Chap 1 : Xuyên Không ( T/g : Trước khi vào truyện Bắp mong mọi người đọc phần giới thiệu để hiểu rõ tình tiết truyện trước nha ) -Ui đau đầu quá – cô vừa kêu vừa mở mắt . Đôi mắt lờ mờ đần dần nhìn rõ xung quanh là một căn phòng bằng gỗ nguyên chất , đầy những đồ đạc lạ hoắc … Trí nhớ của cô bắt đầu phục hồi . Cô nhớ là khi đập đầu vào một tảng đá lớn thì cô không còn nhớ gì nữa. -Con tỉnh rồi à Trước mắt cô là một người đàn ông trung niên , da đen ngăm , to cao vạm vỡ , trên người mặc đồ rất là kì lạ :"Ông là ai?" -Con không nhớ gì hết à , ta là cha của con đây- ông hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của cô -Cha ? Cha tôi khác cơ – cô nói vẫn còn mơ hồ ( chưa biết mình đang ở đâu mà Haizz) -Đúng là con mất trí nhớ thật rồi . Thôi cũng chẳng sao ta sẽ rèn luyện lại con từ đầu - ông cũng dang muốn sửa thói quen của cô lắm nhưng bây giờ mất trí nhớ cũng tốt . -Ông là ai thì tôi không cần biết nữa . Đưa tôi đến Vương phủ tôi sẽ trả tiền vì đã cứu tôi -Con nói gì vậy ? Vương phủ nào cơ . Đây…
Quyển 1 - Chương 4: Bạn mới
Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên KhôngTác giả: Bắp Cải NgọtTruyện Xuyên KhôngChap 1 : Xuyên Không ( T/g : Trước khi vào truyện Bắp mong mọi người đọc phần giới thiệu để hiểu rõ tình tiết truyện trước nha ) -Ui đau đầu quá – cô vừa kêu vừa mở mắt . Đôi mắt lờ mờ đần dần nhìn rõ xung quanh là một căn phòng bằng gỗ nguyên chất , đầy những đồ đạc lạ hoắc … Trí nhớ của cô bắt đầu phục hồi . Cô nhớ là khi đập đầu vào một tảng đá lớn thì cô không còn nhớ gì nữa. -Con tỉnh rồi à Trước mắt cô là một người đàn ông trung niên , da đen ngăm , to cao vạm vỡ , trên người mặc đồ rất là kì lạ :"Ông là ai?" -Con không nhớ gì hết à , ta là cha của con đây- ông hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của cô -Cha ? Cha tôi khác cơ – cô nói vẫn còn mơ hồ ( chưa biết mình đang ở đâu mà Haizz) -Đúng là con mất trí nhớ thật rồi . Thôi cũng chẳng sao ta sẽ rèn luyện lại con từ đầu - ông cũng dang muốn sửa thói quen của cô lắm nhưng bây giờ mất trí nhớ cũng tốt . -Ông là ai thì tôi không cần biết nữa . Đưa tôi đến Vương phủ tôi sẽ trả tiền vì đã cứu tôi -Con nói gì vậy ? Vương phủ nào cơ . Đây… -Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của mình. Mình đã đi từ nãy đến giờ rồi sao vẫn không thấy đích nhỉ . ChẾT mất thôi ,aaaaaaaaa – cô . Đang làu bàu thì cô tự dưng thấy có một người đang đi trước cô .-Có người kìa . Lại hỏi thôi – cô ba chân bốn cẳng chạy thục mạng đến chỗ hắn-Anh gì ơi , cho tôi hỏi đường đến đây được không ạ . Tôi là học sinh mới nên không biết – vừa nói cô vừa cười-Hắn nhìn thấy nụ cười của cô lập tức đứng hình . Tim cứ đập thình thịch , mặt bắt đầu ấm dần : “À chỗ đấy là phòng hiệu trưởng . Cô đi theo tôi tôi cũng cùng đường với cô đấy”Cô nghe vậy mà vui sướng như chưa từng được vui bao giờ , liền đi theo hắn-Cô đến cái phòng có chữ HIỆU TRƯỞNG đằng kia kìa . Tôi phải quặt lối này rồi – hắn chỉ , nói-Cảm ơn anh rất nhiều . Sau này nhất định tôi sẽ báo đáp .Mà anh tên gì, học lớp nào vậy ?