Tạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc…

Chương 5: Chương 5

Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Tạ Quân Ý: "Em em em... không phải vừa mới hủy hôn với anh xong mà, sao đã có bạn trai rồi?"Ánh mắt của Lạc Thanh như viết rõ mấy chữ 'Tên này có bị bệnh không vậy?': "Hôn ước chỉ là chuyện đùa thôi, tôi chưa từng coi đó là thật."Tạ Quân Ý: "!!! Sao em có thể như vậy được!"Lạc Thanh đưa tay mở cửa xe phía bên kia: "Tôi đi đây, không cần gặp lại nhau nữa đâu."Tạ Quân Ý lập tức tự kiểm điểm: ".... Anh sai rồi anh sai rồi, anh không nên lớn tiếng như vậy với em, đừng đi đừng đi mà."Lạc Thanh: ..... Dạo này Liên bang rốt cuộc tuyển mấy loại người kỳ quặc gì vào quân đội thế này?!Tạ Quân Ý: "Vậy em và bạn trai bắt đầu từ khi nào? Em thích cậu ta không? Cậu ta có thật sự thích em không? Em đẹp thế này, gia thế tốt, học giỏi, tiền đồ sáng lạn, nhất định phải mở to mắt đừng để bị lợi dụng đấy! Em nhìn anh đi, chúng ta mới là trời sinh một cặp! Anh cũng..... chỉ kém em có chút nhan sắc thôi, gia thế cũng tốt, lại là đại tá trẻ tuổi nhất Liên bang, tiền đồ vô lượng! Hai ta đúng là trời định!"Lạc Thanh: "..... Không cần khách sáo, bạn trai của tôi là cháu trai của Nguyên soái Chương, cũng môn đăng hộ đối lắm."Tạ Quân Ý: "......" Chương Vũ Loan!!! Tối nay nhất định phải đi vác bao tải, tuyệt đối phải xử lý!Lạc Thanh mở cửa xuống xe, khóe môi khẽ nhếch lên nở nụ cười lạnh nhạt: "Đi ăn với anh sẽ khiến bạn trai của tôi hiểu lầm, tạm biệt."Tạ Quân Ý: "....." Không thể nói ra chữ tạm biệt được! Tim sắp vỡ nát rồi!Vợ của mình thành vợ của người ta mất rồi! Đau lòng! Buồn bã! Đau khổ! Tuyệt vọng!

Tạ Quân Ý: "Em em em... không phải vừa mới hủy hôn với anh xong mà, sao đã có bạn trai rồi?"

Ánh mắt của Lạc Thanh như viết rõ mấy chữ 'Tên này có bị bệnh không vậy?': "Hôn ước chỉ là chuyện đùa thôi, tôi chưa từng coi đó là thật."

Tạ Quân Ý: "!!! Sao em có thể như vậy được!"

Lạc Thanh đưa tay mở cửa xe phía bên kia: "Tôi đi đây, không cần gặp lại nhau nữa đâu."

Tạ Quân Ý lập tức tự kiểm điểm: ".... Anh sai rồi anh sai rồi, anh không nên lớn tiếng như vậy với em, đừng đi đừng đi mà."

Lạc Thanh: ..... Dạo này Liên bang rốt cuộc tuyển mấy loại người kỳ quặc gì vào quân đội thế này?!

Tạ Quân Ý: "Vậy em và bạn trai bắt đầu từ khi nào? Em thích cậu ta không? Cậu ta có thật sự thích em không? Em đẹp thế này, gia thế tốt, học giỏi, tiền đồ sáng lạn, nhất định phải mở to mắt đừng để bị lợi dụng đấy! Em nhìn anh đi, chúng ta mới là trời sinh một cặp! Anh cũng..... chỉ kém em có chút nhan sắc thôi, gia thế cũng tốt, lại là đại tá trẻ tuổi nhất Liên bang, tiền đồ vô lượng! Hai ta đúng là trời định!"

Lạc Thanh: "..... Không cần khách sáo, bạn trai của tôi là cháu trai của Nguyên soái Chương, cũng môn đăng hộ đối lắm."

Tạ Quân Ý: "......" Chương Vũ Loan!!! Tối nay nhất định phải đi vác bao tải, tuyệt đối phải xử lý!

Lạc Thanh mở cửa xuống xe, khóe môi khẽ nhếch lên nở nụ cười lạnh nhạt: "Đi ăn với anh sẽ khiến bạn trai của tôi hiểu lầm, tạm biệt."

Tạ Quân Ý: "....." Không thể nói ra chữ tạm biệt được! Tim sắp vỡ nát rồi!

Vợ của mình thành vợ của người ta mất rồi! Đau lòng! Buồn bã! Đau khổ! Tuyệt vọng!

Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Tạ Quân Ý: "Em em em... không phải vừa mới hủy hôn với anh xong mà, sao đã có bạn trai rồi?"Ánh mắt của Lạc Thanh như viết rõ mấy chữ 'Tên này có bị bệnh không vậy?': "Hôn ước chỉ là chuyện đùa thôi, tôi chưa từng coi đó là thật."Tạ Quân Ý: "!!! Sao em có thể như vậy được!"Lạc Thanh đưa tay mở cửa xe phía bên kia: "Tôi đi đây, không cần gặp lại nhau nữa đâu."Tạ Quân Ý lập tức tự kiểm điểm: ".... Anh sai rồi anh sai rồi, anh không nên lớn tiếng như vậy với em, đừng đi đừng đi mà."Lạc Thanh: ..... Dạo này Liên bang rốt cuộc tuyển mấy loại người kỳ quặc gì vào quân đội thế này?!Tạ Quân Ý: "Vậy em và bạn trai bắt đầu từ khi nào? Em thích cậu ta không? Cậu ta có thật sự thích em không? Em đẹp thế này, gia thế tốt, học giỏi, tiền đồ sáng lạn, nhất định phải mở to mắt đừng để bị lợi dụng đấy! Em nhìn anh đi, chúng ta mới là trời sinh một cặp! Anh cũng..... chỉ kém em có chút nhan sắc thôi, gia thế cũng tốt, lại là đại tá trẻ tuổi nhất Liên bang, tiền đồ vô lượng! Hai ta đúng là trời định!"Lạc Thanh: "..... Không cần khách sáo, bạn trai của tôi là cháu trai của Nguyên soái Chương, cũng môn đăng hộ đối lắm."Tạ Quân Ý: "......" Chương Vũ Loan!!! Tối nay nhất định phải đi vác bao tải, tuyệt đối phải xử lý!Lạc Thanh mở cửa xuống xe, khóe môi khẽ nhếch lên nở nụ cười lạnh nhạt: "Đi ăn với anh sẽ khiến bạn trai của tôi hiểu lầm, tạm biệt."Tạ Quân Ý: "....." Không thể nói ra chữ tạm biệt được! Tim sắp vỡ nát rồi!Vợ của mình thành vợ của người ta mất rồi! Đau lòng! Buồn bã! Đau khổ! Tuyệt vọng!

Chương 5: Chương 5