Tác giả:

“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo…

Chương 26: Chương 26

Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần ChúngTác giả: Quyết TuyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo… "Được." Tô Hướng Dương nhận lấy, nhìn sấp tiền trong tay Quý Vệ Ngôn, thở dài.Sắp tiền này chỉ có bốn tờ một trăm, còn lại toàn là tiền lẻ.Vậy là kiếp trước Quý Vệ Ngôn giúp mẹ anh trả bốn trăm tệ tiền viện phí, gần như dốc hết gia sản?Quý Vệ Ngôn hỏi: "Tôi đi tắm, có xà phòng với bột giặt không?"Tô Hướng Dương đưa Quý Vệ Ngôn ra giếng trời tắm.Giếng trời nhà anh không có mái che như nhà chú, là lộ thiên.Trong giếng có hồ nước, bên cạnh là bệ rửa mặt làm bằng gạch, bên cạnh bệ rửa có mái lợp nilon dùng để che mưa.Những lúc thời tiết không lạnh, chỉ cần bưng chậu nước ấm ra đây tắm là được.Tô Hướng Dương lấy hai bình nước nóng, đưa cho Quý Vệ Ngôn chậu rửa mặt của mình, để hắn tắm dưới mái che nilon.Nhà anh đơn giản, nhưng anh cũng không cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng trước mặt Quý Vệ Ngôn.Anh nhớ Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn, hắn sinh ra ở nông thôn, thời nhỏ thường xuyên bị đói!Nhà anh không dư dả, nhưng chưa từng chịu đói! gia đình Quý Vệ Ngôn chắc chắn còn nghèo hơn.Tô Hướng Dương đang nghĩ thì thấy Quý Vệ Ngôn cởi áo, lộ ra thân hình gầy gò, nhìn như suy dinh dưỡng.Cái này không phải vấn đề, nhưng trên người Quý Vệ Ngôn có rất nhiều vết thương, như bị đánh bằng vật gì đó, một một vài vết có vẻ cũ, một số thì mới.Tô Hướng Dương cảm thấy trong lòng trùng xuống.Quý Vệ Ngôn mới mười sáu tuổi, dù để tóc vàng trông như thiếu niên bất lương, nhưng với tính cách của hắn, chắc không làm chuyện gì phạm pháp.Nếu vậy, ai đã đánh hắn thành thế này? Tại sao lại đánh?Không lẽ nhà hắn không những nghèo, lại còn bị bạo lực gia đình?"Tiểu Quý, sao trên người cháu lại nhiều vết thương thế này? Ai đánh cháu?" Chu Anh Anh từ phòng ăn bước ra, thấy vết thương trên người Quý Vệ Ngôn.Quý Vệ Ngôn lập tức chui vào buồng tắm, không nói gì.Chu Anh Anh tức giận: "Còn nhỏ như vậy, sao lại bị đánh thành thế này? Tiểu Quý, vết thương này rốt cuộc là ai đánh cháu?"Quý Vệ Ngôn vẫn không nói gì, Chu Anh Anh nói: "Tiểu Quý, vết thương này vẫn chưa lành, có đau không? Dì đi mua thuốc cho cháu bôi! "Lúc này Quý Vệ Ngôn mới nói: "Ông nội cháu đánh! không đau, không cần bôi thuốc."Quý Vệ Ngôn nói không cần bôi thuốc, nhưng Chu Anh Anh vẫn đi mua thuốc.Tô Hướng Dương nghe Quý Vệ Ngôn nói, nhớ lại một chuyện, Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn là cha hắn mất sớm, mẹ đi làm ăn, hắn sống với ông bà nội từ nhỏ!

"Được.

" Tô Hướng Dương nhận lấy, nhìn sấp tiền trong tay Quý Vệ Ngôn, thở dài.

Sắp tiền này chỉ có bốn tờ một trăm, còn lại toàn là tiền lẻ.

Vậy là kiếp trước Quý Vệ Ngôn giúp mẹ anh trả bốn trăm tệ tiền viện phí, gần như dốc hết gia sản?

Quý Vệ Ngôn hỏi: "Tôi đi tắm, có xà phòng với bột giặt không?"

Tô Hướng Dương đưa Quý Vệ Ngôn ra giếng trời tắm.

Giếng trời nhà anh không có mái che như nhà chú, là lộ thiên.

Trong giếng có hồ nước, bên cạnh là bệ rửa mặt làm bằng gạch, bên cạnh bệ rửa có mái lợp nilon dùng để che mưa.

Những lúc thời tiết không lạnh, chỉ cần bưng chậu nước ấm ra đây tắm là được.

Tô Hướng Dương lấy hai bình nước nóng, đưa cho Quý Vệ Ngôn chậu rửa mặt của mình, để hắn tắm dưới mái che nilon.

Nhà anh đơn giản, nhưng anh cũng không cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng trước mặt Quý Vệ Ngôn.

Anh nhớ Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn, hắn sinh ra ở nông thôn, thời nhỏ thường xuyên bị đói!

Nhà anh không dư dả, nhưng chưa từng chịu đói! gia đình Quý Vệ Ngôn chắc chắn còn nghèo hơn.

Tô Hướng Dương đang nghĩ thì thấy Quý Vệ Ngôn cởi áo, lộ ra thân hình gầy gò, nhìn như suy dinh dưỡng.

Cái này không phải vấn đề, nhưng trên người Quý Vệ Ngôn có rất nhiều vết thương, như bị đánh bằng vật gì đó, một một vài vết có vẻ cũ, một số thì mới.

Tô Hướng Dương cảm thấy trong lòng trùng xuống.

Quý Vệ Ngôn mới mười sáu tuổi, dù để tóc vàng trông như thiếu niên bất lương, nhưng với tính cách của hắn, chắc không làm chuyện gì phạm pháp.

Nếu vậy, ai đã đánh hắn thành thế này? Tại sao lại đánh?

Không lẽ nhà hắn không những nghèo, lại còn bị bạo lực gia đình?

"Tiểu Quý, sao trên người cháu lại nhiều vết thương thế này? Ai đánh cháu?" Chu Anh Anh từ phòng ăn bước ra, thấy vết thương trên người Quý Vệ Ngôn.

Quý Vệ Ngôn lập tức chui vào buồng tắm, không nói gì.

Chu Anh Anh tức giận: "Còn nhỏ như vậy, sao lại bị đánh thành thế này? Tiểu Quý, vết thương này rốt cuộc là ai đánh cháu?"

Quý Vệ Ngôn vẫn không nói gì, Chu Anh Anh nói: "Tiểu Quý, vết thương này vẫn chưa lành, có đau không? Dì đi mua thuốc cho cháu bôi! "

Lúc này Quý Vệ Ngôn mới nói: "Ông nội cháu đánh! không đau, không cần bôi thuốc.

"

Quý Vệ Ngôn nói không cần bôi thuốc, nhưng Chu Anh Anh vẫn đi mua thuốc.

Tô Hướng Dương nghe Quý Vệ Ngôn nói, nhớ lại một chuyện, Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn là cha hắn mất sớm, mẹ đi làm ăn, hắn sống với ông bà nội từ nhỏ!

