Stephanie Stuart lịch sự cười, đưa chìa khoá buồng cho người đàn bà đứng trước quầy tiếp đón, rồi nói: - Thưa bà Graham, tôi mong rằng nghỉ ở đây bà sẽ được thoải mái. Anh George sẽ đem ngay hành lý của bà lên buồng. Bà nghỉ ở lầu một. Sau khi qua khỏi thang máy, xin bà rẽ phải, phòng của bà nằm ngay giữa hành lang. - Có thể đem ngay lên phòng tôi một tách nước trà được không ? Người đàn bà tóc hoa râm lấy tay phác một cử chỉ - tôi mệt và thèm uống một cốc trà. - Tất nhiên là được thưa bà. Tôi sẽ bảo đưa trà lên ngay phòng của bà. Stephanie vừa gật đầu vừa đưa mắt nhìn kỹ bà khách. Bà ta có vẻ mệt mỏi, nói đúng hơn là bà ta có vẻ kiệt sức: - Thưa bà, bà có cần gì nữa không ạ? Xin bà đừng ngại. Chúng tôi ở đây là để phục vụ khách thôi mà. - Cô tốt quá! Những cái tôi cần lúc này chỉ là một tách trà, tắm nước nóng và nằm nghỉ một hai tiếng đồng hồ. Sau đó tôi chắc khỏe khoắn lại thôi. Bà Graham trông gầy và xanh, hai gò má nhô hẳn ra, Stephanie mong rằng bà ta không ốm. Cô nhớ trước đây…
Tác giả: