Ánh ráng chiều chiếu rọi nơi chân núi, tăng thêm vẻ nặng nề u ám giữa đất trời, trên quảng trường trống trải mà cổ xưa, dõi mắt nhìn qua chỉ thấy ánh chiều tà chiếu lên những bia đá tạo thành những chiếc bóng đổ dài, đan lại với nhau, giống như là bóng tối vô tận! Bia đúng là vô cùng cứng rắn, sử dụng huyền thạch vạn năm không hao tổn, mà chữ trên bia, rõ ràng là dùng máu mà viết thành. Nội dung rất đơn giản, chỉ có vài lời rải rác. Nhưng có rất nhiều bia, xa xa trải dài ra, từng tấm từng tấm bia, kéo dài mãi đến chỗ sâu nhất bên trong Thần sơn. Mỗi một tấm bia, đều đại biểu vô số mạng sống con người kết thúc! Từ khi đại kiếp Ma Uyên bắt đầu xuất hiện đến nay, cứ mỗi ba ngàn năm, thế gian này sẽ phải nghênh đón một trận đại hạo kiếp kéo dài mười năm liền, mỗi ba ngàn năm, đều có vô số người táng thân tại Tây Hoang, mảnh đất kia đã sớm bị máu tươi thấm đẫm vào từng tất đất, bọn hắn là không phải Tiên Tôn, thì là kỳ tài kinh diễm, hoặc là đại thánh đức cao vọng trọng của tiên môn, hoặc…

Chương 953: Tìm tới Việt Hoàng, giết hắn (1)

