Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…

Chương 159

Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Không có hoạt động rút thưởng, nhưng có hoạt động đưa tặng một trăm bức họa mỹ nhân ba xích của Vương thị truyền kỳ, phàm là người nào mua Vương thị truyền kỳ, nếu vận khí tốt có thể đạt được tặng phẩm.Sở Ô mỉm cười trả lời.- Sao lại là bức họa nhân vật của Vương thị truyền kỳ? Vậy pho tượng đây? Có pho tượng hay không?Sở Ô kiên nhẫn đáp:- Trong nội dung của truyện không có nhân vật nữ tính phẩm cách xuất chúng, bởi vậy không có bức họa nhân vật tương quan cùng pho tượng trong Ngụy thị truyền kỳ. Nhưng trong chuyện xưa sau này, nếu xuất hiện nhân vật thích hợp, tự nhiên sẽ có.- Chuyện xưa sau này? Có ý tứ gì?- Cần thế nào mới có thể đạt được tặng phẩm bức họa, vì sao phải nói vận khí tốt?- Mấy vấn đề này chỉ cần các vị mua sách thì sẽ biết.Sở Ô thần bí cười cười, nói xong lập tức ngậm miệng không nói gì thêm.Những người xếp hàng phía sau thấy người phía trước luôn không nhúc nhích, nhịn không được thúc giục lên.- Phía trước, mè nheo làm chi, mua nhanh lên, không mua cút ngay nhường vị trí cho chúng tôi.Người phía trước đành tiếp nhận Ngụy thị truyền kỳ sau đó tính tiền.Kế tiếp bọn hắn liền biết tặng phẩm làm sao nhờ vận khí đạt được.- Là người mua đầu tiên của hôm nay, đây là tặng phẩm đưa cho khách nhân ngài.- Công tử tướng mạo đường đường, làm cho tại hạ nhìn thấy cảnh đẹp ý vui, tặng ngài một bức họa làm tặng phẩm.- Tại hạ nhìn thấy bộ dạng của ngài thật là thuận mắt, bức họa này đưa cho ngài.- Đại gia ngài nhìn thật hiền lành, tặng phẩm cho ngài, mời ngài cầm lấy.- Vị khách nhân này, mái tóc ngài cực kỳ đen nhánh..- Vị tráng sĩ này, bộ dạng ngài thật cao lớn..Mọi người:- !Loại phương thức xem vận khí lấy được tặng phẩm thật sự là tuyệt.Mọi người không lời nào để nói.Trong cửa hàng sách không còn chỗ trống, một đám người mua được Ngụy thị truyền kỳ hoặc là tụ tập trong quán trà đối diện, hoặc là tụ tập dưới đại thụ ven đường khẩn cấp mở ra xem.Tờ thứ nhất giống như Vương thị truyền kỳ, là một bức tranh minh họa mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.Hồi tưởng lại Vương thị truyền kỳ, người xem nhất thời sinh ra dự cảm không ổn.Chẳng lẽ đây lại là một thiên cổ độc phụ?Mọi người lật sách xem tiếp.Sau đó diễn cảm bọn họ vỡ vụn.Bị.. bị gạt..Đã biết là không đơn giản!Khi Ngụy thị hãm hại con riêng tàn khốc, nuôi cổ độc cắn nuốt một đám nhi đồng.Ngụy thị ăn cơm uống rượu, tươi cười nhìn thấy trượng phu hóa thành một bãi máu loãng.Ngụy thị uống máu người, dùng máu người tắm rửa.Hình ảnh kh ủng bố này thiếu chút nữa làm cho người đọc sách thần hồn xuất khiếu.Toàn bộ người xem xong những tình tiết này, thân thể không tự chủ được phát lạnh, lạnh run bần bật không ngừng, cả người như ngâm mình trong băng tuyết.

- Không có hoạt động rút thưởng, nhưng có hoạt động đưa tặng một trăm bức họa mỹ nhân ba xích của Vương thị truyền kỳ, phàm là người nào mua Vương thị truyền kỳ, nếu vận khí tốt có thể đạt được tặng phẩm.

Sở Ô mỉm cười trả lời.

- Sao lại là bức họa nhân vật của Vương thị truyền kỳ? Vậy pho tượng đây? Có pho tượng hay không?

Sở Ô kiên nhẫn đáp:

- Trong nội dung của truyện không có nhân vật nữ tính phẩm cách xuất chúng, bởi vậy không có bức họa nhân vật tương quan cùng pho tượng trong Ngụy thị truyền kỳ. Nhưng trong chuyện xưa sau này, nếu xuất hiện nhân vật thích hợp, tự nhiên sẽ có.

- Chuyện xưa sau này? Có ý tứ gì?

- Cần thế nào mới có thể đạt được tặng phẩm bức họa, vì sao phải nói vận khí tốt?

- Mấy vấn đề này chỉ cần các vị mua sách thì sẽ biết.

Sở Ô thần bí cười cười, nói xong lập tức ngậm miệng không nói gì thêm.

Những người xếp hàng phía sau thấy người phía trước luôn không nhúc nhích, nhịn không được thúc giục lên.

- Phía trước, mè nheo làm chi, mua nhanh lên, không mua cút ngay nhường vị trí cho chúng tôi.

Người phía trước đành tiếp nhận Ngụy thị truyền kỳ sau đó tính tiền.

Kế tiếp bọn hắn liền biết tặng phẩm làm sao nhờ vận khí đạt được.

- Là người mua đầu tiên của hôm nay, đây là tặng phẩm đưa cho khách nhân ngài.

- Công tử tướng mạo đường đường, làm cho tại hạ nhìn thấy cảnh đẹp ý vui, tặng ngài một bức họa làm tặng phẩm.

- Tại hạ nhìn thấy bộ dạng của ngài thật là thuận mắt, bức họa này đưa cho ngài.

- Đại gia ngài nhìn thật hiền lành, tặng phẩm cho ngài, mời ngài cầm lấy.

- Vị khách nhân này, mái tóc ngài cực kỳ đen nhánh..

- Vị tráng sĩ này, bộ dạng ngài thật cao lớn..

Mọi người:

- !

Loại phương thức xem vận khí lấy được tặng phẩm thật sự là tuyệt.

Mọi người không lời nào để nói.

Trong cửa hàng sách không còn chỗ trống, một đám người mua được Ngụy thị truyền kỳ hoặc là tụ tập trong quán trà đối diện, hoặc là tụ tập dưới đại thụ ven đường khẩn cấp mở ra xem.

Tờ thứ nhất giống như Vương thị truyền kỳ, là một bức tranh minh họa mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.

Hồi tưởng lại Vương thị truyền kỳ, người xem nhất thời sinh ra dự cảm không ổn.

Chẳng lẽ đây lại là một thiên cổ độc phụ?

Mọi người lật sách xem tiếp.

Sau đó diễn cảm bọn họ vỡ vụn.

Bị.. bị gạt..

Đã biết là không đơn giản!

Khi Ngụy thị hãm hại con riêng tàn khốc, nuôi cổ độc cắn nuốt một đám nhi đồng.

Ngụy thị ăn cơm uống rượu, tươi cười nhìn thấy trượng phu hóa thành một bãi máu loãng.

Ngụy thị uống máu người, dùng máu người tắm rửa.

Hình ảnh kh ủng bố này thiếu chút nữa làm cho người đọc sách thần hồn xuất khiếu.

Toàn bộ người xem xong những tình tiết này, thân thể không tự chủ được phát lạnh, lạnh run bần bật không ngừng, cả người như ngâm mình trong băng tuyết.

Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Không có hoạt động rút thưởng, nhưng có hoạt động đưa tặng một trăm bức họa mỹ nhân ba xích của Vương thị truyền kỳ, phàm là người nào mua Vương thị truyền kỳ, nếu vận khí tốt có thể đạt được tặng phẩm.Sở Ô mỉm cười trả lời.- Sao lại là bức họa nhân vật của Vương thị truyền kỳ? Vậy pho tượng đây? Có pho tượng hay không?Sở Ô kiên nhẫn đáp:- Trong nội dung của truyện không có nhân vật nữ tính phẩm cách xuất chúng, bởi vậy không có bức họa nhân vật tương quan cùng pho tượng trong Ngụy thị truyền kỳ. Nhưng trong chuyện xưa sau này, nếu xuất hiện nhân vật thích hợp, tự nhiên sẽ có.- Chuyện xưa sau này? Có ý tứ gì?- Cần thế nào mới có thể đạt được tặng phẩm bức họa, vì sao phải nói vận khí tốt?- Mấy vấn đề này chỉ cần các vị mua sách thì sẽ biết.Sở Ô thần bí cười cười, nói xong lập tức ngậm miệng không nói gì thêm.Những người xếp hàng phía sau thấy người phía trước luôn không nhúc nhích, nhịn không được thúc giục lên.- Phía trước, mè nheo làm chi, mua nhanh lên, không mua cút ngay nhường vị trí cho chúng tôi.Người phía trước đành tiếp nhận Ngụy thị truyền kỳ sau đó tính tiền.Kế tiếp bọn hắn liền biết tặng phẩm làm sao nhờ vận khí đạt được.- Là người mua đầu tiên của hôm nay, đây là tặng phẩm đưa cho khách nhân ngài.- Công tử tướng mạo đường đường, làm cho tại hạ nhìn thấy cảnh đẹp ý vui, tặng ngài một bức họa làm tặng phẩm.- Tại hạ nhìn thấy bộ dạng của ngài thật là thuận mắt, bức họa này đưa cho ngài.- Đại gia ngài nhìn thật hiền lành, tặng phẩm cho ngài, mời ngài cầm lấy.- Vị khách nhân này, mái tóc ngài cực kỳ đen nhánh..- Vị tráng sĩ này, bộ dạng ngài thật cao lớn..Mọi người:- !Loại phương thức xem vận khí lấy được tặng phẩm thật sự là tuyệt.Mọi người không lời nào để nói.Trong cửa hàng sách không còn chỗ trống, một đám người mua được Ngụy thị truyền kỳ hoặc là tụ tập trong quán trà đối diện, hoặc là tụ tập dưới đại thụ ven đường khẩn cấp mở ra xem.Tờ thứ nhất giống như Vương thị truyền kỳ, là một bức tranh minh họa mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.Hồi tưởng lại Vương thị truyền kỳ, người xem nhất thời sinh ra dự cảm không ổn.Chẳng lẽ đây lại là một thiên cổ độc phụ?Mọi người lật sách xem tiếp.Sau đó diễn cảm bọn họ vỡ vụn.Bị.. bị gạt..Đã biết là không đơn giản!Khi Ngụy thị hãm hại con riêng tàn khốc, nuôi cổ độc cắn nuốt một đám nhi đồng.Ngụy thị ăn cơm uống rượu, tươi cười nhìn thấy trượng phu hóa thành một bãi máu loãng.Ngụy thị uống máu người, dùng máu người tắm rửa.Hình ảnh kh ủng bố này thiếu chút nữa làm cho người đọc sách thần hồn xuất khiếu.Toàn bộ người xem xong những tình tiết này, thân thể không tự chủ được phát lạnh, lạnh run bần bật không ngừng, cả người như ngâm mình trong băng tuyết.

Chương 159