Tác giả:

"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…

Chương 20: Người bí ẩn

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Này, em tính giận tôi cả đời sao? - Kun ở ngoài cửa nói- . . . - Yun mặc kệ Kun cứ gõ cửa mà không thèm trả lời********Sau khi đưa Yun về Nguyễn gia, cô liền chạy lên phòng, khóa cửa và ở lì trong đó từ 8h30 đến 6h tối********- Nếu em giận thì mặc kệ- . . .Sau khi Kun đi mất, Yun lục giỏ lấy ra mấy gói bánh snack. Vừa ăn vừa suy nghĩ cách trốn thoát. Cô lấy bộ đồ đen từ trong giỏ ra, mặc vào và mở cửa ra khỏi phòng. Cô rón rén từng bước một ra khỏi cổng biệt thự. Thấy chiếc BMW của Kun đã tới trước cổng lớn cô liền núp vào bụi cây. Kun bước ra từ bên trong chiếc BMW, theo sau là một cô gái. Cô gái ấy khoảng 18-20 tuổi gì đó, mặt make up lè loẹt, đeo đủ thứ vàng, tóc nhuộm vàng rực, búi lên, mặc bộ váy ôm sát người, để hở nửa vòng ngực. Trông cô gái 18-20 ấy cứ như một bà chị 30 già dặn. Đợi Kun vào nhà, Yun liền leo cổng ra. Tróng ra được, Yun mừng rỡ, bấm một chiếc nút trên giày, đế của giày hiện ra bánh xe như giày patin, cô vui vẻ trượt về nhà. Về tới nhà, thấy Kat và Yin đang ngồi trên sofa liền chạy tới ôm Kat ngạc nhiên hỏi:- Sao anh và Yin ở đây, không phải đi Nhật à?- Tụi anh lo cho em nên không đi, mai đi cũng được- Em đói- Có sushi trong tủ lạnh đấy- Yà hú~~Yun xuống bếp lục sushi ăn, khi quay lại phòng khách thì nghe được chuyện của Kat và Yin:- Anh không kể cho bạn ấy à??- Tốt nhất là cứ để nó đi, sống ở đây chỉ bị hắn làm thêm đau khổ- Hồi nãy còn thấy đi với em nào s*x* lắm cơ- ỪmYun ngạc nhiên, hắn chắn là Kun, còn cô ta là ai nhỉ? 

- Này, em tính giận tôi cả đời sao? - Kun ở ngoài cửa nói

- . . . - Yun mặc kệ Kun cứ gõ cửa mà không thèm trả lời

********

Sau khi đưa Yun về Nguyễn gia, cô liền chạy lên phòng, khóa cửa và ở lì trong đó từ 8h30 đến 6h tối

********

- Nếu em giận thì mặc kệ

- . . .

Sau khi Kun đi mất, Yun lục giỏ lấy ra mấy gói bánh snack. Vừa ăn vừa suy nghĩ cách trốn thoát. Cô lấy bộ đồ đen từ trong giỏ ra, mặc vào và mở cửa ra khỏi phòng. Cô rón rén từng bước một ra khỏi cổng biệt thự. Thấy chiếc BMW của Kun đã tới trước cổng lớn cô liền núp vào bụi cây. Kun bước ra từ bên trong chiếc BMW, theo sau là một cô gái. Cô gái ấy khoảng 18-20 tuổi gì đó, mặt make up lè loẹt, đeo đủ thứ vàng, tóc nhuộm vàng rực, búi lên, mặc bộ váy ôm sát người, để hở nửa vòng ngực. Trông cô gái 18-20 ấy cứ như một bà chị 30 già dặn. Đợi Kun vào nhà, Yun liền leo cổng ra. Tróng ra được, Yun mừng rỡ, bấm một chiếc nút trên giày, đế của giày hiện ra bánh xe như giày patin, cô vui vẻ trượt về nhà. Về tới nhà, thấy Kat và Yin đang ngồi trên sofa liền chạy tới ôm Kat ngạc nhiên hỏi:

- Sao anh và Yin ở đây, không phải đi Nhật à?

- Tụi anh lo cho em nên không đi, mai đi cũng được

- Em đói

- Có sushi trong tủ lạnh đấy

- Yà hú~~

Yun xuống bếp lục sushi ăn, khi quay lại phòng khách thì nghe được chuyện của Kat và Yin:

- Anh không kể cho bạn ấy à??

- Tốt nhất là cứ để nó đi, sống ở đây chỉ bị hắn làm thêm đau khổ

- Hồi nãy còn thấy đi với em nào s*x* lắm cơ

- Ừm

Yun ngạc nhiên, hắn chắn là Kun, còn cô ta là ai nhỉ? 

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Này, em tính giận tôi cả đời sao? - Kun ở ngoài cửa nói- . . . - Yun mặc kệ Kun cứ gõ cửa mà không thèm trả lời********Sau khi đưa Yun về Nguyễn gia, cô liền chạy lên phòng, khóa cửa và ở lì trong đó từ 8h30 đến 6h tối********- Nếu em giận thì mặc kệ- . . .Sau khi Kun đi mất, Yun lục giỏ lấy ra mấy gói bánh snack. Vừa ăn vừa suy nghĩ cách trốn thoát. Cô lấy bộ đồ đen từ trong giỏ ra, mặc vào và mở cửa ra khỏi phòng. Cô rón rén từng bước một ra khỏi cổng biệt thự. Thấy chiếc BMW của Kun đã tới trước cổng lớn cô liền núp vào bụi cây. Kun bước ra từ bên trong chiếc BMW, theo sau là một cô gái. Cô gái ấy khoảng 18-20 tuổi gì đó, mặt make up lè loẹt, đeo đủ thứ vàng, tóc nhuộm vàng rực, búi lên, mặc bộ váy ôm sát người, để hở nửa vòng ngực. Trông cô gái 18-20 ấy cứ như một bà chị 30 già dặn. Đợi Kun vào nhà, Yun liền leo cổng ra. Tróng ra được, Yun mừng rỡ, bấm một chiếc nút trên giày, đế của giày hiện ra bánh xe như giày patin, cô vui vẻ trượt về nhà. Về tới nhà, thấy Kat và Yin đang ngồi trên sofa liền chạy tới ôm Kat ngạc nhiên hỏi:- Sao anh và Yin ở đây, không phải đi Nhật à?- Tụi anh lo cho em nên không đi, mai đi cũng được- Em đói- Có sushi trong tủ lạnh đấy- Yà hú~~Yun xuống bếp lục sushi ăn, khi quay lại phòng khách thì nghe được chuyện của Kat và Yin:- Anh không kể cho bạn ấy à??- Tốt nhất là cứ để nó đi, sống ở đây chỉ bị hắn làm thêm đau khổ- Hồi nãy còn thấy đi với em nào s*x* lắm cơ- ỪmYun ngạc nhiên, hắn chắn là Kun, còn cô ta là ai nhỉ? 

Chương 20: Người bí ẩn