Bình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm. Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc. Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì: -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi. Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp. Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ: -Nha, có dậy không hả? -Mẹ, để con.Ông anh nó…
Chương 11: Thích
Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm. Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc. Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì: -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi. Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp. Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ: -Nha, có dậy không hả? -Mẹ, để con.Ông anh nó… Ba đứa chúng nó ra quán chè quen thuộc ngồi,gọi ba cốc chè bưởi.-Thế nào đồng chí Hải, địch đã ngã ngũ đầu hàng chưa? Nó vừa đút muỗng chè vào miệng,vừa hỏi.Hái l**m mép:-Ngon rồi.Đảm bảo mấy ngày sau hai cưng có chị dâu.-Đừng có chém đấy.Em ấy mà từ chối là chú đẹp mặt đấy.Như Ý nói.-Con mụ này,anh đây đang hừng hực khí thế mà cứ vùi anh xuống là sao?Anh mà không tán được gái là cô nghỉ ăn chè đấy.-Ấy, sao mày lại nói thế.Bạn Hải nhà ta mãi mới có đối tượng.Nó vỗ vai Hải “Đồng chí cứ quyết tâm chiến đấu,công tác hậu phương để chị lo.Chị là chị chờ tin vui của chú”.-Mà chi tiết sự việc ra sao chú nói rõ xem nào.Như Ý hỏi.-Ừm,là thế này……………………Trong bữa cơm nó cứ ngồi cắn đũa cười một mình.Ông anh nó đập một cái rõ đau vào đầu con bé:-Mày bệnh à?Nó ré lên :-Anh mới bệnh ấy.Rồi xoa xoa đầu, miệng lẩm bẩm: “ Đồ độc ác đánh đau thế”.-Tỉnh rồi hả?Ăn cơm đi,cứ ngồi đấy mà nhai đũa.Mày xem cái đầu đũa bị mày nhai thành cái gì rồi?Nó bĩu môi ,không thèm nói nữa rồi cắm đầu vào ăn cơm.Một cuộc càn quét thức ăn xảy ra và kết quả là đống bát đĩa ngổn ngang. Khung cảnh tan hoang ấy làm cho người dọn phải đau lòng.…………….... Sắp xếp sách vở xong nó leo lên giường nằm nghĩ ngợi.Hôm nay,nó quen một hot boy đẹp trai,dịu dàng,giỏi thể thao và rất thích cười.Mà mỗi lần anh ấy cười làm tim nó đập thình thịch.Sờ lên ngực mình nó vẫn còn nhớ cái cảm giác ấy.Nó thực sự thích Quang hay chỉ là phút rung động nhất thời khi được người khác giới quan tâm?Nó cũng không biết nữa, vì thế mà nó đâu có dám tỏ tình với Quang.Con gái làm vậy cứ làm sao ấy.Hơn nữa,nhỡ người ta nghĩ xấu về nó thì sao? Nó vò đầu :-Trời ơi,nhức đầu quá,cóc thèm quan tâm nữa, đi ngủ thôi.(Thấy rất thương cho mái tóc bị vò thành cái tổ quạ.)
Ba đứa chúng nó ra quán chè quen thuộc ngồi,gọi ba cốc chè bưởi.
-Thế
nào đồng chí Hải, địch đã ngã ngũ đầu hàng chưa? Nó vừa đút muỗng chè vào
miệng,vừa hỏi.
Hái
l**m mép:
-Ngon
rồi.Đảm bảo mấy ngày sau hai cưng có chị dâu.
-Đừng
có chém đấy.Em ấy mà từ chối là chú đẹp mặt đấy.Như Ý nói.
-Con
mụ này,anh đây đang hừng hực khí thế mà cứ vùi anh xuống là sao?Anh mà không
tán được gái là cô nghỉ ăn chè đấy.
-Ấy,
sao mày lại nói thế.Bạn Hải nhà ta mãi mới có đối tượng.Nó vỗ vai Hải “Đồng chí
cứ quyết tâm chiến đấu,công tác hậu phương để chị lo.Chị là chị chờ tin vui của
chú”.
-Mà
chi tiết sự việc ra sao chú nói rõ xem nào.Như Ý hỏi.
-Ừm,là
thế này……
………………
Trong
bữa cơm nó cứ ngồi cắn đũa cười một mình.Ông anh nó đập một cái rõ đau vào đầu
con bé:
-Mày
bệnh à?