Cải Thiên Nghịch ĐạoTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpÁnh ráng chiều chiếu rọi nơi chân núi, tăng thêm vẻ nặng nề u ám giữa đất trời, trên quảng trường trống trải mà cổ xưa, dõi mắt nhìn qua chỉ thấy ánh chiều tà chiếu lên những bia đá tạo thành những chiếc bóng đổ dài, đan lại với nhau, giống như là bóng tối vô tận! Bia đúng là vô cùng cứng rắn, sử dụng huyền thạch vạn năm không hao tổn, mà chữ trên bia, rõ ràng là dùng máu mà viết thành. Nội dung rất đơn giản, chỉ có vài lời rải rác. Nhưng có rất nhiều bia, xa xa trải dài ra, từng tấm từng tấm bia, kéo dài mãi đến chỗ sâu nhất bên trong Thần sơn. Mỗi một tấm bia, đều đại biểu vô số mạng sống con người kết thúc! Từ khi đại kiếp Ma Uyên bắt đầu xuất hiện đến nay, cứ mỗi ba ngàn năm, thế gian này sẽ phải nghênh đón một trận đại hạo kiếp kéo dài mười năm liền, mỗi ba ngàn năm, đều có vô số người táng thân tại Tây Hoang, mảnh đất kia đã sớm bị máu tươi thấm đẫm vào từng tất đất, bọn hắn là không phải Tiên Tôn, thì là kỳ tài kinh diễm, hoặc là đại thánh đức cao vọng trọng của tiên môn, hoặc…   - Thanh Dương Phương Nguyên bố chiếu: Việt vương đình thừa cơ mà nổi lên, khinh tông phái ta, hại đồng môn ta, đoạt linh mạch ta, cấu kết với yêu ma, trái với thiên đạo, Thanh Dương môn đồ chúng ta, ẩn nhẫn mấy năm, nhớ tới thù xưa và những đồng môn bị tàn sát, trong lòng cực kỳ đau thương...  - Chuyện là do Phương Nguyên mà ra, cũng nên do Phương Nguyên cởi bỏ!  - Hôm nay ta vừa về núi, tất nhiên phải kiếm chỉ Việt vương đình, phân rõ đục trong.  - Thanh Dương đệ tử, phàm là người có huyết cừu, lòng mang tức giận, có nguyện theo ta cùng đi hỏi rõ ràng Việt Hoàng không?  Lời nói trong chiếu lệnh rất đơn giản, rõ ràng là Phương Nguyên thuận tay viết ra, nhưng nội dung bên trong lại khiến mọi người kinh hãi.  - Phương trưởng lão thật quyết đoán, không ngờ muốn trực tiếp tìm tới Việt vương đình à?  - Trời ạ, chẳng lẽ hắn không sợ bị Việt vương đình giữ lại sao?  - Trực tiếp tìm tới hang ổ của Việt Hoàng sao?  Trong nhất thời, ai nấy đều thấp giọng nghị luận, sắc mặt âm tình bất định, hiện giờ ẩn nhẫn mấy năm, cuối cùng cũng theo sự trở về của Phương Nguyên mà thế cục cũng tốt lên, nhớ tới trong mấy năm nay bị Việt vương đình ức h**p, gần như là đi vào tuyệt lộ, trong lòng các đệ tử tất nhiên không thể không có bi thống cừu hận, chỉ là vừa nghĩ tới Phương Nguyên không ngờ muốn trực tiếp cầm kiếm tới Việt vương đình, trong lòng lại vẫn cảm thấy có chút không tự tin, thấp thỏm không thôi...  - Nghĩ tới Việt vương đình tuy mới quật khởi chỉ mấy năm, nhưng Việt Hoàng này lại là một vị đại tu Kim Đan thần bí, nghe nói vốn là ra bên ngoài cầu tiên, về sau dưới sự ủng hộ của Âm Sơn Tông, mới trở về đoạt vương vị, thực lực đáng sợ, hơn nữa trong hoàng cung của hắn, mời chào vô số cao thủ, lại có các loại đại trận, vô số Thần Vệ Quân phòng thủ, cũng có rất nhiều thủ đoạn cấm chế Âm Sơn Tông thậm chí là yêu ma giúp hắn bố trí, thực lực của Phương trưởng lão tất nhiên không tầm thường, nhưng nếu trực tiếp xông vào hang ổ của đối phương, vậy thì liệu có được mấy phần thắng?  - Đúng vậy, nếu ngũ đại tiên môn liên hợp xuất binh thì còn có phần thắng, nhưng l* m*ng tìm tới cửa như vậy...  - Phương trưởng lão thực lực kinh người, tất nhiên không ngại, nhưng nếu đến Việt vương đình, hắn cũng không thể chiếu cố chúng ta được chu toàn.  Trong nhất thời các loại tiếng nghị luận nổi lên, lại nhất thời không ai dám tiếp nhận phù này.  - Hừ, thúc tổ của ta ba năm trước bị người của Việt vương đình trảm sát, huyết hải thâm cừu tới nay vẫn chưa báo, hôm nay khó khăn lắm Phương trưởng lão mới trở về, muốn tới Việt vương đình hỏi cho rõ ràng, ta cho dù là vứt bỏ tính mạng, cũng phải đi theo Phương trưởng lão, báo huyết hận cho thúc gia ta!  Nhưng cũng rất nhanh, liền có một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ đứng dậy, ánh mắt quyết tuyệt, thấp giọng quát khẽ.  - Ta nhịn Việt vương đình đã lâu rồi, tin rằng Phương trưởng lão nhất định có thể dẫn chúng ta đi đòi lại một cái công đạo.  Lại có người nhảy ra, tiếp nhận nhiệm vụ trong phù chiếu.  - Phương trưởng lão sẽ không làm việc không nắm chắc, đây là cơ hội lập công dựng nghiệp, làm sao có thể bỏ qua?  Sau khi Phương Nguyên tuyên bố chiếu lệnh, liền về tới tiểu lâu ở Tiểu Trúc Phong, tuy lần này đã trở lại, tiên môn chuẩn bị một tòa động phủ rộng rãi ở hậu sơn cho hắn, nhưng hắn lại không tới, vẫn ở trong tiểu lâu này, sau khi trở về, liền nói một tiếng với Quan Ngạo đang ôm Toan Nghê ngủ gà ngủ gật, vừa thấy mình trở về thì lập tức cầm sách lên giả vờ như đang đọc.  Quan Ngạo lập tức mừng rỡ, nhảy lên cao ba trượng, chạy về thay giáp trụ.  Mà Phương Nguyên thì lấy pháp kiếm của tiên môn, ngồi bên trong tiểu lâu, vừa đọc hồ sơ vừa chờ.  Hắn chỉ chờ khoảng một canh giờ, đệ tử tiên môn từ ngoài tiểu lâu chạy tới càng lúc càng nhiều.  Long Ngâm Chân Truyền Mạnh Hoàn Chân rất nhanh liền chạy tới, ngồi xuống ngoài tiểu lâu, lẳng lặng chờ đợi.  Tiểu Kiều sư muội sớm đã tới rồi, chủ động cầm danh sách, giúp Phương Nguyên kiểm kê nhân số.  Rồi sau đó, Lục Thanh Quan của Trúc Trượng Mang Hài đến, đứng chờ ngoài tiểu lâu.  Đám người Vương Côn, Thái Hợp Chân Khó khăn lắm mới được nhận về tiên môn, muốn lập công chuộc tội cũng tới.  Thần Tiêu Phong chân truyền Nghiêm Cơ đến.  Niếp Hồng Cô trên mặt che vải đen, trong phạm vi ba trượng không ai dám tới gần rất bất ngờ cũng tới.  ...  Chỉ trong nửa canh giờ, trong sân đã có hai mươi ba mươi người, lại đều là người nổi bật trong lứa trẻ tuổi chiếm đa số.  Sau một tiếng đồng hồ, Phương Nguyên từ trong tiểu lâu đi ra, ánh mắt nhìn lướt qua mặt các đệ tử.  Hắn rất hài lòng, cười cười, giơ pháp kiếm của tiên môn lên, thản nhiên nói:  - Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi đòi lại công đạo!  - Thanh Dương Tông sao lại đột nhiên triệu tập nhân mã? 

