Tác giả:

Wellingshire, nước Anh. Công nương Gabrielle chỉ mới có 6 tuổi khi bị triệu đến bên giường người mẹ đang hấp hối. Hộ tống là người cận vệ trung thành, đằng sau là hai người lính hai bên, bước chân họ chậm rãi để cô bắt kịp khi họ trang trọng diễu qua hàng lang dài. m thanh duy nhất chỉ là tiếng những đôi ủng dập xuống nền nhà bằng đá lạnh buốt. Gabrielle đã được gọi đến giường mẹ nhiều lần đến nỗi cô bé không tài nào đếm nổi. Chân bước và mái đầu cúi xuống, ánh nhìn dán chặt vào viên đá sáng bóng mà cô vừa tìm được. Mẹ sẽ rất thích nó. Đó là một viên đá đen tuyền với một đường sọc màu trắng mảnh mai lượn vòng quanh. Một bên mặt trơn nhẵn như bàn tay mẹ lúc v**t v* khuôn mặt Gabrielle. Mặt bên xù xì như những cái chạm của cha cô. Hàng ngày lúc hoàng hôn buông xuống, Gabrielle mang đến cho mẹ một món quà quý giá khác nhau. Hai ngày trước cô bé bắt được một con bướm. Đôi cánh của nó thật xinh đẹp, vàng óng xen lẫn những mảng màu tím biếc. Mẹ tuyên bố đó chính là chú bướm xinh đẹp nhất mà…

Chương 8

Shadow MusicTác giả: Julie GarwoodTruyện Phương TâyWellingshire, nước Anh. Công nương Gabrielle chỉ mới có 6 tuổi khi bị triệu đến bên giường người mẹ đang hấp hối. Hộ tống là người cận vệ trung thành, đằng sau là hai người lính hai bên, bước chân họ chậm rãi để cô bắt kịp khi họ trang trọng diễu qua hàng lang dài. m thanh duy nhất chỉ là tiếng những đôi ủng dập xuống nền nhà bằng đá lạnh buốt. Gabrielle đã được gọi đến giường mẹ nhiều lần đến nỗi cô bé không tài nào đếm nổi. Chân bước và mái đầu cúi xuống, ánh nhìn dán chặt vào viên đá sáng bóng mà cô vừa tìm được. Mẹ sẽ rất thích nó. Đó là một viên đá đen tuyền với một đường sọc màu trắng mảnh mai lượn vòng quanh. Một bên mặt trơn nhẵn như bàn tay mẹ lúc v**t v* khuôn mặt Gabrielle. Mặt bên xù xì như những cái chạm của cha cô. Hàng ngày lúc hoàng hôn buông xuống, Gabrielle mang đến cho mẹ một món quà quý giá khác nhau. Hai ngày trước cô bé bắt được một con bướm. Đôi cánh của nó thật xinh đẹp, vàng óng xen lẫn những mảng màu tím biếc. Mẹ tuyên bố đó chính là chú bướm xinh đẹp nhất mà… Tiếng thét xung trận khủng khiếp vang vọng trong không khí. Và theo đó là những tiếng kêu đau đớnNgười MacHugh đã gia nhập cuộc chiến. Tạo thành một phòng tuyến không thể xuyên thủng, họ dâng lên. Người Buchanan tiếp nối theo vị thủ lĩnh của họ, và trong vài phút đồng hồ hai tộc người đã vây đối thủ vào giữa. Họ không hề khoan dung. Mắt đối mắt, và khi tất cả qua đi, bãi chiến trường ngổn ngang những thi thể nhuốm đầy máu.Cuộc tìm kiếm Liam MacHugh điên cuồng diễn ra ngay sau đó. Colm MacHugh nhảy khỏi ngựa chạy về phía cái hố mà kẻ thù đã dành sẵn cho em trai anh. Anh thở ra nhẹ nhõm khi thấy chiếc hố trống không. Chỉ có một thi thể nằm sõng soài ngay cạnh đống đất mới đào. Colm không nhận ra gã. Anh đang ngắm nghía những dấu hiệu lạ thường trên mũi tên cắm ngay lồng ngực người đàn ông thì Lãnh chúa Brocdick Buchanan bước lại gần.“Gã này là ai thế?” colm hỏi.Brocdick lắc đầu. “Tôi chưa từng thấy hắn.”Colm giật mũi tên ra khỏi ngực người chết. “Đây là tên của người Buchanan à?”“Không. Tôi lại nghĩ đó là của phía bên cậu.”“MacKenna đứng đằng sau chuyện này,” anh lên tiếng.Brocdick lắc đầu. “Không có lính của ông ta ngã xuống, và đây cũng không phải mũi tên của họ. Những dấu hiệu… Tôi chưa từng nhìn thấy cái này. Không có dấu hiệu gì chứng tỏ của MacKenna.” Anh nhặt sợi dây thừng dây đầy máu lên. “Chúng trói em trai cậu bằng cái này.“Kiểu gì thì tôi vẫn nghĩ là do MacKenna làm,” Colm khăng khăng.“Thiếu chứng cớ thì cậu không thể buộc tội ông ta,” Brodick lập luận.“Liam không thể đi xa được,” Colm liếc nhanh một vòng khu rừng bao quanh họ. “Chúng ta sẽ lùng sục cho tới khi tìm được nó và bất kì ai đang giữ nó.”“Người Buchanan sẽ theo sau cậu,” Brodick bảo đảm. “Miễn là trả thù cho được hành động tàn ác này.”Hai lãnh chúa chia người của họ ra thành từng nhóm nhỏ để tìm quanh vùng, nhưng sau nhiều giờ, từng nhóm thông báo lại rằng họ đã bao quát các nơi và các cánh rừng, nhưng vô ích.Liam MacHugh đã biến mất vào hư không.

