Tác giả:

Trên đỉnh ngọn đồi tuyết phủ trắng xóa, dinh thự Wyatt sừng sững như một chiếc vương miện vương triều, những chóp nhọn bằng đá theo lối kiến trúc Gothic vươn thẳng lên trời, các ô cửa kính màu lấp lánh như những tia sáng phát ra từ các viên đá quý. Những chiếc limousine và các loại xe sang trọng khác nối đuôi nhau thành một hàng dài cả dặm chậm chạp tiến về phía nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đang đứng chặn ngay tại lối vào dinh thự. Bất cứ chiếc xe nào trờ đến bên cạnh, bảo vệ đều kiểm tra tên các vị khách trong bản danh sách đang cầm trên tay; rồi anh ta lịch sự đưa ra lời cáo lỗi đến người tài xế. "Xin lỗi, do tuyết rơi quá dày, nên Ngài Wyatt không muốn bất kỳ một phương tiện nào vào bên trong tối nay." Nếu người ngồi bên tay lái là tài xế, anh ta liền bước qua một bên, cho phép họ đi thẳng qua cổng, tiến vào con đường bên trong và đưa hành khách của mình tới khu dinh thự trước khi vòng lại ra đường chính để đỗ xe và chờ ở đó. Còn nếu tài xế chính là vị khách được mời, anh ta liền…

Chương 52

Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng (Every Breath You Take)Tác giả: Judith McNaughtTruyện Phương TâyTrên đỉnh ngọn đồi tuyết phủ trắng xóa, dinh thự Wyatt sừng sững như một chiếc vương miện vương triều, những chóp nhọn bằng đá theo lối kiến trúc Gothic vươn thẳng lên trời, các ô cửa kính màu lấp lánh như những tia sáng phát ra từ các viên đá quý. Những chiếc limousine và các loại xe sang trọng khác nối đuôi nhau thành một hàng dài cả dặm chậm chạp tiến về phía nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đang đứng chặn ngay tại lối vào dinh thự. Bất cứ chiếc xe nào trờ đến bên cạnh, bảo vệ đều kiểm tra tên các vị khách trong bản danh sách đang cầm trên tay; rồi anh ta lịch sự đưa ra lời cáo lỗi đến người tài xế. "Xin lỗi, do tuyết rơi quá dày, nên Ngài Wyatt không muốn bất kỳ một phương tiện nào vào bên trong tối nay." Nếu người ngồi bên tay lái là tài xế, anh ta liền bước qua một bên, cho phép họ đi thẳng qua cổng, tiến vào con đường bên trong và đưa hành khách của mình tới khu dinh thự trước khi vòng lại ra đường chính để đỗ xe và chờ ở đó. Còn nếu tài xế chính là vị khách được mời, anh ta liền… Bất kì đám cưới nào cùng là nguồn cơn của tính hiếu kỳ và là lý do để ăn mừng tại ngôi làng gần Florence nơi Mitchell đã sống cùng gia đình Callioroso cho đến khi anh lên 5 tuổi,. Mitchell đã chọn ngôi làng để tổ chức lễ cưới vì anh nói đó là nơi đánh dấu tuổi thơ và những ngày hồn nhiên vô tư của anh.Vào ngày cưới của Mitchell và Kate, phần phía sau ngôi nhà thờ nhỏ hoàn toàn bị chiếm đóng bởi một số người dân địa phương đơn giản chỉ vì thích thú những buổi lễ. Những người này hẳn không ngờ tới khi nhận ra ngôi sao điện ảnh nổi tiếng ngừơi Mỹ hộ tống vợ mình vào tận giáo đường, và rồi lại diễu qua họ để hộ tống một người phụ nữ bé nhỏ, già cả mỉm cười vô cùng tự hào với những người bà đi ngang qua để chiếm một chỗ trang trọng trong nhà thờ.Khu vực này dành cho những khách mời danh dự, cũng bị chiếm giữ bởi những người rất đặc biệt đối với Mitchell và Kate, bao gồm cả gia đình Callioroso nữa. Đó chính xác là một đám cưới nhỏ thân mật mà Kate và Mitchell đều mong muốn.Một ngày trước, Mitchell đã nghiêm túc đến gặp Cha Lorenzo để xưng tội. Anh xuất hiện từ nhà thờ với một nét mặt rất đỗi kinh ngạc, và bước tới chỗ Kate, người đang ngồi đợi anh ở trên chiếc ghế dài trong quảng trường ngôi làng."Thế nào rồi?" cô chọc, và khoác lấy tay anh."Thật ra," Mitchell trả lời, "Anh cảm giác Cha Lorenzo hẳn có đôi chút thất vọng vì trí tưởng tượng thiếu phong phú của anh. Dù sao, xét đến khía cạnh số Đức Cha và Đức Mẹ của chúng ta mà anh phải đọc để sám hối, anh nghĩ ông ấy rất ấn tượng với sự gan lì của anh.""Có bao nhiêu lời cầu kinh ông ấy chuyển cho anh?""Nếu anh mà bắt đầu cầu nguyện ngay lúc này, sẽ có một cơ hội để anh bắt kịp lễ cưới của chúng ta."Kate phá lên cười ngặt nghẽo.Và lúc này đây, khi cô ở bệ thờ ngay trước Cha Lorenzo và chú mình, cả hai ông mục sư cùng tiến hành buổi lễ và Mitchell đang mỉm cười nhìn vào mắt cô, cô cảm thấy vô cùng may mắn. Cô đọc lời thề của mình một cách rõ ràng và đầy tự hào. Mitchell đọc lời thề của anh cũng như thế, đồng thời cũng trả lời bằng tiếng ý theo như mong muốn của gia đình Callioroso, trong khi đó Cha Donovan nhìn anh với vẻ hài lòng. Cảm xúc của ông biến đổi, tuy nhiên, gần cuối buổi lễ, khi Mitchell được hỏi liệu anh có hứa sẽ yêu thương, nâng niu và trân trọng Kate không.Thay vì đáp lại bằng câu " Sì, lo voglio,", Mitchel trả lời,"Con ogni respiro che prendo."Một khoảng khắc ngắn ngủi trôi qua, Cha Donovan tự hỏi liệu câu trả lời của Mitchell có hơi chút mơ hồ hay không, nhưng Cha Lorenzo lại tỏ ra hài lòng thấy rõ, điều đó là dịu đi những nỗi lo lắng của Cha Donovan.Tại bữa tiệc ngay sau buổi lễ, Cha Donovan lùng sục cho bằng được Cha Lorenzo, người thông thạo hai thứ tiếng, khi ông ấy đang tiếp đón những vị khách người Mỹ, bao gồm cả nhà Benedict và nhà Farrell."Cha Lorenzo," Cha Donovan lên tiếng, "Mitchell đã nói gì lúc Cha hỏi anh ta có hứa sẽ yêu thương, trân trọng và nâng niu Kate hay không vậy?"Đám người Mỹ rõ ràng là cũng tò mò muốn chết, vì họ đều quay phắt ra chăm chú chờ đợi câu trả lời từ phía Cha Lorenzo."Khi tôi hỏi câu đó, Mitchell không chỉ đơn thuần nói "Con có.". Thay vì thế cậu ta nói rằng. "Cho đến hơi thở cuối cùng của con."Giống như đám phụ nữ đứng lố nhố xung quanh, đôi mắt Kate mờ đi vì làn nước mắt trước câu nói của Cha Lorenzo, nhưng Kate đã biết trước ngay tại bệ thờ điều mà Mitchell đã nói.Vì đó cũng chính là dòng chữ mà anh khắc bên trong chiếc nhẫn cưới của cô.

