“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo…
Chương 16: Chương 16
Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần ChúngTác giả: Quyết TuyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo… "Ban đêm mà hô hoán cái gì vậy?" Một giọng nói vang lên, Tô Hướng Dương quay lại thấy một bóng người từ một con đường nhỏ chạy ra, người này còn nói tiếp: "Thật là, tôi còn tưởng có người gặp nạn chứ!"Tô Hướng Dương không nhìn rõ mặt, dù người đó đến gần cũng chỉ thấy một bóng đen, nhưng tóc đối phương sáng màu, nếu không lầm, chắc đây là thanh niên tóc vàng đã cứu mẹ.Tô Hướng Dương khống nhịn được mà vui mừng: "Có người gặp nạn, tôi không nhìn rõ nhưng chắc chắn có xe rơi xuống sông."Thanh niên tóc vàng ngạc nhiên: "Có xe rơi xuống sông? " Đối phương nhìn kỹ rồi bắt đầu lần mò đi xuống bờ sông.Người này thật tốt bụng, ban đêm tối tăm, vẫn muốn xuống cứu người, Tô Hướng Dương sợ đối phương gặp nạn, vội nói: "Anh cẩn thận, tôi đi cùng anh."Hai người lần mò xuống bãi sông, chân bị cỏ dại cắt trúng, nhưng thanh niên không để ý, luôn miệng gọi: "Có ai không? Người đâu?"Nhưng dù bọn họ gọi thế nào cũng không có tiếng trả lời.Cuối cùng thanh niên bỏ cuộc: "Tôi không biết bơi, thôi đi."Tô Hướng Dương có chút bất đắc dĩ, không biết bơi mà vẫn tích cực thế sao?!Nói thật, Tô Hướng Dương mười tám tuổi biết bơi, nhưng ba mươi lăm tuổi thì đã hơn chục năm không bơi, không dám xuống nước.Con sông này rất sâu, có tàu lớn đi qua, nếu không may bị cuốn trôi, thì anh sống lại một lần coi như bỏ không.Hai người trở lại bờ, từ xa đã có tiếng người, là Chu Anh Anh dẫn người dân đến, ánh đèn pin chập chờn."Mẹ!" Tô Hướng Dương gọi, sau đó nhìn người bên cạnh.Không hiểu sao, anh cảm thấy giọng người này có chúy quen thuộc.Đang nghĩ vậy thì đèn pin của dân làng chiếu tới.Tô Hướng Dương quay sang nhìn thanh niên tóc vàng, nhìn thấy một gương mặt đẹp trai anh tuấn.Trên trán người này có vài nốt mụn, nheo mắt, vẻ mặt không kiên nhẫn, trông có chút khó chịu, nhưng rất đẹp trai, hơn anh nhiều.Gương mặt này! rất quen thuộc.Đây chẳng phải là nam chính trong câu chuyện anh nghe trước khi sống lại sao? Ảnh đế Quý Vệ Ngôn được phú bà bao nuôi?Tô Hướng Dương rất thích Quý Vệ Ngôn, phim nào đối phương đóng, chỉ cần không quá tệ, anh đều đã xem.Nhưng anh không phải fan cuồng, thêm nữa nhiều minh tinh sập phòng, anh chỉ xem qua rồi thôi, không có tình cảm đặc biệt, Quý Vệ Ngôn gặp scandal, anh cũng không dao động.Người trong ngành nhìn thấy đủ thứ, ai cũng đều rất bình tĩnh.Nhưng anh không ngờ người cứu mẹ lại là Quý Vệ Ngôn.
"Ban đêm mà hô hoán cái gì vậy?" Một giọng nói vang lên, Tô Hướng Dương quay lại thấy một bóng người từ một con đường nhỏ chạy ra, người này còn nói tiếp: "Thật là, tôi còn tưởng có người gặp nạn chứ!"
Tô Hướng Dương không nhìn rõ mặt, dù người đó đến gần cũng chỉ thấy một bóng đen, nhưng tóc đối phương sáng màu, nếu không lầm, chắc đây là thanh niên tóc vàng đã cứu mẹ.
Tô Hướng Dương khống nhịn được mà vui mừng: "Có người gặp nạn, tôi không nhìn rõ nhưng chắc chắn có xe rơi xuống sông.
"
Thanh niên tóc vàng ngạc nhiên: "Có xe rơi xuống sông? " Đối phương nhìn kỹ rồi bắt đầu lần mò đi xuống bờ sông.
Người này thật tốt bụng, ban đêm tối tăm, vẫn muốn xuống cứu người, Tô Hướng Dương sợ đối phương gặp nạn, vội nói: "Anh cẩn thận, tôi đi cùng anh.
"
Hai người lần mò xuống bãi sông, chân bị cỏ dại cắt trúng, nhưng thanh niên không để ý, luôn miệng gọi: "Có ai không? Người đâu?"
Nhưng dù bọn họ gọi thế nào cũng không có tiếng trả lời.
Cuối cùng thanh niên bỏ cuộc: "Tôi không biết bơi, thôi đi.
"
Tô Hướng Dương có chút bất đắc dĩ, không biết bơi mà vẫn tích cực thế sao?!
Nói thật, Tô Hướng Dương mười tám tuổi biết bơi, nhưng ba mươi lăm tuổi thì đã hơn chục năm không bơi, không dám xuống nước.