Xuất Phát Điểm Từ Diễn Viên Quần ChúngTác giả: Quyết TuyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Gần đây có rất ít phim bắt đầu quay.” “Năm nay, số đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh chỉ bằng một nửa so với trước đây.” “Gần đây có rất nhiều diễn viên phải thắt lưng buộc bụng mà sống.” “Chúng tôi cũng vậy...!tiền trả góp nhà tháng tới của tôi vẫn chưa có đâu.” “Gần đây tôi chẳng kiếm được tài nguyên nào.” ... Giải trí Tinh Diệu, một vài nhân viên đang trò chuyện, vừa nói vừa than thở cuộc sống quá khó khăn. Vài năm trước, trong ngành đã bắt đầu nói về mùa ngủ đông của ngành điện ảnh, nhưng lúc đó Tinh Diệu vẫn còn ổn, nhưng năm nay...!thực sự không dễ dàng gì. Trước đây, bọn họ đều tràn đầy tham vọng, nghĩ thu nhập trong tương lai sẽ tăng gấp đôi, nhưng kết quả là gì? Trong những năm qua, thu nhập của họ không tăng mà còn giảm, thậm chí còn không đủ tiền trả góp nhà. Một nhóm người than ngắn thở dài, nói được một lúc thì một người quản lý nói: “Bây giờ hình như chỉ có người của Tô Hướng Dương mới có phim để nhận?” “Đúng vậy...!người của anh ta diễn xuất tốt, giá cũng rẻ, các đạo… "Được." Tô Hướng Dương nhận lấy, nhìn sấp tiền trong tay Quý Vệ Ngôn, thở dài.Sắp tiền này chỉ có bốn tờ một trăm, còn lại toàn là tiền lẻ.Vậy là kiếp trước Quý Vệ Ngôn giúp mẹ anh trả bốn trăm tệ tiền viện phí, gần như dốc hết gia sản?Quý Vệ Ngôn hỏi: "Tôi đi tắm, có xà phòng với bột giặt không?"Tô Hướng Dương đưa Quý Vệ Ngôn ra giếng trời tắm.Giếng trời nhà anh không có mái che như nhà chú, là lộ thiên.Trong giếng có hồ nước, bên cạnh là bệ rửa mặt làm bằng gạch, bên cạnh bệ rửa có mái lợp nilon dùng để che mưa.Những lúc thời tiết không lạnh, chỉ cần bưng chậu nước ấm ra đây tắm là được.Tô Hướng Dương lấy hai bình nước nóng, đưa cho Quý Vệ Ngôn chậu rửa mặt của mình, để hắn tắm dưới mái che nilon.Nhà anh đơn giản, nhưng anh cũng không cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng trước mặt Quý Vệ Ngôn.Anh nhớ Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn, hắn sinh ra ở nông thôn, thời nhỏ thường xuyên bị đói!Nhà anh không dư dả, nhưng chưa từng chịu đói! gia đình Quý Vệ Ngôn chắc chắn còn nghèo hơn.Tô Hướng Dương đang nghĩ thì thấy Quý Vệ Ngôn cởi áo, lộ ra thân hình gầy gò, nhìn như suy dinh dưỡng.Cái này không phải vấn đề, nhưng trên người Quý Vệ Ngôn có rất nhiều vết thương, như bị đánh bằng vật gì đó, một một vài vết có vẻ cũ, một số thì mới.Tô Hướng Dương cảm thấy trong lòng trùng xuống.Quý Vệ Ngôn mới mười sáu tuổi, dù để tóc vàng trông như thiếu niên bất lương, nhưng với tính cách của hắn, chắc không làm chuyện gì phạm pháp.Nếu vậy, ai đã đánh hắn thành thế này? Tại sao lại đánh?Không lẽ nhà hắn không những nghèo, lại còn bị bạo lực gia đình?"Tiểu Quý, sao trên người cháu lại nhiều vết thương thế này? Ai đánh cháu?" Chu Anh Anh từ phòng ăn bước ra, thấy vết thương trên người Quý Vệ Ngôn.Quý Vệ Ngôn lập tức chui vào buồng tắm, không nói gì.Chu Anh Anh tức giận: "Còn nhỏ như vậy, sao lại bị đánh thành thế này? Tiểu Quý, vết thương này rốt cuộc là ai đánh cháu?"Quý Vệ Ngôn vẫn không nói gì, Chu Anh Anh nói: "Tiểu Quý, vết thương này vẫn chưa lành, có đau không? Dì đi mua thuốc cho cháu bôi! "Lúc này Quý Vệ Ngôn mới nói: "Ông nội cháu đánh! không đau, không cần bôi thuốc."Quý Vệ Ngôn nói không cần bôi thuốc, nhưng Chu Anh Anh vẫn đi mua thuốc.Tô Hướng Dương nghe Quý Vệ Ngôn nói, nhớ lại một chuyện, Quý Vệ Ngôn từng nói trong một bài phỏng vấn là cha hắn mất sớm, mẹ đi làm ăn, hắn sống với ông bà nội từ nhỏ!

Chương 26: Chương 26