Bất kì đám cưới nào cùng là nguồn cơn của tính hiếu kỳ và là lý do để ăn mừng tại ngôi làng gần Florence nơi Mitchell đã sống cùng gia đình Callioroso cho đến khi anh lên 5 tuổi,. Mitchell đã chọn ngôi làng để tổ chức lễ cưới vì anh nói đó là nơi đánh dấu tuổi thơ và những ngày hồn nhiên vô tư của anh.

Vào ngày cưới của Mitchell và Kate, phần phía sau ngôi nhà thờ nhỏ hoàn toàn bị chiếm đóng bởi một số người dân địa phương đơn giản chỉ vì thích thú những buổi lễ. Những người này hẳn không ngờ tới khi nhận ra ngôi sao điện ảnh nổi tiếng ngừơi Mỹ hộ tống vợ mình vào tận giáo đường, và rồi lại diễu qua họ để hộ tống một người phụ nữ bé nhỏ, già cả mỉm cười vô cùng tự hào với những người bà đi ngang qua để chiếm một chỗ trang trọng trong nhà thờ.

Khu vực này dành cho những khách mời danh dự, cũng bị chiếm giữ bởi những người rất đặc biệt đối với Mitchell và Kate, bao gồm cả gia đình Callioroso nữa. Đó chính xác là một đám cưới nhỏ thân mật mà Kate và Mitchell đều mong muốn.

Một ngày trước, Mitchell đã nghiêm túc đến gặp Cha Lorenzo để xưng tội. Anh xuất hiện từ nhà thờ với một nét mặt rất đỗi kinh ngạc, và bước tới chỗ Kate, người đang ngồi đợi anh ở trên chiếc ghế dài trong quảng trường ngôi làng.

"Thế nào rồi?" cô chọc, và khoác lấy tay anh.