Tiếng thét xung trận khủng khiếp vang vọng trong không khí. Và theo đó là những tiếng kêu đau đớn

Người MacHugh đã gia nhập cuộc chiến. Tạo thành một phòng tuyến không thể xuyên thủng, họ dâng lên. Người Buchanan tiếp nối theo vị thủ lĩnh của họ, và trong vài phút đồng hồ hai tộc người đã vây đối thủ vào giữa. Họ không hề khoan dung. Mắt đối mắt, và khi tất cả qua đi, bãi chiến trường ngổn ngang những thi thể nhuốm đầy máu.

Cuộc tìm kiếm Liam MacHugh điên cuồng diễn ra ngay sau đó. Colm MacHugh nhảy khỏi ngựa chạy về phía cái hố mà kẻ thù đã dành sẵn cho em trai anh. Anh thở ra nhẹ nhõm khi thấy chiếc hố trống không. Chỉ có một thi thể nằm sõng soài ngay cạnh đống đất mới đào. Colm không nhận ra gã. Anh đang ngắm nghía những dấu hiệu lạ thường trên mũi tên cắm ngay lồng ngực người đàn ông thì Lãnh chúa Brocdick Buchanan bước lại gần.

“Gã này là ai thế?” colm hỏi.

Brocdick lắc đầu. “Tôi chưa từng thấy hắn.”

Colm giật mũi tên ra khỏi ngực người chết. “Đây là tên của người Buchanan à?”

“Không. Tôi lại nghĩ đó là của phía bên cậu.”

“MacKenna đứng đằng sau chuyện này,” anh lên tiếng.

Brocdick lắc đầu. “Không có lính của ông ta ngã xuống, và đây cũng không phải mũi tên của họ. Những dấu hiệu… Tôi chưa từng nhìn thấy cái này. Không có dấu hiệu gì chứng tỏ của MacKenna.” Anh nhặt sợi dây thừng dây đầy máu lên. “Chúng trói em trai cậu bằng cái này.

“Kiểu gì thì tôi vẫn nghĩ là do MacKenna làm,” Colm khăng khăng.

“Thiếu chứng cớ thì cậu không thể buộc tội ông ta,” Brodick lập luận.

“Liam không thể đi xa được,” Colm liếc nhanh một vòng khu rừng bao quanh họ. “Chúng ta sẽ lùng sục cho tới khi tìm được nó và bất kì ai đang giữ nó.”

“Người Buchanan sẽ theo sau cậu,” Brodick bảo đảm. “Miễn là trả thù cho được hành động tàn ác này.”

Hai lãnh chúa chia người của họ ra thành từng nhóm nhỏ để tìm quanh vùng, nhưng sau nhiều giờ, từng nhóm thông báo lại rằng họ đã bao quát các nơi và các cánh rừng, nhưng vô ích.

Liam MacHugh đã biến mất vào hư không.

