Tác giả:

   Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm   Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống   Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc )   Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm   Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt   Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu…

Chương 22

Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!Tác giả: Sarah Trần   Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm   Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống   Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc )   Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm   Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt   Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu… Nhưng đột nhiên mắt nó sáng lên khiến Từ Vũ bất giác lấy tay che đi phần ngực và phần bụng săn chắc.-Đáng lí phải khoe ra mới đúng ! _ Từ Vũ tự cười chính mình-Sao anh có món đồ này vậy ! _ Nó đặt khay thức ăn trên bàn, nhanh chân chạy đến chỗ có dây chuyền _ Maltese Gimlet ! Màu xanh lục …. Quá đẹp …..-Sao cô biết ?_ Từ Vũ vội mặc chiếc áo vào-À….à …. Hôm mấy tôi xem trên tv _ Nó đánh trống lảng, ko thể để Từ Vũ biết rằng dây chuyền cho nam này Vũ Phong cũng suýt có một bộ do nó tặng nhưng đến chậm chân nên hết hàng _ Vậy cậu chủ ăn đi, tôi ko làm phiền ! _ Nó nói xong đã đóng cửa đi mất-Cô ta ko hề để thân hình chuẩn này trong mắt sao? _ Từ Vũ nhìn thân hình ko thể chuẩn hơn của mình rồi thở dài. Nó đâu có biết là hàng nghìn cô gái vì ngoại hình của Từ Vũ mà xin chết.Vết thương nó liền lại rất nhanh, xử lý kịp thời nên ko để lại sẹo-Hà … _ Nó hà hơi lên cửa kính rồi lấy khăn chà sạch bong mới mãn nguyện-Ánh Khiết ? _ Nó giật mình khi nhìn thấy cô gái bước ra từ chiếc xe đang đỗ ở tr’c cổng-Chẳng lẽ …_ trong đầu nó cái ý nghĩ Từ Vũ đứng sau tất cả, vì Từ Vũ mà Ánh Khiết chấp nhận từ bỏ ng` bạn, ng` đồng nghiệp của mìnhÁnh Khiết vào bàn chuyện vs Từ Vũ. Nó lấy cớ mang n’c lên để nghe lỏm thì Ánh Khiết mặt có ngạc nhiên, có thất vọng, có hối hận.-Sao cậu…._ Ánh Khiết ko biết phải nói như thế nào. Từ lúc đó đến nay, Ánh Khiết đinh ninh rằng nó đã chết, còn hóa vàng cho nó nữa ! Nếu Lệ Dĩnh còn sống thì phải khai mình ra chứ ! Ánh Khiết lo lắng-Chắc cô là bạn của cậu chủ ! _ Nó nở nụ cười thân thiết-Chuyện này là sao ? _ Ánh Khiết hướng đôi mắt về phía Từ Vũ-Tôi nhặt đk cô ấy trong lần đi lấy hàng. CÔ ấy bị mất trí nhớ ._ Nghe đk câu sau Ánh Khiết như thở phàoNó đi ra ngoài nghe ngóng-Lão Đại bảo sẽ cho cậu một địa bàn để làm ăn, chỉ cần công ty cậu để rửa tiền. Cậu nên đồng ý! _ Ánh Khiết như cầu xin-Bảo vs Anh 2 tôi cảm ơn lòng tốt của anh 2. Nhưng tôi ko thích làm mấy chuyện đó. Làm vậy cớm tóm đk thì tôi chỉ có n’c vào nhà đá bóc lịch! Vs lại tôi còn trẻ, sự nghiệp đang trên đà phát triển, cô cũng biết rồi đó. Thằng nào ngu đi đâm đầu làm mấy vụ phi pháp đó _ Giọng nói Từ Vũ đùa giỡn-Cậu nên suy nghĩ lại đi ! _ ÁNh Khiết nói xong thì bỏ về.Ánh Khiết cũng biết tuy Từ Vũ là thành viên của bang hội nhưng với thực lực của anh ta lão đại còn phải nể phục và cẩn trọng. Nếu anh ta phục tùng thì bang hội như hổ mọc cánh, chỉ có lợi chứ ko có hại.

Nhưng đột nhiên mắt nó sáng lên khiến Từ Vũ bất giác lấy tay che đi phần ngực và phần bụng săn chắc.

-Đáng lí phải khoe ra mới đúng ! _ Từ Vũ tự cười chính mình

-Sao anh có món đồ này vậy ! _ Nó đặt khay thức ăn trên bàn, nhanh chân chạy đến chỗ có dây chuyền _ Maltese Gimlet ! Màu xanh lục …. Quá đẹp …..

-Sao cô biết ?_ Từ Vũ vội mặc chiếc áo vào

-À….à …. Hôm mấy tôi xem trên tv _ Nó đánh trống lảng, ko thể để Từ Vũ biết rằng dây chuyền cho nam này Vũ Phong cũng suýt có một bộ do nó tặng nhưng đến chậm chân nên hết hàng _ Vậy cậu chủ ăn đi, tôi ko làm phiền ! _ Nó nói xong đã đóng cửa đi mất

-Cô ta ko hề để thân hình chuẩn này trong mắt sao? _ Từ Vũ nhìn thân hình ko thể chuẩn hơn của mình rồi thở dài. Nó đâu có biết là hàng nghìn cô gái vì ngoại hình của Từ Vũ mà xin chết.

Vết thương nó liền lại rất nhanh, xử lý kịp thời nên ko để lại sẹo

-Hà … _ Nó hà hơi lên cửa kính rồi lấy khăn chà sạch bong mới mãn nguyện

-Ánh Khiết ? _ Nó giật mình khi nhìn thấy cô gái bước ra từ chiếc xe đang đỗ ở tr’c cổng

-Chẳng lẽ …_ trong đầu nó cái ý nghĩ Từ Vũ đứng sau tất cả, vì Từ Vũ mà Ánh Khiết chấp nhận từ bỏ ng` bạn, ng` đồng nghiệp của mình

Ánh Khiết vào bàn chuyện vs Từ Vũ. Nó lấy cớ mang n’c lên để nghe lỏm thì Ánh Khiết mặt có ngạc nhiên, có thất vọng, có hối hận.

-Sao cậu…._ Ánh Khiết ko biết phải nói như thế nào. Từ lúc đó đến nay, Ánh Khiết đinh ninh rằng nó đã chết, còn hóa vàng cho nó nữa ! Nếu Lệ Dĩnh còn sống thì phải khai mình ra chứ ! Ánh Khiết lo lắng

-Chắc cô là bạn của cậu chủ ! _ Nó nở nụ cười thân thiết

-Chuyện này là sao ? _ Ánh Khiết hướng đôi mắt về phía Từ Vũ

-Tôi nhặt đk cô ấy trong lần đi lấy hàng. CÔ ấy bị mất trí nhớ ._ Nghe đk câu sau Ánh Khiết như thở phào

Nó đi ra ngoài nghe ngóng

-Lão Đại bảo sẽ cho cậu một địa bàn để làm ăn, chỉ cần công ty cậu để rửa tiền. Cậu nên đồng ý! _ Ánh Khiết như cầu xin

-Bảo vs Anh 2 tôi cảm ơn lòng tốt của anh 2. Nhưng tôi ko thích làm mấy chuyện đó. Làm vậy cớm tóm đk thì tôi chỉ có n’c vào nhà đá bóc lịch! Vs lại tôi còn trẻ, sự nghiệp đang trên đà phát triển, cô cũng biết rồi đó. Thằng nào ngu đi đâm đầu làm mấy vụ phi pháp đó _ Giọng nói Từ Vũ đùa giỡn

-Cậu nên suy nghĩ lại đi ! _ ÁNh Khiết nói xong thì bỏ về.Ánh Khiết cũng biết tuy Từ Vũ là thành viên của bang hội nhưng với thực lực của anh ta lão đại còn phải nể phục và cẩn trọng. Nếu anh ta phục tùng thì bang hội như hổ mọc cánh, chỉ có lợi chứ ko có hại.

Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!Tác giả: Sarah Trần   Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm   Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống   Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc )   Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm   Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt   Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu… Nhưng đột nhiên mắt nó sáng lên khiến Từ Vũ bất giác lấy tay che đi phần ngực và phần bụng săn chắc.-Đáng lí phải khoe ra mới đúng ! _ Từ Vũ tự cười chính mình-Sao anh có món đồ này vậy ! _ Nó đặt khay thức ăn trên bàn, nhanh chân chạy đến chỗ có dây chuyền _ Maltese Gimlet ! Màu xanh lục …. Quá đẹp …..-Sao cô biết ?_ Từ Vũ vội mặc chiếc áo vào-À….à …. Hôm mấy tôi xem trên tv _ Nó đánh trống lảng, ko thể để Từ Vũ biết rằng dây chuyền cho nam này Vũ Phong cũng suýt có một bộ do nó tặng nhưng đến chậm chân nên hết hàng _ Vậy cậu chủ ăn đi, tôi ko làm phiền ! _ Nó nói xong đã đóng cửa đi mất-Cô ta ko hề để thân hình chuẩn này trong mắt sao? _ Từ Vũ nhìn thân hình ko thể chuẩn hơn của mình rồi thở dài. Nó đâu có biết là hàng nghìn cô gái vì ngoại hình của Từ Vũ mà xin chết.Vết thương nó liền lại rất nhanh, xử lý kịp thời nên ko để lại sẹo-Hà … _ Nó hà hơi lên cửa kính rồi lấy khăn chà sạch bong mới mãn nguyện-Ánh Khiết ? _ Nó giật mình khi nhìn thấy cô gái bước ra từ chiếc xe đang đỗ ở tr’c cổng-Chẳng lẽ …_ trong đầu nó cái ý nghĩ Từ Vũ đứng sau tất cả, vì Từ Vũ mà Ánh Khiết chấp nhận từ bỏ ng` bạn, ng` đồng nghiệp của mìnhÁnh Khiết vào bàn chuyện vs Từ Vũ. Nó lấy cớ mang n’c lên để nghe lỏm thì Ánh Khiết mặt có ngạc nhiên, có thất vọng, có hối hận.-Sao cậu…._ Ánh Khiết ko biết phải nói như thế nào. Từ lúc đó đến nay, Ánh Khiết đinh ninh rằng nó đã chết, còn hóa vàng cho nó nữa ! Nếu Lệ Dĩnh còn sống thì phải khai mình ra chứ ! Ánh Khiết lo lắng-Chắc cô là bạn của cậu chủ ! _ Nó nở nụ cười thân thiết-Chuyện này là sao ? _ Ánh Khiết hướng đôi mắt về phía Từ Vũ-Tôi nhặt đk cô ấy trong lần đi lấy hàng. CÔ ấy bị mất trí nhớ ._ Nghe đk câu sau Ánh Khiết như thở phàoNó đi ra ngoài nghe ngóng-Lão Đại bảo sẽ cho cậu một địa bàn để làm ăn, chỉ cần công ty cậu để rửa tiền. Cậu nên đồng ý! _ Ánh Khiết như cầu xin-Bảo vs Anh 2 tôi cảm ơn lòng tốt của anh 2. Nhưng tôi ko thích làm mấy chuyện đó. Làm vậy cớm tóm đk thì tôi chỉ có n’c vào nhà đá bóc lịch! Vs lại tôi còn trẻ, sự nghiệp đang trên đà phát triển, cô cũng biết rồi đó. Thằng nào ngu đi đâm đầu làm mấy vụ phi pháp đó _ Giọng nói Từ Vũ đùa giỡn-Cậu nên suy nghĩ lại đi ! _ ÁNh Khiết nói xong thì bỏ về.Ánh Khiết cũng biết tuy Từ Vũ là thành viên của bang hội nhưng với thực lực của anh ta lão đại còn phải nể phục và cẩn trọng. Nếu anh ta phục tùng thì bang hội như hổ mọc cánh, chỉ có lợi chứ ko có hại.

Chương 22