"Thật ra," Mitchell trả lời, "Anh cảm giác Cha Lorenzo hẳn có đôi chút thất vọng vì trí tưởng tượng thiếu phong phú của anh. Dù sao, xét đến khía cạnh số Đức Cha và Đức Mẹ của chúng ta mà anh phải đọc để sám hối, anh nghĩ ông ấy rất ấn tượng với sự gan lì của anh."

"Có bao nhiêu lời cầu kinh ông ấy chuyển cho anh?"

"Nếu anh mà bắt đầu cầu nguyện ngay lúc này, sẽ có một cơ hội để anh bắt kịp lễ cưới của chúng ta."

Kate phá lên cười ngặt nghẽo.

Và lúc này đây, khi cô ở bệ thờ ngay trước Cha Lorenzo và chú mình, cả hai ông mục sư cùng tiến hành buổi lễ và Mitchell đang mỉm cười nhìn vào mắt cô, cô cảm thấy vô cùng may mắn. Cô đọc lời thề của mình một cách rõ ràng và đầy tự hào. Mitchell đọc lời thề của anh cũng như thế, đồng thời cũng trả lời bằng tiếng ý theo như mong muốn của gia đình Callioroso, trong khi đó Cha Donovan nhìn anh với vẻ hài lòng. Cảm xúc của ông biến đổi, tuy nhiên, gần cuối buổi lễ, khi Mitchell được hỏi liệu anh có hứa sẽ yêu thương, nâng niu và trân trọng Kate không.

Thay vì đáp lại bằng câu " Sì, lo voglio,", Mitchel trả lời,"Con ogni respiro che prendo."

Một khoảng khắc ngắn ngủi trôi qua, Cha Donovan tự hỏi liệu câu trả lời của Mitchell có hơi chút mơ hồ hay không, nhưng Cha Lorenzo lại tỏ ra hài lòng thấy rõ, điều đó là dịu đi những nỗi lo lắng của Cha Donovan.

Tại bữa tiệc ngay sau buổi lễ, Cha Donovan lùng sục cho bằng được Cha Lorenzo, người thông thạo hai thứ tiếng, khi ông ấy đang tiếp đón những vị khách người Mỹ, bao gồm cả nhà Benedict và nhà Farrell.

"Cha Lorenzo," Cha Donovan lên tiếng, "Mitchell đã nói gì lúc Cha hỏi anh ta có hứa sẽ yêu thương, trân trọng và nâng niu Kate hay không vậy?"

Đám người Mỹ rõ ràng là cũng tò mò muốn chết, vì họ đều quay phắt ra chăm chú chờ đợi câu trả lời từ phía Cha Lorenzo.

"Khi tôi hỏi câu đó, Mitchell không chỉ đơn thuần nói "Con có.". Thay vì thế cậu ta nói rằng. "Cho đến hơi thở cuối cùng của con."

Giống như đám phụ nữ đứng lố nhố xung quanh, đôi mắt Kate mờ đi vì làn nước mắt trước câu nói của Cha Lorenzo, nhưng Kate đã biết trước ngay tại bệ thờ điều mà Mitchell đã nói.

Vì đó cũng chính là dòng chữ mà anh khắc bên trong chiếc nhẫn cưới của cô.

Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng (Every Breath You Take)Tác giả: Judith McNaughtTruyện Phương TâyTrên đỉnh ngọn đồi tuyết phủ trắng xóa, dinh thự Wyatt sừng sững như một chiếc vương miện vương triều, những chóp nhọn bằng đá theo lối kiến trúc Gothic vươn thẳng lên trời, các ô cửa kính màu lấp lánh như những tia sáng phát ra từ các viên đá quý. Những chiếc limousine và các loại xe sang trọng khác nối đuôi nhau thành một hàng dài cả dặm chậm chạp tiến về phía nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đang đứng chặn ngay tại lối vào dinh thự. Bất cứ chiếc xe nào trờ đến bên cạnh, bảo vệ đều kiểm tra tên các vị khách trong bản danh sách đang cầm trên tay; rồi anh ta lịch sự đưa ra lời cáo lỗi đến người tài xế. "Xin lỗi, do tuyết rơi quá dày, nên Ngài Wyatt không muốn bất kỳ một phương tiện nào vào bên trong tối nay." Nếu người ngồi bên tay lái là tài xế, anh ta liền bước qua một bên, cho phép họ đi thẳng qua cổng, tiến vào con đường bên trong và đưa hành khách của mình tới khu dinh thự trước khi vòng lại ra đường chính để đỗ xe và chờ ở đó. Còn nếu tài xế chính là vị khách được mời, anh ta liền… Bất kì đám cưới nào cùng là nguồn cơn của tính hiếu kỳ và là lý do để ăn mừng tại ngôi làng gần Florence nơi Mitchell đã sống cùng gia đình Callioroso cho đến khi anh lên 5 tuổi,. Mitchell đã chọn ngôi làng để tổ chức lễ cưới vì anh nói đó là nơi đánh dấu tuổi thơ và những ngày hồn nhiên vô tư của anh.Vào ngày cưới của Mitchell và Kate, phần phía sau ngôi nhà thờ nhỏ hoàn toàn bị chiếm đóng bởi một số người dân địa phương đơn giản chỉ vì thích thú những buổi lễ. Những người này hẳn không ngờ tới khi nhận ra ngôi sao điện ảnh nổi tiếng ngừơi Mỹ hộ tống vợ mình vào tận giáo đường, và rồi lại diễu qua họ để hộ tống một người phụ nữ bé nhỏ, già cả mỉm cười vô cùng tự hào với những người bà đi ngang qua để chiếm một chỗ trang trọng trong nhà thờ.Khu vực này dành cho những khách mời danh dự, cũng bị chiếm giữ bởi những người rất đặc biệt đối với Mitchell và Kate, bao gồm cả gia đình Callioroso nữa. Đó chính xác là một đám cưới nhỏ thân mật mà Kate và Mitchell đều mong muốn.Một ngày trước, Mitchell đã nghiêm túc đến gặp Cha Lorenzo để xưng tội. Anh xuất hiện từ nhà thờ với một nét mặt rất đỗi kinh ngạc, và bước tới chỗ Kate, người đang ngồi đợi anh ở trên chiếc ghế dài trong quảng trường ngôi làng."Thế nào rồi?" cô chọc, và khoác lấy tay anh."Thật ra," Mitchell trả lời, "Anh cảm giác Cha Lorenzo hẳn có đôi chút thất vọng vì trí tưởng tượng thiếu phong phú của anh. Dù sao, xét đến khía cạnh số Đức Cha và Đức Mẹ của chúng ta mà anh phải đọc để sám hối, anh nghĩ ông ấy rất ấn tượng với sự gan lì của anh.""Có bao nhiêu lời cầu kinh ông ấy chuyển cho anh?""Nếu anh mà bắt đầu cầu nguyện ngay lúc này, sẽ có một cơ hội để anh bắt kịp lễ cưới của chúng ta."Kate phá lên cười ngặt nghẽo.Và lúc này đây, khi cô ở bệ thờ ngay trước Cha Lorenzo và chú mình, cả hai ông mục sư cùng tiến hành buổi lễ và Mitchell đang mỉm cười nhìn vào mắt cô, cô cảm thấy vô cùng may mắn. Cô đọc lời thề của mình một cách rõ ràng và đầy tự hào. Mitchell đọc lời thề của anh cũng như thế, đồng thời cũng trả lời bằng tiếng ý theo như mong muốn của gia đình Callioroso, trong khi đó Cha Donovan nhìn anh với vẻ hài lòng. Cảm xúc của ông biến đổi, tuy nhiên, gần cuối buổi lễ, khi Mitchell được hỏi liệu anh có hứa sẽ yêu thương, nâng niu và trân trọng Kate không.Thay vì đáp lại bằng câu " Sì, lo voglio,", Mitchel trả lời,"Con ogni respiro che prendo."Một khoảng khắc ngắn ngủi trôi qua, Cha Donovan tự hỏi liệu câu trả lời của Mitchell có hơi chút mơ hồ hay không, nhưng Cha Lorenzo lại tỏ ra hài lòng thấy rõ, điều đó là dịu đi những nỗi lo lắng của Cha Donovan.Tại bữa tiệc ngay sau buổi lễ, Cha Donovan lùng sục cho bằng được Cha Lorenzo, người thông thạo hai thứ tiếng, khi ông ấy đang tiếp đón những vị khách người Mỹ, bao gồm cả nhà Benedict và nhà Farrell."Cha Lorenzo," Cha Donovan lên tiếng, "Mitchell đã nói gì lúc Cha hỏi anh ta có hứa sẽ yêu thương, trân trọng và nâng niu Kate hay không vậy?"Đám người Mỹ rõ ràng là cũng tò mò muốn chết, vì họ đều quay phắt ra chăm chú chờ đợi câu trả lời từ phía Cha Lorenzo."Khi tôi hỏi câu đó, Mitchell không chỉ đơn thuần nói "Con có.". Thay vì thế cậu ta nói rằng. "Cho đến hơi thở cuối cùng của con."Giống như đám phụ nữ đứng lố nhố xung quanh, đôi mắt Kate mờ đi vì làn nước mắt trước câu nói của Cha Lorenzo, nhưng Kate đã biết trước ngay tại bệ thờ điều mà Mitchell đã nói.Vì đó cũng chính là dòng chữ mà anh khắc bên trong chiếc nhẫn cưới của cô.

Chương 52