Tác giả:

Mùa xuân ấm áp, sắc xanh phủ khắp nơi, tiếng côn trùng kêu vang trong xóm núi. Trên đường đá, một công tử mặc trường sam màu xanh nhạt ôm mấy cuốn sách trên tay gõ cửa gỗ của tiệm thuốc. "Bùi tiên sinh," thiếu niên đang nấu thuốc trước sảnh thấy y vào thì móc trong ngực ra mấy tờ giấy, hớn hở nói, "Ngài xem này, mấy chữ ngài dạy hôm qua ta viết xong hết rồi." Bùi Thanh Ngọc cầm chữ hắn viết lên xem một lát rồi ôn hòa cười nói: "Viết tốt lắm, hôm nay có thể đổi mấy chữ khác." Phương Tiểu Trúc ngây ngô gật đầu, sực nhớ ra chuyện gì nên lại nói: "Người kia vẫn chưa tỉnh đâu ạ." Đã hai ngày rồi mà chưa tỉnh nữa sao? Bùi Thanh Ngọc nhíu mày nhìn thoáng qua trong phòng. Hôm kia nhân lúc rảnh rỗi, y dắt lừa lên núi đào măng xuân. Nhưng măng còn chưa kịp đào thì thấy người kia máu me đầm đìa ngất xỉu bên đường. Y giật nảy mình, rón rén đưa tay thăm dò hơi thở người kia, thấy còn thở nên vội vàng khiêng người lên lưng lừa chở về tiệm thuốc này. Đại phu râu bạc kiểm tra một phen, nói vết thương…

Truyện chữ