Tạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc…

Chương 14: Chương 14

Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Những ngày huấn luyện thật khô khan nhưng Lạc Thanh lại là một cảnh đẹp có thể no mắt mà không cần ăn! Tạ Quân Ý cảm thấy mình dường như đã béo lên một vòng! Chỉ cần hít thở không khí bên cạnh Lạc Thanh thôi cũng thấy ngon miệng hơn hẳn!"Thanh Thanh, để anh giặt cho, để anh giặt cho."Cơ sở vật chất trên hành tinh khai thác này vô cùng thiếu thốn, quần áo đều phải tự giặt tay. Thấy Lạc Thanh ôm một đống quần áo bẩn định đi giặt, Tạ Quân Ý lập tức giật lấy rồi lao đi như một làn khói, sợ Lạc Thanh giành lại mất.Lạc Thanh: ".....""Tiểu Thanh à, chồng của cậu đối xử với cậu tốt quá!" Hai người bạn cùng phòng ồn ào trêu chọc, cầm tay nhau nhìn đầy xúc động, "Haiz, cũng muốn có người giúp giặt đồ ghê!"Lạc Thanh ngồi xuống bàn học, rút ra một quyển sách: "Vậy hai cậu cũng đi tìm chồng đi."Tạ Quân Ý vừa bước ra cửa: "......" Gâu gâu gâu? Hình như nghe thấy gì đó thì phải?Là một đại tá của Liên minh, anh phải biết nắm bắt cơ hội! Tạ Quân Ý cảm thấy thời cơ chín muồi rồi!Nửa đêm, vị đại tá nào đó giả vờ dậy đi vệ sinh nhưng lại 'đi nhầm hướng', mò lên giường của Lạc Thanh.Lạc Thanh: "..... Cút!"Tạ Quân Ý ghé sát, hạ giọng: "Suỵt, đừng đánh thức hai người kia."Lạc Thanh: "....."Tạ Quân Ý đánh liều, gom hết can đảm, vươn tay ôm lấy eo của Lạc Thanh.Trời ạ, nhỏ quá, nhỏ quá, cảm giác thật tuyệt!Lạc Thanh thấp giọng gằn lên: "Anh đừng quá đáng!"Lạc Thanh không giãy giụa khiến chó con Tạ Quân Ý càng to gan hơn, lập tức hôn lên má cậu một cái.A a a, má của Thanh Thanh mềm quá! Thơm quá! Ngọt quá! Môi mình! Ngày mai nhất định không rửa mặt!Lạc Thanh: "..... Tạ Quân Ý, anh đợi đấy, tôi về nhà sẽ mách mẹ của anh!"Tạ Quân Ý: "He he he, mẹ của anh chắc chắn sẽ vui lắm, còn bắt đầu chuẩn bị quần áo cho cháu nội nữa!"Lạc Thanh: "..... Có phải là anh nghĩ nhiều quá rồi không?"Lúc này Tạ Quân Ý đã cực kỳ phổng phao, cảm thấy trời đất bao la cũng không ai ngăn cản được mình: "He he he, vợ ơi, hay là em cứ theo anh đi, cuối năm chúng ta kết hôn......""Mẹ nó, cút xuống cho tôi!"Lạc Thanh vung chân đạp bay tên đại tá đang nổ tung vì hạnh phúc.Vị đại tá trẻ nhất của Liên minh: "...... Ồ."Dù trời có rộng lớn thế nào, một câu của vợ vẫn đủ để trấn áp anh!

Những ngày huấn luyện thật khô khan nhưng Lạc Thanh lại là một cảnh đẹp có thể no mắt mà không cần ăn! Tạ Quân Ý cảm thấy mình dường như đã béo lên một vòng! Chỉ cần hít thở không khí bên cạnh Lạc Thanh thôi cũng thấy ngon miệng hơn hẳn!

"Thanh Thanh, để anh giặt cho, để anh giặt cho."

Cơ sở vật chất trên hành tinh khai thác này vô cùng thiếu thốn, quần áo đều phải tự giặt tay. Thấy Lạc Thanh ôm một đống quần áo bẩn định đi giặt, Tạ Quân Ý lập tức giật lấy rồi lao đi như một làn khói, sợ Lạc Thanh giành lại mất.

Lạc Thanh: "....."

"Tiểu Thanh à, chồng của cậu đối xử với cậu tốt quá!" Hai người bạn cùng phòng ồn ào trêu chọc, cầm tay nhau nhìn đầy xúc động, "Haiz, cũng muốn có người giúp giặt đồ ghê!"

Lạc Thanh ngồi xuống bàn học, rút ra một quyển sách: "Vậy hai cậu cũng đi tìm chồng đi."

Tạ Quân Ý vừa bước ra cửa: "......" Gâu gâu gâu? Hình như nghe thấy gì đó thì phải?

Là một đại tá của Liên minh, anh phải biết nắm bắt cơ hội! Tạ Quân Ý cảm thấy thời cơ chín muồi rồi!

Nửa đêm, vị đại tá nào đó giả vờ dậy đi vệ sinh nhưng lại 'đi nhầm hướng', mò lên giường của Lạc Thanh.

Lạc Thanh: "..... Cút!"