Nó
ré lên :
-Anh
mới bệnh ấy.Rồi xoa xoa đầu, miệng lẩm bẩm: “ Đồ độc ác đánh đau thế”.
-Tỉnh
rồi hả?Ăn cơm đi,cứ ngồi đấy mà nhai đũa.Mày xem cái đầu đũa bị mày nhai thành
cái gì rồi?
Nó
bĩu môi ,không thèm nói nữa rồi cắm đầu vào ăn cơm.
Một
cuộc càn quét thức ăn xảy ra và kết quả là đống bát đĩa ngổn ngang. Khung cảnh
tan hoang ấy làm cho người dọn phải đau lòng.
……………....
Sắp xếp sách vở xong nó leo lên giường nằm nghĩ ngợi.Hôm nay,nó quen một hot
boy đẹp trai,dịu dàng,giỏi thể thao và rất thích cười.Mà mỗi lần anh ấy cười
làm tim nó đập thình thịch.Sờ lên ngực mình nó vẫn còn nhớ cái cảm giác ấy.Nó
thực sự thích Quang hay chỉ là phút rung động nhất thời khi được người khác
giới quan tâm?Nó cũng không biết nữa, vì thế mà nó đâu có dám tỏ tình với
Quang.Con gái làm vậy cứ làm sao ấy.Hơn nữa,nhỡ người ta nghĩ xấu về nó thì sao?
Nó vò đầu :
-Trời
ơi,nhức đầu quá,cóc thèm quan tâm nữa, đi ngủ thôi.
(Thấy
rất thương cho mái tóc bị vò thành cái tổ quạ.)
Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm. Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc. Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì: -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi. Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp. Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ: -Nha, có dậy không hả? -Mẹ, để con.Ông anh nó… Ba đứa chúng nó ra quán chè quen thuộc ngồi,gọi ba cốc chè bưởi.-Thế nào đồng chí Hải, địch đã ngã ngũ đầu hàng chưa? Nó vừa đút muỗng chè vào miệng,vừa hỏi.Hái l**m mép:-Ngon rồi.Đảm bảo mấy ngày sau hai cưng có chị dâu.-Đừng có chém đấy.Em ấy mà từ chối là chú đẹp mặt đấy.Như Ý nói.-Con mụ này,anh đây đang hừng hực khí thế mà cứ vùi anh xuống là sao?Anh mà không tán được gái là cô nghỉ ăn chè đấy.-Ấy, sao mày lại nói thế.Bạn Hải nhà ta mãi mới có đối tượng.Nó vỗ vai Hải “Đồng chí cứ quyết tâm chiến đấu,công tác hậu phương để chị lo.Chị là chị chờ tin vui của chú”.-Mà chi tiết sự việc ra sao chú nói rõ xem nào.Như Ý hỏi.-Ừm,là thế này……………………Trong bữa cơm nó cứ ngồi cắn đũa cười một mình.Ông anh nó đập một cái rõ đau vào đầu con bé:-Mày bệnh à?Nó ré lên :-Anh mới bệnh ấy.Rồi xoa xoa đầu, miệng lẩm bẩm: “ Đồ độc ác đánh đau thế”.-Tỉnh rồi hả?Ăn cơm đi,cứ ngồi đấy mà nhai đũa.Mày xem cái đầu đũa bị mày nhai thành cái gì rồi?Nó bĩu môi ,không thèm nói nữa rồi cắm đầu vào ăn cơm.Một cuộc càn quét thức ăn xảy ra và kết quả là đống bát đĩa ngổn ngang. Khung cảnh tan hoang ấy làm cho người dọn phải đau lòng.…………….... Sắp xếp sách vở xong nó leo lên giường nằm nghĩ ngợi.Hôm nay,nó quen một hot boy đẹp trai,dịu dàng,giỏi thể thao và rất thích cười.Mà mỗi lần anh ấy cười làm tim nó đập thình thịch.Sờ lên ngực mình nó vẫn còn nhớ cái cảm giác ấy.Nó thực sự thích Quang hay chỉ là phút rung động nhất thời khi được người khác giới quan tâm?Nó cũng không biết nữa, vì thế mà nó đâu có dám tỏ tình với Quang.Con gái làm vậy cứ làm sao ấy.Hơn nữa,nhỡ người ta nghĩ xấu về nó thì sao? Nó vò đầu :-Trời ơi,nhức đầu quá,cóc thèm quan tâm nữa, đi ngủ thôi.(Thấy rất thương cho mái tóc bị vò thành cái tổ quạ.)