 

 - Thanh Dương Phương Nguyên bố chiếu: Việt vương đình thừa cơ mà nổi lên, khinh tông phái ta, hại đồng môn ta, đoạt linh mạch ta, cấu kết với yêu ma, trái với thiên đạo, Thanh Dương môn đồ chúng ta, ẩn nhẫn mấy năm, nhớ tới thù xưa và những đồng môn bị tàn sát, trong lòng cực kỳ đau thương... 

 - Chuyện là do Phương Nguyên mà ra, cũng nên do Phương Nguyên cởi bỏ! 

 - Hôm nay ta vừa về núi, tất nhiên phải kiếm chỉ Việt vương đình, phân rõ đục trong. 

 - Thanh Dương đệ tử, phàm là người có huyết cừu, lòng mang tức giận, có nguyện theo ta cùng đi hỏi rõ ràng Việt Hoàng không? 

 Lời nói trong chiếu lệnh rất đơn giản, rõ ràng là Phương Nguyên thuận tay viết ra, nhưng nội dung bên trong lại khiến mọi người kinh hãi. 

 - Phương trưởng lão thật quyết đoán, không ngờ muốn trực tiếp tìm tới Việt vương đình à? 

 - Trời ạ, chẳng lẽ hắn không sợ bị Việt vương đình giữ lại sao? 

 - Trực tiếp tìm tới hang ổ của Việt Hoàng sao? 

 Trong nhất thời, ai nấy đều thấp giọng nghị luận, sắc mặt âm tình bất định, hiện giờ ẩn nhẫn mấy năm, cuối cùng cũng theo sự trở về của Phương Nguyên mà thế cục cũng tốt lên, nhớ tới trong mấy năm nay bị Việt vương đình ức h**p, gần như là đi vào tuyệt lộ, trong lòng các đệ tử tất nhiên không thể không có bi thống cừu hận, chỉ là vừa nghĩ tới Phương Nguyên không ngờ muốn trực tiếp cầm kiếm tới Việt vương đình, trong lòng lại vẫn cảm thấy có chút không tự tin, thấp thỏm không thôi... 

 - Nghĩ tới Việt vương đình tuy mới quật khởi chỉ mấy năm, nhưng Việt Hoàng này lại là một vị đại tu Kim Đan thần bí, nghe nói vốn là ra bên ngoài cầu tiên, về sau dưới sự ủng hộ của Âm Sơn Tông, mới trở về đoạt vương vị, thực lực đáng sợ, hơn nữa trong hoàng cung của hắn, mời chào vô số cao thủ, lại có các loại đại trận, vô số Thần Vệ Quân phòng thủ, cũng có rất nhiều thủ đoạn cấm chế Âm Sơn Tông thậm chí là yêu ma giúp hắn bố trí, thực lực của Phương trưởng lão tất nhiên không tầm thường, nhưng nếu trực tiếp xông vào hang ổ của đối phương, vậy thì liệu có được mấy phần thắng? 

 - Đúng vậy, nếu ngũ đại tiên môn liên hợp xuất binh thì còn có phần thắng, nhưng l* m*ng tìm tới cửa như vậy... 

 - Phương trưởng lão thực lực kinh người, tất nhiên không ngại, nhưng nếu đến Việt vương đình, hắn cũng không thể chiếu cố chúng ta được chu toàn. 

 Trong nhất thời các loại tiếng nghị luận nổi lên, lại nhất thời không ai dám tiếp nhận phù này. 

 - Hừ, thúc tổ của ta ba năm trước bị người của Việt vương đình trảm sát, huyết hải thâm cừu tới nay vẫn chưa báo, hôm nay khó khăn lắm Phương trưởng lão mới trở về, muốn tới Việt vương đình hỏi cho rõ ràng, ta cho dù là vứt bỏ tính mạng, cũng phải đi theo Phương trưởng lão, báo huyết hận cho thúc gia ta! 

 Nhưng cũng rất nhanh, liền có một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ đứng dậy, ánh mắt quyết tuyệt, thấp giọng quát khẽ. 

 - Ta nhịn Việt vương đình đã lâu rồi, tin rằng Phương trưởng lão nhất định có thể dẫn chúng ta đi đòi lại một cái công đạo. 

 Lại có người nhảy ra, tiếp nhận nhiệm vụ trong phù chiếu. 

 - Phương trưởng lão sẽ không làm việc không nắm chắc, đây là cơ hội lập công dựng nghiệp, làm sao có thể bỏ qua? 

 Sau khi Phương Nguyên tuyên bố chiếu lệnh, liền về tới tiểu lâu ở Tiểu Trúc Phong, tuy lần này đã trở lại, tiên môn chuẩn bị một tòa động phủ rộng rãi ở hậu sơn cho hắn, nhưng hắn lại không tới, vẫn ở trong tiểu lâu này, sau khi trở về, liền nói một tiếng với Quan Ngạo đang ôm Toan Nghê ngủ gà ngủ gật, vừa thấy mình trở về thì lập tức cầm sách lên giả vờ như đang đọc. 

 Quan Ngạo lập tức mừng rỡ, nhảy lên cao ba trượng, chạy về thay giáp trụ. 

 Mà Phương Nguyên thì lấy pháp kiếm của tiên môn, ngồi bên trong tiểu lâu, vừa đọc hồ sơ vừa chờ. 

 Hắn chỉ chờ khoảng một canh giờ, đệ tử tiên môn từ ngoài tiểu lâu chạy tới càng lúc càng nhiều. 

 Long Ngâm Chân Truyền Mạnh Hoàn Chân rất nhanh liền chạy tới, ngồi xuống ngoài tiểu lâu, lẳng lặng chờ đợi. 

 Tiểu Kiều sư muội sớm đã tới rồi, chủ động cầm danh sách, giúp Phương Nguyên kiểm kê nhân số. 

 Rồi sau đó, Lục Thanh Quan của Trúc Trượng Mang Hài đến, đứng chờ ngoài tiểu lâu. 

 Đám người Vương Côn, Thái Hợp Chân Khó khăn lắm mới được nhận về tiên môn, muốn lập công chuộc tội cũng tới. 

 Thần Tiêu Phong chân truyền Nghiêm Cơ đến. 

 Niếp Hồng Cô trên mặt che vải đen, trong phạm vi ba trượng không ai dám tới gần rất bất ngờ cũng tới. 

 ... 

 Chỉ trong nửa canh giờ, trong sân đã có hai mươi ba mươi người, lại đều là người nổi bật trong lứa trẻ tuổi chiếm đa số. 

 Sau một tiếng đồng hồ, Phương Nguyên từ trong tiểu lâu đi ra, ánh mắt nhìn lướt qua mặt các đệ tử. 

 Hắn rất hài lòng, cười cười, giơ pháp kiếm của tiên môn lên, thản nhiên nói: 

 - Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi đòi lại công đạo! 

 - Thanh Dương Tông sao lại đột nhiên triệu tập nhân mã? 