Con sông này rất sâu, có tàu lớn đi qua, nếu không may bị cuốn trôi, thì anh sống lại một lần coi như bỏ không.
Hai người trở lại bờ, từ xa đã có tiếng người, là Chu Anh Anh dẫn người dân đến, ánh đèn pin chập chờn.
"Mẹ!" Tô Hướng Dương gọi, sau đó nhìn người bên cạnh.
Không hiểu sao, anh cảm thấy giọng người này có chúy quen thuộc.
Đang nghĩ vậy thì đèn pin của dân làng chiếu tới.
Tô Hướng Dương quay sang nhìn thanh niên tóc vàng, nhìn thấy một gương mặt đẹp trai anh tuấn.
Trên trán người này có vài nốt mụn, nheo mắt, vẻ mặt không kiên nhẫn, trông có chút khó chịu, nhưng rất đẹp trai, hơn anh nhiều.
Gương mặt này! rất quen thuộc.
Đây chẳng phải là nam chính trong câu chuyện anh nghe trước khi sống lại sao? Ảnh đế Quý Vệ Ngôn được phú bà bao nuôi?
Tô Hướng Dương rất thích Quý Vệ Ngôn, phim nào đối phương đóng, chỉ cần không quá tệ, anh đều đã xem.
Nhưng anh không phải fan cuồng, thêm nữa nhiều minh tinh sập phòng, anh chỉ xem qua rồi thôi, không có tình cảm đặc biệt, Quý Vệ Ngôn gặp scandal, anh cũng không dao động.
Người trong ngành nhìn thấy đủ thứ, ai cũng đều rất bình tĩnh.
Nhưng anh không ngờ người cứu mẹ lại là Quý Vệ Ngôn.
Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần ChúngTác giả: Quyết TuyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo… "Ban đêm mà hô hoán cái gì vậy?" Một giọng nói vang lên, Tô Hướng Dương quay lại thấy một bóng người từ một con đường nhỏ chạy ra, người này còn nói tiếp: "Thật là, tôi còn tưởng có người gặp nạn chứ!"Tô Hướng Dương không nhìn rõ mặt, dù người đó đến gần cũng chỉ thấy một bóng đen, nhưng tóc đối phương sáng màu, nếu không lầm, chắc đây là thanh niên tóc vàng đã cứu mẹ.Tô Hướng Dương khống nhịn được mà vui mừng: "Có người gặp nạn, tôi không nhìn rõ nhưng chắc chắn có xe rơi xuống sông."Thanh niên tóc vàng ngạc nhiên: "Có xe rơi xuống sông? " Đối phương nhìn kỹ rồi bắt đầu lần mò đi xuống bờ sông.Người này thật tốt bụng, ban đêm tối tăm, vẫn muốn xuống cứu người, Tô Hướng Dương sợ đối phương gặp nạn, vội nói: "Anh cẩn thận, tôi đi cùng anh."Hai người lần mò xuống bãi sông, chân bị cỏ dại cắt trúng, nhưng thanh niên không để ý, luôn miệng gọi: "Có ai không? Người đâu?"Nhưng dù bọn họ gọi thế nào cũng không có tiếng trả lời.Cuối cùng thanh niên bỏ cuộc: "Tôi không biết bơi, thôi đi."Tô Hướng Dương có chút bất đắc dĩ, không biết bơi mà vẫn tích cực thế sao?!Nói thật, Tô Hướng Dương mười tám tuổi biết bơi, nhưng ba mươi lăm tuổi thì đã hơn chục năm không bơi, không dám xuống nước.Con sông này rất sâu, có tàu lớn đi qua, nếu không may bị cuốn trôi, thì anh sống lại một lần coi như bỏ không.Hai người trở lại bờ, từ xa đã có tiếng người, là Chu Anh Anh dẫn người dân đến, ánh đèn pin chập chờn."Mẹ!" Tô Hướng Dương gọi, sau đó nhìn người bên cạnh.Không hiểu sao, anh cảm thấy giọng người này có chúy quen thuộc.Đang nghĩ vậy thì đèn pin của dân làng chiếu tới.Tô Hướng Dương quay sang nhìn thanh niên tóc vàng, nhìn thấy một gương mặt đẹp trai anh tuấn.Trên trán người này có vài nốt mụn, nheo mắt, vẻ mặt không kiên nhẫn, trông có chút khó chịu, nhưng rất đẹp trai, hơn anh nhiều.Gương mặt này! rất quen thuộc.Đây chẳng phải là nam chính trong câu chuyện anh nghe trước khi sống lại sao? Ảnh đế Quý Vệ Ngôn được phú bà bao nuôi?Tô Hướng Dương rất thích Quý Vệ Ngôn, phim nào đối phương đóng, chỉ cần không quá tệ, anh đều đã xem.Nhưng anh không phải fan cuồng, thêm nữa nhiều minh tinh sập phòng, anh chỉ xem qua rồi thôi, không có tình cảm đặc biệt, Quý Vệ Ngôn gặp scandal, anh cũng không dao động.Người trong ngành nhìn thấy đủ thứ, ai cũng đều rất bình tĩnh.Nhưng anh không ngờ người cứu mẹ lại là Quý Vệ Ngôn.