-Chỉ là cùng đường thôi mà , không cần phải báo đáp đâu . Tôi tên Kiệt , học lớp 11a8-Sao lại không cần báo đáp chứ . Thôi muộn rồi tôi đi trước . Hẹn gặp lại – nói xong cô lại ba chân bốn cẳng ver 2 chạy đến PHÒNG HIỆU TRƯỞNG-RẦM ( cô dùng chân đạp 1 cước rõ nhẹ nhàng )-Em kia , em là ai sao lại đập cửa phòng này hả ? –ÔHT-Ô thầy ơi , em là học sinh mới ạ . Tại cửa em mở mãi không mở được nên mới đập như vậy thôi . Hức … thật tình em không muốn đập nó đâu . Thầy tha cho em nhá ( cô giở thủ đoạn nước mắt cá sấu và đôi mắt long lanh ra cho ông HIỆU TRƯỞNG mềm lòng )-Thôi nếu là em không cố í thì không sao . Em đưa hồ sơ của em cho tôi được khôngThành công với chiêu của mình , cô lập tức lấy 1 tệp giấy trong vali đưa cho ÔHT-Em học lớp 10a5 nha . Tôi sẽ gọi cô chủ nghiệm của em lên đây đón-Ok con dê . Em cảm ơn thầy-Hử , em nói gì cơ ?-[Giật mình] “ Ơ em chỉ nói là em cảm ơn thầy thôi ạ ” . Hú hồn suýt nữa là … mà ổng già này nghe thính thế nhỉ . Tiếng mình nhỏ như con thỏ mà ông vẫn nghe thấy ( Có mà nhỏ)--------------------Em đứng ở đây , tôi vào lớp thông báo với các bạn đã-[Im lặng]-Các em , hôm nay chúng ta có học sinh mới – GV-Ai hở cô , bảo bạn ấy vô luôn đi-Bạn này không biết như thế nào nhỉ-Xì xào xì xào…-Thôi trật tự , em vào lớp đi-Cô bước vào lớp làm mọi người đứng hình vì độ c*-cheo quá sức . “Chào mọi người , mình tên Vương Hàn Nhi , mình từ Vương phủ đến , nhầm từ quê đến . Mong mọi người giúp đỡ nha . Cô nói rồi cười làm cả lớp đúng hình tập 2-Xì xào , xì xào ( Mọi người trong lớp bàn tán nhưng không có tị nạnh gì đâu vì mọi người ở lớp này đều hiền hết )-Em ngồi cạnh bạn Hồng nhé . Bạn ngồi ở chỗ của sổ đó-Dạ !-Hi bạn , mình tên Hồng . Cho mình làm quen nha – ( Sau này Hồng chính là bạn thân nhất của nó )-Ừ . Rất vui được làm quen với bạn – cô đưa tay ra bắt* Giờ ra chơi :- Hồng ơi , mày đang xem cái gì thế ?- cô- Hi hi , tổng hợp những hotboy của trường mình đó . Nhi xem thử không ?- Đâu , cho tớ xem thử với nào- Uả đây là ai .Hình như mình gặp rồi thì phải- cô chỉ vào anh Nam đó- Đây là hotboy no1 của trường mình đó . Tên là Hoàng Khánh Nam , trên mình 1 tuổi- Ờ ờm , tớ có cảm giác tên này rất quen mà không nhớ nổi- AAAAAAAAAAAAAA – tiếng hét chói tai của cô làm kinh thiên động địa tất cả học sinh lớp 10a5 . Hầu hết mọi người đều bị ngừng đập 5s- Bốp. Sao mày hét to thế , thủng màng nhĩ tao rồi – Hồng- Tao đâu có cố í đâu . Sao mày lại đánh tao huhu ( giả vờ khóc thôi)- Vậy rất cuộc có chuyện gì mà mày lại hét toáng lên như cái đài phát thanh thế hở?- Cái thằng tên Nam này này . Cái thằng đấy chính là kẻ thù số 1 không 2 của tao đó- Cái gì . Anh ấy đá mày hay sao ?- Đá gạch gì ở đây. Thằng này nó làm tớ lạc đường ( Chị tự lạc mà :v)- Ô vậy à . Tưởng…- A ha , nếu tao đã biết thông tin về thằng đấy rồi thì chắc hẳn sẽ có dịp giải quyết hắn . Tí mày dẫn tao về kí túc xá được không . Rồi mày với tao trốn ra trường đi chơi.- Mày nói cái gì . Trốn ở đây được thì tao lạy mày là sư phụ .- Chuyện thường thôi . Cứ chờ xem heheEND CHAP 4
-Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của mình. Mình đã đi từ nãy đến giờ rồi sao vẫn không thấy đích nhỉ . ChẾT mất thôi ,aaaaaaaaa – cô . Đang làu bàu thì cô tự dưng thấy có một người đang đi trước cô .
