Tạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc…
Chương 17: Chương 17
Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Nhờ vào sự mặt dày của Tạ Quân Ý, anh đã không cần đứng chờ trước cửa nhà họ Lạc mỗi sáng nữa mà có thể ngồi chờ ngay trong phòng khách!Hôm nay, Tạ Quân Ý đặc biệt dậy sớm để hỏi mẹ vợ xem vợ mình thích gì!Không cần lo về tiền! Đại tá không có tiền nhưng cha mẹ của đại tá vẫn còn tiền tiết kiệm!Thật sự là một đại tá siêu giàu rồi!Mẹ Lạc càng nhìn con rể càng thấy ưng ý, dứt khoát bán con trai mình luôn."Thanh Thanh thích nấu ăn nhất đó, nó bảo nấu ăn giúp nó giữ tâm trạng bình tĩnh."Tạ Quân Ý: "....."Cái.....cái gì?! Thanh Thanh thích nấu ăn á?!Mẹ Lạc: "......" Sao con rể trông như sụp đổ vậy? Đây là sở thích không thể nói ra sao?Lạc Thanh đeo balo đi xuống cầu thang, vừa hay bắt gặp Tạ Quân Ý đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy kiên định.Lạc Thanh: "???" Lại phát bệnh gì nữa đây?Tạ Quân Ý lao tới: "Thanh Thanh, em đừng nấu ăn nữa mà! Một tiểu tiên tử như em sao có thể vào bếp được! Căn bếp đó căn bản không xứng với em!"Lạc Thanh đá văng con chó to nhào tới mình, nói một cách ngắn gọn xúc tích: "Cút!"Tạ Quân Ý: "Ồ."Nhìn ngày sinh nhật của Lạc Thanh càng lúc càng gần, Tạ Quân Ý cảm thấy mình cũng càng lúc càng gần chăn gối của Thanh Thanh hơn, tràn đầy tự tin!Phải xếp chín mươi chín mô hình cơ giáp thành hình trái tim trước cổng trường của Thanh Thanh! Phải đến nhà hàng trên không ăn bữa tối lãng mạn! Phải tự đóng gói bản thân làm quà cho Thanh Thanh, vì vậy anh còn mua hẳn một bộ trang phục cực kỳ gợi cảm! Quá hoàn hảo!"Lão đại! Lệnh điều động có rồi!!! Cuối cùng lệnh điều động cũng có rồi!!!" Mười thuộc hạ vui sướng nhảy cẫng lên."Ồ."Thanh Thanh nhất định sẽ hài lòng khi nhìn thấy mình...... hì hì...... Ừm?Tạ Quân Ý nhìn đám thuộc hạ đang chạy tới chạy lui vui vẻ.Tạ Quân Ý: "......" Đệt!Tối nay anh phải lên đường đến tinh cầu Nguyệt Thải của hệ sao Chung Xán để thay quân với đội Hiệp Nhân thuộc sư đoàn hai mươi sáu của quân đoàn số năm.Tạ Quân Ý: "......" Đệt!Tạ Quân Ý đáng thương chờ trước lớp học của Lạc Thanh, đợi cậu tan học để nghỉ giữa giờ. Vì Tạ Quân Ý cứ chầu chực ở cửa, cả buổi học Lạc Thanh đều bị mọi người nhìn chằm chằm, thậm chí giáo viên còn nhìn cậu với ánh mắt quan tâm kỳ lạ. Cậu cực kỳ bực mình, chỉ muốn đánh Tạ Quân Ý một trận! Dù có phải ngồi tù cũng muốn đánh chết anh ta!"Thanh Thanh, anh phải đi rồi." Tạ Quân Ý đáng thương nhìn Lạc Thanh đang giận đùng đùng. "Lệnh điều động xuống rồi."Lạc Thanh: "......"Tạ Quân Ý: "Thanh Thanh, nếu em nhớ anh quá thì đây, anh có ảnh của mình, nào nào, anh gửi cho em nhé! Em cũng cho anh mấy tấm đi, chụp mới cũng được, hay mình ra cầu tình nhân chụp chung đi....."Lạc Thanh: "...... Không cần, cảm ơn."Tạ Quân Ý: "...... Ồ."
Nhờ vào sự mặt dày của Tạ Quân Ý, anh đã không cần đứng chờ trước cửa nhà họ Lạc mỗi sáng nữa mà có thể ngồi chờ ngay trong phòng khách!
Hôm nay, Tạ Quân Ý đặc biệt dậy sớm để hỏi mẹ vợ xem vợ mình thích gì!
Không cần lo về tiền! Đại tá không có tiền nhưng cha mẹ của đại tá vẫn còn tiền tiết kiệm!
