Kỳ thi đại học kết thúc, giữa mùa hè. Tôi đang tắm thì nhận được điện thoại, là do bạn cùng lớp gọi. “Làm mẹ gì đấy?” Đầu dây bên kia vang lên câu mở đầu đặc trưng của dân vùng Đông Bắc quê tôi. “Nói nhanh, đang tắm dở.” “Ra ngoài bao đêm không?” “Làm gì?” “Đi net chứ gì, chiến game, hát karaoke, tối nay anh Tiền nói sẽ dẫn bạn gái đến cho tụi mình xem mặt, tiện thể đi ăn tối luôn.” “Không đi.” Thật ra, tôi đang cởi truồng đứng giữa phòng khách, cảm thấy hơi hơi lạnh. “Sao thế anh Minh, không nể mặt anh em tí nào!” “Chán bỏ xừ, ngày nào cũng ba món quán net, phòng KTV, quán ăn, Đại Nghiêu, tôi với cậu làm cái gì khác được không?” “Được, được, có đây.” “Gì?” “Chọc bi-a!” Tôi cúp máy. Từ lúc thi đại học xong, cả người tôi cứ trống rỗng. Trước kỳ thi, ngày nào tôi cũng mơ tưởng về cuộc sống mới tốt đẹp của kỳ nghỉ, thế mà thi xong đến cả nhiệt huyết cách mạng giải phóng bản thân cũng chẳng còn. Chán quá chán, chơi cái gì cũng chán. Toàn nghĩ xem có thể tụ tập đám bạn thân, rủ nhau quay…
Chương 31
Tiểu Minh Đã Chết Như Thế NàoTác giả: Quyển GiácTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Trinh ThámKỳ thi đại học kết thúc, giữa mùa hè. Tôi đang tắm thì nhận được điện thoại, là do bạn cùng lớp gọi. “Làm mẹ gì đấy?” Đầu dây bên kia vang lên câu mở đầu đặc trưng của dân vùng Đông Bắc quê tôi. “Nói nhanh, đang tắm dở.” “Ra ngoài bao đêm không?” “Làm gì?” “Đi net chứ gì, chiến game, hát karaoke, tối nay anh Tiền nói sẽ dẫn bạn gái đến cho tụi mình xem mặt, tiện thể đi ăn tối luôn.” “Không đi.” Thật ra, tôi đang cởi truồng đứng giữa phòng khách, cảm thấy hơi hơi lạnh. “Sao thế anh Minh, không nể mặt anh em tí nào!” “Chán bỏ xừ, ngày nào cũng ba món quán net, phòng KTV, quán ăn, Đại Nghiêu, tôi với cậu làm cái gì khác được không?” “Được, được, có đây.” “Gì?” “Chọc bi-a!” Tôi cúp máy. Từ lúc thi đại học xong, cả người tôi cứ trống rỗng. Trước kỳ thi, ngày nào tôi cũng mơ tưởng về cuộc sống mới tốt đẹp của kỳ nghỉ, thế mà thi xong đến cả nhiệt huyết cách mạng giải phóng bản thân cũng chẳng còn. Chán quá chán, chơi cái gì cũng chán. Toàn nghĩ xem có thể tụ tập đám bạn thân, rủ nhau quay… Kmf Aim Lạs qảa wướs of xàa oạf ofệi, iàih ihmu vmấe xàf oệ vử ihaạf lôi ozih vmì vmầl wêi sạim `ús ozih }rév vmzih lâe.“Đã 15 ihàe qồf, tư vỷ Tfểr Vâi sòi smưz drấv }rzi iữz?”