-Có người kìa . Lại hỏi thôi – cô ba chân bốn cẳng chạy thục mạng đến chỗ hắn
-Anh gì ơi , cho tôi hỏi đường đến đây được không ạ . Tôi là học sinh mới nên không biết – vừa nói cô vừa cười
-Hắn nhìn thấy nụ cười của cô lập tức đứng hình . Tim cứ đập thình thịch , mặt bắt đầu ấm dần : “À chỗ đấy là phòng hiệu trưởng . Cô đi theo tôi tôi cũng cùng đường với cô đấy”
Cô nghe vậy mà vui sướng như chưa từng được vui bao giờ , liền đi theo hắn
-Cô đến cái phòng có chữ HIỆU TRƯỞNG đằng kia kìa . Tôi phải quặt lối này rồi – hắn chỉ , nói
-Cảm ơn anh rất nhiều . Sau này nhất định tôi sẽ báo đáp .Mà anh tên gì, học lớp nào vậy ?
-Chỉ là cùng đường thôi mà , không cần phải báo đáp đâu . Tôi tên Kiệt , học lớp 11a8
-Sao lại không cần báo đáp chứ . Thôi muộn rồi tôi đi trước . Hẹn gặp lại – nói xong cô lại ba chân bốn cẳng ver 2 chạy đến PHÒNG HIỆU TRƯỞNG
-RẦM ( cô dùng chân đạp 1 cước rõ nhẹ nhàng )
-Em kia , em là ai sao lại đập cửa phòng này hả ? –ÔHT
-Ô thầy ơi , em là học sinh mới ạ . Tại cửa em mở mãi không mở được nên mới đập như vậy thôi . Hức … thật tình em không muốn đập nó đâu . Thầy tha cho em nhá ( cô giở thủ đoạn nước mắt cá sấu và đôi mắt long lanh ra cho ông HIỆU TRƯỞNG mềm lòng )
-Thôi nếu là em không cố í thì không sao . Em đưa hồ sơ của em cho tôi được không
Thành công với chiêu của mình , cô lập tức lấy 1 tệp giấy trong vali đưa cho ÔHT
-Em học lớp 10a5 nha . Tôi sẽ gọi cô chủ nghiệm của em lên đây đón
-Ok con dê . Em cảm ơn thầy
-Hử , em nói gì cơ ?
-[Giật mình] “ Ơ em chỉ nói là em cảm ơn thầy thôi ạ ” . Hú hồn suýt nữa là … mà ổng già này nghe thính thế nhỉ . Tiếng mình nhỏ như con thỏ mà ông vẫn nghe thấy ( Có mà nhỏ)
-------------------
-Em đứng ở đây , tôi vào lớp thông báo với các bạn đã
-[Im lặng]
-Các em , hôm nay chúng ta có học sinh mới – GV
-Ai hở cô , bảo bạn ấy vô luôn đi
-Bạn này không biết như thế nào nhỉ
-Xì xào xì xào…
-Thôi trật tự , em vào lớp đi
-Cô bước vào lớp làm mọi người đứng hình vì độ c*-cheo quá sức . “Chào mọi người , mình tên Vương Hàn Nhi , mình từ Vương phủ đến , nhầm từ quê đến . Mong mọi người giúp đỡ nha . Cô nói rồi cười làm cả lớp đúng hình tập 2
-Xì xào , xì xào ( Mọi người trong lớp bàn tán nhưng không có tị nạnh gì đâu vì mọi người ở lớp này đều hiền hết )
-Em ngồi cạnh bạn Hồng nhé . Bạn ngồi ở chỗ của sổ đó
-Dạ !
-Hi bạn , mình tên Hồng . Cho mình làm quen nha – ( Sau này Hồng chính là bạn thân nhất của nó )
-Ừ . Rất vui được làm quen với bạn – cô đưa tay ra bắt
* Giờ ra chơi :
- Hồng ơi , mày đang xem cái gì thế ?- cô
- Hi hi , tổng hợp những hotboy của trường mình đó . Nhi xem thử không ?
- Đâu , cho tớ xem thử với nào
- Uả đây là ai .Hình như mình gặp rồi thì phải- cô chỉ vào anh Nam đó
- Đây là hotboy no1 của trường mình đó . Tên là Hoàng Khánh Nam , trên mình 1 tuổi
- Ờ ờm , tớ có cảm giác tên này rất quen mà không nhớ nổi
- AAAAAAAAAAAAAA – tiếng hét chói tai của cô làm kinh thiên động địa tất cả học sinh lớp 10a5 . Hầu hết mọi người đều bị ngừng đập 5s
- Bốp. Sao mày hét to thế , thủng màng nhĩ tao rồi – Hồng
- Tao đâu có cố í đâu . Sao mày lại đánh tao huhu ( giả vờ khóc thôi)
- Vậy rất cuộc có chuyện gì mà mày lại hét toáng lên như cái đài phát thanh thế hở?
- Cái thằng tên Nam này này . Cái thằng đấy chính là kẻ thù số 1 không 2 của tao đó
- Cái gì . Anh ấy đá mày hay sao ?
- Đá gạch gì ở đây. Thằng này nó làm tớ lạc đường ( Chị tự lạc mà :v)
- Ô vậy à . Tưởng…
- A ha , nếu tao đã biết thông tin về thằng đấy rồi thì chắc hẳn sẽ có dịp giải quyết hắn . Tí mày dẫn tao về kí túc xá được không . Rồi mày với tao trốn ra trường đi chơi.
- Mày nói cái gì . Trốn ở đây được thì tao lạy mày là sư phụ .
- Chuyện thường thôi . Cứ chờ xem hehe
END CHAP 4
Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên KhôngTác giả: Bắp Cải NgọtTruyện Xuyên KhôngChap 1 : Xuyên Không ( T/g : Trước khi vào truyện Bắp mong mọi người đọc phần giới thiệu để hiểu rõ tình tiết truyện trước nha ) -Ui đau đầu quá – cô vừa kêu vừa mở mắt . Đôi mắt lờ mờ đần dần nhìn rõ xung quanh là một căn phòng bằng gỗ nguyên chất , đầy những đồ đạc lạ hoắc … Trí nhớ của cô bắt đầu phục hồi . Cô nhớ là khi đập đầu vào một tảng đá lớn thì cô không còn nhớ gì nữa. -Con tỉnh rồi à Trước mắt cô là một người đàn ông trung niên , da đen ngăm , to cao vạm vỡ , trên người mặc đồ rất là kì lạ :"Ông là ai?" -Con không nhớ gì hết à , ta là cha của con đây- ông hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của cô -Cha ? Cha tôi khác cơ – cô nói vẫn còn mơ hồ ( chưa biết mình đang ở đâu mà Haizz) -Đúng là con mất trí nhớ thật rồi . Thôi cũng chẳng sao ta sẽ rèn luyện lại con từ đầu - ông cũng dang muốn sửa thói quen của cô lắm nhưng bây giờ mất trí nhớ cũng tốt . -Ông là ai thì tôi không cần biết nữa . Đưa tôi đến Vương phủ tôi sẽ trả tiền vì đã cứu tôi -Con nói gì vậy ? Vương phủ nào cơ . Đây… -Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của mình. Mình đã đi từ nãy đến giờ rồi sao vẫn không thấy đích nhỉ . ChẾT mất thôi ,aaaaaaaaa – cô . Đang làu bàu thì cô tự dưng thấy có một người đang đi trước cô .-Có người kìa . Lại hỏi thôi – cô ba chân bốn cẳng chạy thục mạng đến chỗ hắn-Anh gì ơi , cho tôi hỏi đường đến đây được không ạ . Tôi là học sinh mới nên không biết – vừa nói cô vừa cười-Hắn nhìn thấy nụ cười của cô lập tức đứng hình . Tim cứ đập thình thịch , mặt bắt đầu ấm dần : “À chỗ đấy là phòng hiệu trưởng . Cô đi theo tôi tôi cũng cùng đường với cô đấy”Cô nghe vậy mà vui sướng như chưa từng được vui bao giờ , liền đi theo hắn-Cô đến cái phòng có chữ HIỆU TRƯỞNG đằng kia kìa . Tôi phải quặt lối này rồi – hắn chỉ , nói-Cảm ơn anh rất nhiều . Sau này nhất định tôi sẽ báo đáp .Mà anh tên gì, học lớp nào vậy ?