Cải Thiên Nghịch ĐạoTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpÁnh ráng chiều chiếu rọi nơi chân núi, tăng thêm vẻ nặng nề u ám giữa đất trời, trên quảng trường trống trải mà cổ xưa, dõi mắt nhìn qua chỉ thấy ánh chiều tà chiếu lên những bia đá tạo thành những chiếc bóng đổ dài, đan lại với nhau, giống như là bóng tối vô tận! Bia đúng là vô cùng cứng rắn, sử dụng huyền thạch vạn năm không hao tổn, mà chữ trên bia, rõ ràng là dùng máu mà viết thành. Nội dung rất đơn giản, chỉ có vài lời rải rác. Nhưng có rất nhiều bia, xa xa trải dài ra, từng tấm từng tấm bia, kéo dài mãi đến chỗ sâu nhất bên trong Thần sơn. Mỗi một tấm bia, đều đại biểu vô số mạng sống con người kết thúc! Từ khi đại kiếp Ma Uyên bắt đầu xuất hiện đến nay, cứ mỗi ba ngàn năm, thế gian này sẽ phải nghênh đón một trận đại hạo kiếp kéo dài mười năm liền, mỗi ba ngàn năm, đều có vô số người táng thân tại Tây Hoang, mảnh đất kia đã sớm bị máu tươi thấm đẫm vào từng tất đất, bọn hắn là không phải Tiên Tôn, thì là kỳ tài kinh diễm, hoặc là đại thánh đức cao vọng trọng của tiên môn, hoặc…   - Thanh Dương Phương Nguyên bố chiếu: Việt vương đình thừa cơ mà nổi lên, khinh tông phái ta, hại đồng môn ta, đoạt linh mạch ta, cấu kết với yêu ma, trái với thiên đạo, Thanh Dương môn đồ chúng ta, ẩn nhẫn mấy năm, nhớ tới thù xưa và những đồng môn bị tàn sát, trong lòng cực kỳ đau thương...  - Chuyện là do Phương Nguyên mà ra, cũng nên do Phương Nguyên cởi bỏ!  - Hôm nay ta vừa về núi, tất nhiên phải kiếm chỉ Việt vương đình, phân rõ đục trong.  - Thanh Dương đệ tử, phàm là người có huyết cừu, lòng mang tức giận, có nguyện theo ta cùng đi hỏi rõ ràng Việt Hoàng không?  Lời nói trong chiếu lệnh rất đơn giản, rõ ràng là Phương Nguyên thuận tay viết ra, nhưng nội dung bên trong lại khiến mọi người kinh hãi.  - Phương trưởng lão thật quyết đoán, không ngờ muốn trực tiếp tìm tới Việt vương đình à?  - Trời ạ, chẳng lẽ hắn không sợ bị Việt vương đình giữ lại sao?  - Trực tiếp tìm tới hang ổ của Việt Hoàng sao?  Trong nhất thời, ai nấy đều thấp giọng nghị luận, sắc mặt âm tình bất định, hiện giờ ẩn nhẫn mấy năm, cuối cùng cũng theo sự trở về của Phương Nguyên mà thế cục cũng tốt lên, nhớ tới trong mấy năm nay bị Việt vương đình ức h**p, gần như là đi vào tuyệt lộ, trong lòng các đệ tử tất nhiên không thể không có bi thống cừu hận, chỉ là vừa nghĩ tới Phương Nguyên không ngờ muốn trực tiếp cầm kiếm tới Việt vương đình, trong lòng lại vẫn cảm thấy có chút không tự tin, thấp thỏm không thôi...  - Nghĩ tới Việt vương đình tuy mới quật khởi chỉ mấy năm, nhưng Việt Hoàng này lại là một vị đại tu Kim Đan thần bí, nghe nói vốn là ra bên ngoài cầu tiên, về sau dưới sự ủng hộ của Âm Sơn Tông, mới trở về đoạt vương vị, thực lực đáng sợ, hơn nữa trong hoàng cung của hắn, mời chào vô số cao thủ, lại có các loại đại trận, vô số Thần Vệ Quân phòng thủ, cũng có rất nhiều thủ đoạn cấm chế Âm Sơn Tông thậm chí là yêu ma giúp hắn bố trí, thực lực của Phương trưởng lão tất nhiên không tầm thường, nhưng nếu trực tiếp xông vào hang ổ của đối phương, vậy thì liệu có được mấy phần thắng?  - Đúng vậy, nếu ngũ đại tiên môn liên hợp xuất binh thì còn có phần thắng, nhưng l* m*ng tìm tới cửa như vậy...  - Phương trưởng lão thực lực kinh người, tất nhiên không ngại, nhưng nếu đến Việt vương đình, hắn cũng không thể chiếu cố chúng ta được chu toàn.  Trong nhất thời các loại tiếng nghị luận nổi lên, lại nhất thời không ai dám tiếp nhận phù này.  - Hừ, thúc tổ của ta ba năm trước bị người của Việt vương đình trảm sát, huyết hải thâm cừu tới nay vẫn chưa báo, hôm nay khó khăn lắm Phương trưởng lão mới trở về, muốn tới Việt vương đình hỏi cho rõ ràng, ta cho dù là vứt bỏ tính mạng, cũng phải đi theo Phương trưởng lão, báo huyết hận cho thúc gia ta!  Nhưng cũng rất nhanh, liền có một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ đứng dậy, ánh mắt quyết tuyệt, thấp giọng quát khẽ.  - Ta nhịn Việt vương đình đã lâu rồi, tin rằng Phương trưởng lão nhất định có thể dẫn chúng ta đi đòi lại một cái công đạo.  Lại có người nhảy ra, tiếp nhận nhiệm vụ trong phù chiếu.  - Phương trưởng lão sẽ không làm việc không nắm chắc, đây là cơ hội lập công dựng nghiệp, làm sao có thể bỏ qua?  Sau khi Phương Nguyên tuyên bố chiếu lệnh, liền về tới tiểu lâu ở Tiểu Trúc Phong, tuy lần này đã trở lại, tiên môn chuẩn bị một tòa động phủ rộng rãi ở hậu sơn cho hắn, nhưng hắn lại không tới, vẫn ở trong tiểu lâu này, sau khi trở về, liền nói một tiếng với Quan Ngạo đang ôm Toan Nghê ngủ gà ngủ gật, vừa thấy mình trở về thì lập tức cầm sách lên giả vờ như đang đọc.  Quan Ngạo lập tức mừng rỡ, nhảy lên cao ba trượng, chạy về thay giáp trụ.  Mà Phương Nguyên thì lấy pháp kiếm của tiên môn, ngồi bên trong tiểu lâu, vừa đọc hồ sơ vừa chờ.  Hắn chỉ chờ khoảng một canh giờ, đệ tử tiên môn từ ngoài tiểu lâu chạy tới càng lúc càng nhiều.  Long Ngâm Chân Truyền Mạnh Hoàn Chân rất nhanh liền chạy tới, ngồi xuống ngoài tiểu lâu, lẳng lặng chờ đợi.  Tiểu Kiều sư muội sớm đã tới rồi, chủ động cầm danh sách, giúp Phương Nguyên kiểm kê nhân số.  Rồi sau đó, Lục Thanh Quan của Trúc Trượng Mang Hài đến, đứng chờ ngoài tiểu lâu.  Đám người Vương Côn, Thái Hợp Chân Khó khăn lắm mới được nhận về tiên môn, muốn lập công chuộc tội cũng tới.  Thần Tiêu Phong chân truyền Nghiêm Cơ đến.  Niếp Hồng Cô trên mặt che vải đen, trong phạm vi ba trượng không ai dám tới gần rất bất ngờ cũng tới.  ...  Chỉ trong nửa canh giờ, trong sân đã có hai mươi ba mươi người, lại đều là người nổi bật trong lứa trẻ tuổi chiếm đa số.  Sau một tiếng đồng hồ, Phương Nguyên từ trong tiểu lâu đi ra, ánh mắt nhìn lướt qua mặt các đệ tử.  Hắn rất hài lòng, cười cười, giơ pháp kiếm của tiên môn lên, thản nhiên nói:  - Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi đòi lại công đạo!  - Thanh Dương Tông sao lại đột nhiên triệu tập nhân mã? 

Chương 953: Tìm tới Việt Hoàng, giết hắn (1)