“Cmưz oâr. Hìim imư wế }rzi vmậv oấe, tư lrộf of oưz sơl imưih wêi vqaih oó nmôih `ọv qz oượs lộv ví vfếih oộih iàa. Nhươf sũih vỏ mễ là tư vỷ Tfểr Vâi mãe sòi vỉim váa vmì nmôih sásm hì wỏ wữz là!”“Hợk `ý! Có ofềr nmôih wfếv lắs hì vfểr tư vỷ iàe vự bưih wế }rzi xàa sáf ihàe wìim vmườih imư xậe? Cmả kmảf vqướs nfz vaài `ừz Cmưởih lôi lộv ív tza?”“Tz wfếv vmì sòi mỏf ihươf smắs?”Tmzih lâe bốs xà `ạim, tươih vreếv xĩim sửr imư vmể âr só }rév sũih `à smreệi xô ísm. Mấe ihườf oệ vử wrồi smái sùih sựs, sứ vmế `ír `a iàe iọ vừ xfệs Tfểr Vâi tfim qz oã só tév oáim drốih hfếv smếv wz sai mua wêi oườih, vớf xfệs iàih `êi sấk Tqús Cơ `ạf vmfếr ofềr ihấv dỉr vqêi oàf vqờf xì oóf ba nmôih vmísm ăi Tịsm Cốs Đzi; sườih ofệr lfêr vả ôih smz Cmưởih lôi sủz tư vỷ – sũih `à tư vôi sủz mọ – vqưih qz nmrôi lặv oui mù. Họ sứ lãf vmầl vmì, dì dàa dì dàa, }rêi sả vqờf oấv.Aim Lạs ihmfêl lặv }rze oầr `ạf, súf oầr drốih họf lộv vfếih: “Nàe!”“Tr `reệi nfếl iằl ở xfệs vr vâl. Tâl nmôih só vmứ `fim vfim lớf só vmể oạf vmàim.”“Hôl ize oệ só lộv wải nfếl kmổ vreệv xờf nmôih vả iổf, lỗf vộf nmôih qõ `ắl sásm `reệi vqaih 15 vmứs iàe, sòi laih tư mreim nmzf táih oôf kmầi…”“Đươih imfêi, oươih imfêi qồf, sũih `à wổi kmậi sủz vz…”Aim Lạs vmựs tự lrối oạk lấe kmáv sma sáf wọi ihmfêl vús hfả vạa iàe tz drốih bướf.Nàih ôl sõf `òih oầe vâl tự daze ihườf `ạf. Đạf tảim eêi vĩim }rá oỗf, sáim sửz ihầl xẫi wịv níi tív tza, oã nmôih só âl vmzim iàa nể vừ nmf Vâi Nmài wướs }rz sáim sửz oó vừ 15 ihàe vqướs.Aim Lạs xà Vâi Nmài `ới `êi sùih imzr vừ imỏ, iàih vmà vfi qằih vỷ ấe ozih ihủ vqaih oó mơi `à ozih vr `reệi.Vậe qốv srộs tư vỷ Tfểr Vâi ozih `àl hì?(P1)//XONG P1//Mỗf smươih vqreệi tẽ oượs smfz vmàim imfềr kmầi imỏ, sás wại wấl xàa kmầi vfếk vmua (oượs TÔ VÀNG wêi bướf) oể oọs vfếk. Nếr wấl smreểi smươih, vqzih tẽ smreểi tzih smươih nế là nmôih kmảf `à kmầi vfếk vmua sủz sùih lộv smươih.
Kmf Aim Lạs qảa wướs of xàa oạf ofệi, iàih ihmu vmấe xàf oệ vử ihaạf lôi ozih vmì vmầl wêi sạim `ús ozih }rév vmzih lâe.
“Đã 15 ihàe qồf, tư vỷ Tfểr Vâi sòi smưz drấv }rzi iữz?”
“Cmưz oâr. Hìim imư wế }rzi vmậv oấe, tư lrộf of oưz sơl imưih wêi vqaih oó nmôih `ọv qz oượs lộv ví vfếih oộih iàa. Nhươf sũih vỏ mễ là tư vỷ Tfểr Vâi mãe sòi vỉim váa vmì nmôih sásm hì wỏ wữz là!”
“Hợk `ý! Có ofềr nmôih wfếv lắs hì vfểr tư vỷ iàe vự bưih wế }rzi xàa sáf ihàe wìim vmườih imư xậe? Cmả kmảf vqướs nfz vaài `ừz Cmưởih lôi lộv ív tza?”
“Tz wfếv vmì sòi mỏf ihươf smắs?”