Thật sự là một đại tá siêu giàu rồi!
Mẹ Lạc càng nhìn con rể càng thấy ưng ý, dứt khoát bán con trai mình luôn.
"Thanh Thanh thích nấu ăn nhất đó, nó bảo nấu ăn giúp nó giữ tâm trạng bình tĩnh."
Tạ Quân Ý: "....."
Cái.....cái gì?! Thanh Thanh thích nấu ăn á?!
Mẹ Lạc: "......" Sao con rể trông như sụp đổ vậy? Đây là sở thích không thể nói ra sao?
Lạc Thanh đeo balo đi xuống cầu thang, vừa hay bắt gặp Tạ Quân Ý đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy kiên định.
Lạc Thanh: "???" Lại phát bệnh gì nữa đây?
Tạ Quân Ý lao tới: "Thanh Thanh, em đừng nấu ăn nữa mà! Một tiểu tiên tử như em sao có thể vào bếp được! Căn bếp đó căn bản không xứng với em!"
Lạc Thanh đá văng con chó to nhào tới mình, nói một cách ngắn gọn xúc tích: "Cút!"
Tạ Quân Ý: "Ồ."
Nhìn ngày sinh nhật của Lạc Thanh càng lúc càng gần, Tạ Quân Ý cảm thấy mình cũng càng lúc càng gần chăn gối của Thanh Thanh hơn, tràn đầy tự tin!
Phải xếp chín mươi chín mô hình cơ giáp thành hình trái tim trước cổng trường của Thanh Thanh! Phải đến nhà hàng trên không ăn bữa tối lãng mạn! Phải tự đóng gói bản thân làm quà cho Thanh Thanh, vì vậy anh còn mua hẳn một bộ trang phục cực kỳ gợi cảm! Quá hoàn hảo!
"Lão đại! Lệnh điều động có rồi!!! Cuối cùng lệnh điều động cũng có rồi!!!" Mười thuộc hạ vui sướng nhảy cẫng lên.
"Ồ."
Thanh Thanh nhất định sẽ hài lòng khi nhìn thấy mình...... hì hì...... Ừm?
Tạ Quân Ý nhìn đám thuộc hạ đang chạy tới chạy lui vui vẻ.
Tạ Quân Ý: "......" Đệt!
Tối nay anh phải lên đường đến tinh cầu Nguyệt Thải của hệ sao Chung Xán để thay quân với đội Hiệp Nhân thuộc sư đoàn hai mươi sáu của quân đoàn số năm.
Tạ Quân Ý: "......" Đệt!
Tạ Quân Ý đáng thương chờ trước lớp học của Lạc Thanh, đợi cậu tan học để nghỉ giữa giờ. Vì Tạ Quân Ý cứ chầu chực ở cửa, cả buổi học Lạc Thanh đều bị mọi người nhìn chằm chằm, thậm chí giáo viên còn nhìn cậu với ánh mắt quan tâm kỳ lạ. Cậu cực kỳ bực mình, chỉ muốn đánh Tạ Quân Ý một trận! Dù có phải ngồi tù cũng muốn đánh chết anh ta!
"Thanh Thanh, anh phải đi rồi." Tạ Quân Ý đáng thương nhìn Lạc Thanh đang giận đùng đùng. "Lệnh điều động xuống rồi."
Lạc Thanh: "......"
Tạ Quân Ý: "Thanh Thanh, nếu em nhớ anh quá thì đây, anh có ảnh của mình, nào nào, anh gửi cho em nhé! Em cũng cho anh mấy tấm đi, chụp mới cũng được, hay mình ra cầu tình nhân chụp chung đi....."
Lạc Thanh: "...... Không cần, cảm ơn."
Tạ Quân Ý: "...... Ồ."
Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả MặtTác giả: Nhất Chỉ Phong Thổ TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTạ Quân Ý đã chờ ở cổng Học viện Quân sự Liên bang suốt nửa tiếng. Hôm nay, anh đến để nói rõ ràng với Lạc Thanh. Là đại tá trẻ nhất của Liên bang, sự nghiệp của anh chỉ mới bắt đầu. Mục tiêu hiện tại của anh là chứng tỏ thực lực của mình khiến những kẻ đàm tiếu rằng anh dựa vào gia tộc để thăng tiến phải câm miệng chứ không phải kết hôn. Lạc Thanh được thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nhưng Tạ Quân Ý không phải loại người ham mê sắc đẹp. Giữa sự nghiệp và mỹ nhân, anh phân biệt rõ ràng điều gì quan trọng hơn. Anh đã suy nghĩ kỹ về những lời lẽ sẽ nói với Lạc Thanh. Là những người cùng theo học tại Học viện Quân sự, Lạc Thanh nhất định cũng hiểu, đối với một người lính, việc lập công danh quan trọng đến mức nào. Giữa đàn ông với nhau không cần vòng vo, cứ nói thẳng cho đỡ mất công suy đoán. Tạ Quân Ý đang nghĩ lướt qua trong đầu một lần nữa những gì mình định nói thì nhìn thấy Lạc Thanh bước ra từ cổng học viện. Anh từng thấy ảnh nửa người của Lạc Thanh trong bộ quân phục. Trong ảnh, Lạc… Nhờ vào sự mặt dày của Tạ Quân Ý, anh đã không cần đứng chờ trước cửa nhà họ Lạc mỗi sáng nữa mà có thể ngồi chờ ngay trong phòng khách!Hôm nay, Tạ Quân Ý đặc biệt dậy sớm để hỏi mẹ vợ xem vợ mình thích gì!Không cần lo về tiền! Đại tá không có tiền nhưng cha mẹ của đại tá vẫn còn tiền tiết kiệm!Thật sự là một đại tá siêu giàu rồi!Mẹ Lạc càng nhìn con rể càng thấy ưng ý, dứt khoát bán con trai mình luôn."Thanh Thanh thích nấu ăn nhất đó, nó bảo nấu ăn giúp nó giữ tâm trạng bình tĩnh."Tạ Quân Ý: "....."Cái.....cái gì?! Thanh Thanh thích nấu ăn á?!Mẹ Lạc: "......" Sao con rể trông như sụp đổ vậy? Đây là sở thích không thể nói ra sao?Lạc Thanh đeo balo đi xuống cầu thang, vừa hay bắt gặp Tạ Quân Ý đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy kiên định.Lạc Thanh: "???" Lại phát bệnh gì nữa đây?Tạ Quân Ý lao tới: "Thanh Thanh, em đừng nấu ăn nữa mà! Một tiểu tiên tử như em sao có thể vào bếp được! Căn bếp đó căn bản không xứng với em!"Lạc Thanh đá văng con chó to nhào tới mình, nói một cách ngắn gọn xúc tích: "Cút!"Tạ Quân Ý: "Ồ."Nhìn ngày sinh nhật của Lạc Thanh càng lúc càng gần, Tạ Quân Ý cảm thấy mình cũng càng lúc càng gần chăn gối của Thanh Thanh hơn, tràn đầy tự tin!Phải xếp chín mươi chín mô hình cơ giáp thành hình trái tim trước cổng trường của Thanh Thanh! Phải đến nhà hàng trên không ăn bữa tối lãng mạn! Phải tự đóng gói bản thân làm quà cho Thanh Thanh, vì vậy anh còn mua hẳn một bộ trang phục cực kỳ gợi cảm! Quá hoàn hảo!"Lão đại! Lệnh điều động có rồi!!! Cuối cùng lệnh điều động cũng có rồi!!!" Mười thuộc hạ vui sướng nhảy cẫng lên."Ồ."Thanh Thanh nhất định sẽ hài lòng khi nhìn thấy mình...... hì hì...... Ừm?Tạ Quân Ý nhìn đám thuộc hạ đang chạy tới chạy lui vui vẻ.Tạ Quân Ý: "......" Đệt!Tối nay anh phải lên đường đến tinh cầu Nguyệt Thải của hệ sao Chung Xán để thay quân với đội Hiệp Nhân thuộc sư đoàn hai mươi sáu của quân đoàn số năm.Tạ Quân Ý: "......" Đệt!Tạ Quân Ý đáng thương chờ trước lớp học của Lạc Thanh, đợi cậu tan học để nghỉ giữa giờ. Vì Tạ Quân Ý cứ chầu chực ở cửa, cả buổi học Lạc Thanh đều bị mọi người nhìn chằm chằm, thậm chí giáo viên còn nhìn cậu với ánh mắt quan tâm kỳ lạ. Cậu cực kỳ bực mình, chỉ muốn đánh Tạ Quân Ý một trận! Dù có phải ngồi tù cũng muốn đánh chết anh ta!"Thanh Thanh, anh phải đi rồi." Tạ Quân Ý đáng thương nhìn Lạc Thanh đang giận đùng đùng. "Lệnh điều động xuống rồi."Lạc Thanh: "......"Tạ Quân Ý: "Thanh Thanh, nếu em nhớ anh quá thì đây, anh có ảnh của mình, nào nào, anh gửi cho em nhé! Em cũng cho anh mấy tấm đi, chụp mới cũng được, hay mình ra cầu tình nhân chụp chung đi....."Lạc Thanh: "...... Không cần, cảm ơn."Tạ Quân Ý: "...... Ồ."