Shadow MusicTác giả: Julie GarwoodTruyện Phương TâyWellingshire, nước Anh. Công nương Gabrielle chỉ mới có 6 tuổi khi bị triệu đến bên giường người mẹ đang hấp hối. Hộ tống là người cận vệ trung thành, đằng sau là hai người lính hai bên, bước chân họ chậm rãi để cô bắt kịp khi họ trang trọng diễu qua hàng lang dài. m thanh duy nhất chỉ là tiếng những đôi ủng dập xuống nền nhà bằng đá lạnh buốt. Gabrielle đã được gọi đến giường mẹ nhiều lần đến nỗi cô bé không tài nào đếm nổi. Chân bước và mái đầu cúi xuống, ánh nhìn dán chặt vào viên đá sáng bóng mà cô vừa tìm được. Mẹ sẽ rất thích nó. Đó là một viên đá đen tuyền với một đường sọc màu trắng mảnh mai lượn vòng quanh. Một bên mặt trơn nhẵn như bàn tay mẹ lúc v**t v* khuôn mặt Gabrielle. Mặt bên xù xì như những cái chạm của cha cô. Hàng ngày lúc hoàng hôn buông xuống, Gabrielle mang đến cho mẹ một món quà quý giá khác nhau. Hai ngày trước cô bé bắt được một con bướm. Đôi cánh của nó thật xinh đẹp, vàng óng xen lẫn những mảng màu tím biếc. Mẹ tuyên bố đó chính là chú bướm xinh đẹp nhất mà… Tiếng thét xung trận khủng khiếp vang vọng trong không khí. Và theo đó là những tiếng kêu đau đớnNgười MacHugh đã gia nhập cuộc chiến. Tạo thành một phòng tuyến không thể xuyên thủng, họ dâng lên. Người Buchanan tiếp nối theo vị thủ lĩnh của họ, và trong vài phút đồng hồ hai tộc người đã vây đối thủ vào giữa. Họ không hề khoan dung. Mắt đối mắt, và khi tất cả qua đi, bãi chiến trường ngổn ngang những thi thể nhuốm đầy máu.Cuộc tìm kiếm Liam MacHugh điên cuồng diễn ra ngay sau đó. Colm MacHugh nhảy khỏi ngựa chạy về phía cái hố mà kẻ thù đã dành sẵn cho em trai anh. Anh thở ra nhẹ nhõm khi thấy chiếc hố trống không. Chỉ có một thi thể nằm sõng soài ngay cạnh đống đất mới đào. Colm không nhận ra gã. Anh đang ngắm nghía những dấu hiệu lạ thường trên mũi tên cắm ngay lồng ngực người đàn ông thì Lãnh chúa Brocdick Buchanan bước lại gần.“Gã này là ai thế?” colm hỏi.Brocdick lắc đầu. “Tôi chưa từng thấy hắn.”Colm giật mũi tên ra khỏi ngực người chết. “Đây là tên của người Buchanan à?”“Không. Tôi lại nghĩ đó là của phía bên cậu.”“MacKenna đứng đằng sau chuyện này,” anh lên tiếng.Brocdick lắc đầu. “Không có lính của ông ta ngã xuống, và đây cũng không phải mũi tên của họ. Những dấu hiệu… Tôi chưa từng nhìn thấy cái này. Không có dấu hiệu gì chứng tỏ của MacKenna.” Anh nhặt sợi dây thừng dây đầy máu lên. “Chúng trói em trai cậu bằng cái này.“Kiểu gì thì tôi vẫn nghĩ là do MacKenna làm,” Colm khăng khăng.“Thiếu chứng cớ thì cậu không thể buộc tội ông ta,” Brodick lập luận.“Liam không thể đi xa được,” Colm liếc nhanh một vòng khu rừng bao quanh họ. “Chúng ta sẽ lùng sục cho tới khi tìm được nó và bất kì ai đang giữ nó.”“Người Buchanan sẽ theo sau cậu,” Brodick bảo đảm. “Miễn là trả thù cho được hành động tàn ác này.”Hai lãnh chúa chia người của họ ra thành từng nhóm nhỏ để tìm quanh vùng, nhưng sau nhiều giờ, từng nhóm thông báo lại rằng họ đã bao quát các nơi và các cánh rừng, nhưng vô ích.Liam MacHugh đã biến mất vào hư không.

Chương 8