Tác giả:

Đầu hạ, tiết trời sáng sủa, làn gió mang theo hơi thở oi bức. Ánh nắng len qua tán cây ngô đồng chiếu xuống đất, để lại từng vệt lốm đốm trên đường. Một bóng người che kín mít từ đầu tới chân bước vào tiệm thuốc, bác gái bán thuốc ngước mắt lên hỏi: “Muốn gì?”  Bóng đen ấp úng hồi lâu không nói nên lời, tháo khẩu trang xuống, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng. Bác gái đã quá quen rồi nên không lấy làm kinh ngạc, hỏi thẳng vào vấn đề: “Thuốc tránh thai hay que thử thai?” Nam sinh giật mình kêu lên, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi đáp: “Thuốc trị trĩ ạ.” Bà bác hoàn hồn, lấy hộp thuốc bôi trĩ Mã Ứng Long dưới quầy ra, cẩn thận giải thích cách dùng, trước khi khách đi còn tri kỉ lấy bịch ni-lông màu đen cho khách đựng thuốc. Quý Lâm bước chân ra khỏi tiệm thuốc, mặt mũi đỏ lựng như tôm luộc. Cậu thực sự không ngờ rằng mình – đường đường một nam sinh viên đại học lại có một ngày gặp phải chuyện như thế vậy. Buổi sáng sau khi đi vệ sinh, Quý Lâm dùng giấy lau đít phát hiện trên giấy có một vệt…

Truyện chữ