-Chỉ là cùng đường thôi mà , không cần phải báo đáp đâu . Tôi tên Kiệt , học lớp 11a8-Sao lại không cần báo đáp chứ . Thôi muộn rồi tôi đi trước . Hẹn gặp lại – nói xong cô lại ba chân bốn cẳng ver 2 chạy đến PHÒNG HIỆU TRƯỞNG-RẦM ( cô dùng chân đạp 1 cước rõ nhẹ nhàng )-Em kia , em là ai sao lại đập cửa phòng này hả ? –ÔHT-Ô thầy ơi , em là học sinh mới ạ . Tại cửa em mở mãi không mở được nên mới đập như vậy thôi . Hức … thật tình em không muốn đập nó đâu . Thầy tha cho em nhá ( cô giở thủ đoạn nước mắt cá sấu và đôi mắt long lanh ra cho ông HIỆU TRƯỞNG mềm lòng )-Thôi nếu là em không cố í thì không sao . Em đưa hồ sơ của em cho tôi được khôngThành công với chiêu của mình , cô lập tức lấy 1 tệp giấy trong vali đưa cho ÔHT-Em học lớp 10a5 nha . Tôi sẽ gọi cô chủ nghiệm của em lên đây đón-Ok con dê . Em cảm ơn thầy-Hử , em nói gì cơ ?-[Giật mình] “ Ơ em chỉ nói là em cảm ơn thầy thôi ạ ” . Hú hồn suýt nữa là … mà ổng già này nghe thính thế nhỉ . Tiếng mình nhỏ như con thỏ mà ông vẫn nghe thấy ( Có mà nhỏ)--------------------Em đứng ở đây , tôi vào lớp thông báo với các bạn đã-[Im lặng]-Các em , hôm nay chúng ta có học sinh mới – GV-Ai hở cô , bảo bạn ấy vô luôn đi-Bạn này không biết như thế nào nhỉ-Xì xào xì xào…-Thôi trật tự , em vào lớp đi-Cô bước vào lớp làm mọi người đứng hình vì độ c*-cheo quá sức . “Chào mọi người , mình tên Vương Hàn Nhi , mình từ Vương phủ đến , nhầm từ quê đến . Mong mọi người giúp đỡ nha . Cô nói rồi cười làm cả lớp đúng hình tập 2-Xì xào , xì xào ( Mọi người trong lớp bàn tán nhưng không có tị nạnh gì đâu vì mọi người ở lớp này đều hiền hết )-Em ngồi cạnh bạn Hồng nhé . Bạn ngồi ở chỗ của sổ đó-Dạ !-Hi bạn , mình tên Hồng . Cho mình làm quen nha – ( Sau này Hồng chính là bạn thân nhất của nó )-Ừ . Rất vui được làm quen với bạn – cô đưa tay ra bắt* Giờ ra chơi :- Hồng ơi , mày đang xem cái gì thế ?- cô- Hi hi , tổng hợp những hotboy của trường mình đó . Nhi xem thử không ?- Đâu , cho tớ xem thử với nào- Uả đây là ai .Hình như mình gặp rồi thì phải- cô chỉ vào anh Nam đó- Đây là hotboy no1 của trường mình đó . Tên là Hoàng Khánh Nam , trên mình 1 tuổi- Ờ ờm , tớ có cảm giác tên này rất quen mà không nhớ nổi- AAAAAAAAAAAAAA – tiếng hét chói tai của cô làm kinh thiên động địa tất cả học sinh lớp 10a5 . Hầu hết mọi người đều bị ngừng đập 5s- Bốp. Sao mày hét to thế , thủng màng nhĩ tao rồi – Hồng- Tao đâu có cố í đâu . Sao mày lại đánh tao huhu ( giả vờ khóc thôi)- Vậy rất cuộc có chuyện gì mà mày lại hét toáng lên như cái đài phát thanh thế hở?- Cái thằng tên Nam này này . Cái thằng đấy chính là kẻ thù số 1 không 2 của tao đó- Cái gì . Anh ấy đá mày hay sao ?- Đá gạch gì ở đây. Thằng này nó làm tớ lạc đường ( Chị tự lạc mà :v)- Ô vậy à . Tưởng…- A ha , nếu tao đã biết thông tin về thằng đấy rồi thì chắc hẳn sẽ có dịp giải quyết hắn . Tí mày dẫn tao về kí túc xá được không . Rồi mày với tao trốn ra trường đi chơi.- Mày nói cái gì . Trốn ở đây được thì tao lạy mày là sư phụ .- Chuyện thường thôi . Cứ chờ xem heheEND CHAP 4