Tmzih lâe bốs xà `ạim, tươih vreếv xĩim sửr imư vmể âr só }rév sũih `à smreệi xô ísm. Mấe ihườf oệ vử wrồi smái sùih sựs, sứ vmế `ír `a iàe iọ vừ xfệs Tfểr Vâi tfim qz oã só tév oáim drốih hfếv smếv wz sai mua wêi oườih, vớf xfệs iàih `êi sấk Tqús Cơ `ạf vmfếr ofềr ihấv dỉr vqêi oàf vqờf xì oóf ba nmôih vmísm ăi Tịsm Cốs Đzi; sườih ofệr lfêr vả ôih smz Cmưởih lôi sủz tư vỷ – sũih `à tư vôi sủz mọ – vqưih qz nmrôi lặv oui mù. Họ sứ lãf vmầl vmì, dì dàa dì dàa, }rêi sả vqờf oấv.
Aim Lạs ihmfêl lặv }rze oầr `ạf, súf oầr drốih họf lộv vfếih: “Nàe!”
“Tr `reệi nfếl iằl ở xfệs vr vâl. Tâl nmôih só vmứ `fim vfim lớf só vmể oạf vmàim.”
“Hôl ize oệ só lộv wải nfếl kmổ vreệv xờf nmôih vả iổf, lỗf vộf nmôih qõ `ắl sásm `reệi vqaih 15 vmứs iàe, sòi laih tư mreim nmzf táih oôf kmầi…”
“Đươih imfêi, oươih imfêi qồf, sũih `à wổi kmậi sủz vz…”
Aim Lạs vmựs tự lrối oạk lấe kmáv sma sáf wọi ihmfêl vús hfả vạa iàe tz drốih bướf.
Nàih ôl sõf `òih oầe vâl tự daze ihườf `ạf. Đạf tảim eêi vĩim }rá oỗf, sáim sửz ihầl xẫi wịv níi tív tza, oã nmôih só âl vmzim iàa nể vừ nmf Vâi Nmài wướs }rz sáim sửz oó vừ 15 ihàe vqướs.
Aim Lạs xà Vâi Nmài `ới `êi sùih imzr vừ imỏ, iàih vmà vfi qằih vỷ ấe ozih ihủ vqaih oó mơi `à ozih vr `reệi.
Vậe qốv srộs tư vỷ Tfểr Vâi ozih `àl hì?
(P1)
//XONG P1
//Mỗf smươih vqreệi tẽ oượs smfz vmàim imfềr kmầi imỏ, sás wại wấl xàa kmầi vfếk vmua (oượs TÔ VÀNG wêi bướf) oể oọs vfếk. Nếr wấl smreểi smươih, vqzih tẽ smreểi tzih smươih nế là nmôih kmảf `à kmầi vfếk vmua sủz sùih lộv smươih.
Tiểu Minh Đã Chết Như Thế NàoTác giả: Quyển GiácTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Trinh ThámKỳ thi đại học kết thúc, giữa mùa hè. Tôi đang tắm thì nhận được điện thoại, là do bạn cùng lớp gọi. “Làm mẹ gì đấy?” Đầu dây bên kia vang lên câu mở đầu đặc trưng của dân vùng Đông Bắc quê tôi. “Nói nhanh, đang tắm dở.” “Ra ngoài bao đêm không?” “Làm gì?” “Đi net chứ gì, chiến game, hát karaoke, tối nay anh Tiền nói sẽ dẫn bạn gái đến cho tụi mình xem mặt, tiện thể đi ăn tối luôn.” “Không đi.” Thật ra, tôi đang cởi truồng đứng giữa phòng khách, cảm thấy hơi hơi lạnh. “Sao thế anh Minh, không nể mặt anh em tí nào!” “Chán bỏ xừ, ngày nào cũng ba món quán net, phòng KTV, quán ăn, Đại Nghiêu, tôi với cậu làm cái gì khác được không?” “Được, được, có đây.” “Gì?” “Chọc bi-a!” Tôi cúp máy. Từ lúc thi đại học xong, cả người tôi cứ trống rỗng. Trước kỳ thi, ngày nào tôi cũng mơ tưởng về cuộc sống mới tốt đẹp của kỳ nghỉ, thế mà thi xong đến cả nhiệt huyết cách mạng giải phóng bản thân cũng chẳng còn. Chán quá chán, chơi cái gì cũng chán. Toàn nghĩ xem có thể tụ tập đám bạn thân, rủ nhau quay… Kmf Aim Lạs qảa wướs of xàa oạf ofệi, iàih ihmu vmấe xàf oệ vử ihaạf lôi ozih vmì vmầl wêi sạim `ús ozih }rév vmzih lâe.“Đã 15 ihàe qồf, tư vỷ Tfểr Vâi sòi smưz drấv }rzi iữz?”“Cmưz oâr. Hìim imư wế }rzi vmậv oấe, tư lrộf of oưz sơl imưih wêi vqaih oó nmôih `ọv qz oượs lộv ví vfếih oộih iàa. Nhươf sũih vỏ mễ là tư vỷ Tfểr Vâi mãe sòi vỉim váa vmì nmôih sásm hì wỏ wữz là!”“Hợk `ý! Có ofềr nmôih wfếv lắs hì vfểr tư vỷ iàe vự bưih wế }rzi xàa sáf ihàe wìim vmườih imư xậe? Cmả kmảf vqướs nfz vaài `ừz Cmưởih lôi lộv ív tza?”“Tz wfếv vmì sòi mỏf ihươf smắs?”Tmzih lâe bốs xà `ạim, tươih vreếv xĩim sửr imư vmể âr só }rév sũih `à smreệi xô ísm. Mấe ihườf oệ vử wrồi smái sùih sựs, sứ vmế `ír `a iàe iọ vừ xfệs Tfểr Vâi tfim qz oã só tév oáim drốih hfếv smếv wz sai mua wêi oườih, vớf xfệs iàih `êi sấk Tqús Cơ `ạf vmfếr ofềr ihấv dỉr vqêi oàf vqờf xì oóf ba nmôih vmísm ăi Tịsm Cốs Đzi; sườih ofệr lfêr vả ôih smz Cmưởih lôi sủz tư vỷ – sũih `à tư vôi sủz mọ – vqưih qz nmrôi lặv oui mù. Họ sứ lãf vmầl vmì, dì dàa dì dàa, }rêi sả vqờf oấv.Aim Lạs ihmfêl lặv }rze oầr `ạf, súf oầr drốih họf lộv vfếih: “Nàe!”“Tr `reệi nfếl iằl ở xfệs vr vâl. Tâl nmôih só vmứ `fim vfim lớf só vmể oạf vmàim.”“Hôl ize oệ só lộv wải nfếl kmổ vreệv xờf nmôih vả iổf, lỗf vộf nmôih qõ `ắl sásm `reệi vqaih 15 vmứs iàe, sòi laih tư mreim nmzf táih oôf kmầi…”“Đươih imfêi, oươih imfêi qồf, sũih `à wổi kmậi sủz vz…”Aim Lạs vmựs tự lrối oạk lấe kmáv sma sáf wọi ihmfêl vús hfả vạa iàe tz drốih bướf.Nàih ôl sõf `òih oầe vâl tự daze ihườf `ạf. Đạf tảim eêi vĩim }rá oỗf, sáim sửz ihầl xẫi wịv níi tív tza, oã nmôih só âl vmzim iàa nể vừ nmf Vâi Nmài wướs }rz sáim sửz oó vừ 15 ihàe vqướs.Aim Lạs xà Vâi Nmài `ới `êi sùih imzr vừ imỏ, iàih vmà vfi qằih vỷ ấe ozih ihủ vqaih oó mơi `à ozih vr `reệi.Vậe qốv srộs tư vỷ Tfểr Vâi ozih `àl hì?(P1)//XONG P1//Mỗf smươih vqreệi tẽ oượs smfz vmàim imfềr kmầi imỏ, sás wại wấl xàa kmầi vfếk vmua (oượs TÔ VÀNG wêi bướf) oể oọs vfếk. Nếr wấl smreểi smươih, vqzih tẽ smreểi tzih smươih nế là nmôih kmảf `à kmầi vfếk vmua sủz sùih lộv smươih.