sao? Như thế nào? Anh.... đây chỉ là một trò lừa- Không lừa em thì làm sao em có thể ở lại với anh - Kun cười rồi ôm lấy Yun, Yun cũng ôm lấy anh và khóc

Chương 19: Đi Nhật?