Tạ Quân Ý ghé sát, hạ giọng: "Suỵt, đừng đánh thức hai người kia."

Lạc Thanh: "....."

Tạ Quân Ý đánh liều, gom hết can đảm, vươn tay ôm lấy eo của Lạc Thanh.

Trời ạ, nhỏ quá, nhỏ quá, cảm giác thật tuyệt!

Lạc Thanh thấp giọng gằn lên: "Anh đừng quá đáng!"

Lạc Thanh không giãy giụa khiến chó con Tạ Quân Ý càng to gan hơn, lập tức hôn lên má cậu một cái.

A a a, má của Thanh Thanh mềm quá! Thơm quá! Ngọt quá! Môi mình! Ngày mai nhất định không rửa mặt!

Lạc Thanh: "..... Tạ Quân Ý, anh đợi đấy, tôi về nhà sẽ mách mẹ của anh!"

Tạ Quân Ý: "He he he, mẹ của anh chắc chắn sẽ vui lắm, còn bắt đầu chuẩn bị quần áo cho cháu nội nữa!"

Lạc Thanh: "..... Có phải là anh nghĩ nhiều quá rồi không?"

Lúc này Tạ Quân Ý đã cực kỳ phổng phao, cảm thấy trời đất bao la cũng không ai ngăn cản được mình: "He he he, vợ ơi, hay là em cứ theo anh đi, cuối năm chúng ta kết hôn......"

"Mẹ nó, cút xuống cho tôi!"

Lạc Thanh vung chân đạp bay tên đại tá đang nổ tung vì hạnh phúc.

Vị đại tá trẻ nhất của Liên minh: "...... Ồ."

Dù trời có rộng lớn thế nào, một câu của vợ vẫn đủ để trấn áp anh!

Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Những ngày huấn luyện thật khô khan nhưng Lạc Thanh lại là một cảnh đẹp có thể no mắt mà không cần ăn! Tạ Quân Ý cảm thấy mình dường như đã béo lên một vòng! Chỉ cần hít thở không khí bên cạnh Lạc Thanh thôi cũng thấy ngon miệng hơn hẳn!"Thanh Thanh, để anh giặt cho, để anh giặt cho."Cơ sở vật chất trên hành tinh khai thác này vô cùng thiếu thốn, quần áo đều phải tự giặt tay. Thấy Lạc Thanh ôm một đống quần áo bẩn định đi giặt, Tạ Quân Ý lập tức giật lấy rồi lao đi như một làn khói, sợ Lạc Thanh giành lại mất.Lạc Thanh: ".....""Tiểu Thanh à, chồng của cậu đối xử với cậu tốt quá!" Hai người bạn cùng phòng ồn ào trêu chọc, cầm tay nhau nhìn đầy xúc động, "Haiz, cũng muốn có người giúp giặt đồ ghê!"Lạc Thanh ngồi xuống bàn học, rút ra một quyển sách: "Vậy hai cậu cũng đi tìm chồng đi."Tạ Quân Ý vừa bước ra cửa: "......" Gâu gâu gâu? Hình như nghe thấy gì đó thì phải?Là một đại tá của Liên minh, anh phải biết nắm bắt cơ hội! Tạ Quân Ý cảm thấy thời cơ chín muồi rồi!Nửa đêm, vị đại tá nào đó giả vờ dậy đi vệ sinh nhưng lại 'đi nhầm hướng', mò lên giường của Lạc Thanh.Lạc Thanh: "..... Cút!"Tạ Quân Ý ghé sát, hạ giọng: "Suỵt, đừng đánh thức hai người kia."Lạc Thanh: "....."Tạ Quân Ý đánh liều, gom hết can đảm, vươn tay ôm lấy eo của Lạc Thanh.Trời ạ, nhỏ quá, nhỏ quá, cảm giác thật tuyệt!Lạc Thanh thấp giọng gằn lên: "Anh đừng quá đáng!"Lạc Thanh không giãy giụa khiến chó con Tạ Quân Ý càng to gan hơn, lập tức hôn lên má cậu một cái.A a a, má của Thanh Thanh mềm quá! Thơm quá! Ngọt quá! Môi mình! Ngày mai nhất định không rửa mặt!Lạc Thanh: "..... Tạ Quân Ý, anh đợi đấy, tôi về nhà sẽ mách mẹ của anh!"Tạ Quân Ý: "He he he, mẹ của anh chắc chắn sẽ vui lắm, còn bắt đầu chuẩn bị quần áo cho cháu nội nữa!"Lạc Thanh: "..... Có phải là anh nghĩ nhiều quá rồi không?"Lúc này Tạ Quân Ý đã cực kỳ phổng phao, cảm thấy trời đất bao la cũng không ai ngăn cản được mình: "He he he, vợ ơi, hay là em cứ theo anh đi, cuối năm chúng ta kết hôn......""Mẹ nó, cút xuống cho tôi!"Lạc Thanh vung chân đạp bay tên đại tá đang nổ tung vì hạnh phúc.Vị đại tá trẻ nhất của Liên minh: "...... Ồ."Dù trời có rộng lớn thế nào, một câu của vợ vẫn đủ để trấn áp anh!

Chương 14: Chương 14