Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 271
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Không phải.Giả Dung lắc đầu, nói rõ:- Muội muội của ta hẳn đã phái người nói qua với ngươi, lần này ta hạ phàm là vì lịch lãm chuẩn bị tiếp nhận chức vụ thần tài. Hiện giờ tốc độ xây dựng cửa hàng Tấn Giang quá chậm, chẳng biết lúc nào mới giúp ta viên mãn lịch lãm. Bởi vậy ta riêng tạo ra một tòa thương thành, cần hỏi ngươi tìm một chỗ đất trống để sắp đặt.Nói xong lại nhìn hoàng đế đang trố mắt, Giả Dung hứa hẹn nói:- Ngươi yên tâm, đợi năm nào ta quay về thiên giới, tòa thương thành này, thậm chí toàn bộ của cải của ta ở nhân giân đều thuộc về ngươi.Đến lúc đó hắn cùng Trầm Nhược Hư đều rời khỏi, của cải nơi này cũng không cần dùng, cấp cho hoàng đế là tốt nhất.Toàn bộ của cải của tiên nhân ở thế gian tương lai đều cho hắn?Đều là của hắn?Kịp phản ứng Giả Dung hứa hẹn điều gì, tâm tình của hoàng đế hóa thành mừng như điên, thiếu chút nữa tự hủy hình tượng nhảy bắn lên vì vui mừng.Mà một đám cung nữ thái giám nghe xong đều biến thành ngu ngốc.Thần tiên hạ phàm lịch lãm, là thần tài kế nhiệm?Cửa hàng Tấn Giang là của thần tiên, không phải hoàng thượng?Cho nên nói, tiên nhân Côn Luân sơn sau lưng của hàng Tấn Giang, cũng không phải là nhân loại người tu đạo, mà là thần tài tương lai?Khó trách lại là vân sa tiên y, lại là linh quả, còn có Cân Đẩu vân. Thì ra chủ nhân cửa hàng là đại thần tiên! Xuất ra mấy thứ này đối với hắn mà nói, quả thực vô cùng dễ dàng!Cung nhân cả phòng bị tin tức chấn hôn mê.Hoàng đế mừng rỡ như điên, không hề nghĩ ngợi lập tức đồng ý:- Tiên nhân ngài cần mảnh đất nào, ta lập tức cho ngài vẽ ra để ngài đặt tiên thành.- Là mảnh đất dưới chân Lâm Khê sơn chỗ giao giới nội ngoại kinh thành.- Không thành vấn đề!Hoàng đế nhớ lại bản đồ kinh thành, lập tức đáp ứng:- Chỉ là mảnh đất thì được rồi sao? Còn cần ta làm gì nữa không?Giả Dung lắc đầu nói:- Đã không có.Hoàng đế đáp ứng thật thống khoái, Giả Dung cao hứng lại báo cho hắn biết một tin tức khác.- Hiện giờ nhân gian đạo pháp hoang vu, ta nhìn thấy mà lòng chua xót, chuẩn bị thành lập một tòa tu chân học viện, mời chào đệ tử nhân gian chấn hưng đạo pháp. Chờ làm xong thủ tục thương thành, tiếp qua hai năm, tu chân học viện sẽ hướng nhân gian tuyển nhận đệ tử.Hai năm thời gian, linh mạch bị hắn chôn dưới núi sông sẽ sản xuất linh khí, hẳn đủ cho đệ tử học viện dùng tu luyện.Giả Dung nói:- Vừa rồi ta lướt qua bên trên cung điện của hoàng hậu, cảm thấy được thai nhi trong bụng nàng là một nhi đồng có tiên tư. Ngày sau tu chân học viện xuất thế, nhi đồng có thể trở thành tam đệ tử của ta.- Mặt khác ta bán ra một ít hàng hóa cần có tiên pháp phụ trợ, đến lúc đó sẽ chiêu lãm một ít đệ tử, trợ giúp ngươi duy trì các cửa hàng tiếp tục khai trương.Có những đệ tử tinh thông đạo thuật, khi đó lại cho hoàng đế phối phương hàng hóa, những của cải của hắn cũng sẽ không bị hoang phế.Tu chân học viện?Nhi đồng trong bụng hoàng hậu có tiên tư?Tiên nhân muốn thu nhi đồng của mình làm đồ đệ?Mỗi một tin tức làm cho nội tâm hoàng đế chấn động như quả bom nổ mạnh.Cung nhân đồng dạng vui mừng, run rẩy cả người.Thần tiên cần thu hoàng tử hoàng nữ tương lai làm đồ đệ, hoàng thượng của bọn họ thật có đại phúc khí!Chuyện này truyền đi ra, nhất định sẽ náo động toàn bộ thiên hạ! Nói không chừng sẽ đưa tới vạn quốc đến triều bái chúc mừng đâu.Bên kia, hoàng đế chợt có chút nghi hoặc.Khoan khoan, tam đệ tử?Chẳng lẽ tiên nhân đã thu hai đệ tử trên thiên giới?- Không sai, trước đó trên danh nghĩa ta đã có hai đồ nhi. Nhưng bọn họ đều không phải người thiên giới, mà là hai nhi đồng nhân gian.
- Không phải.
Giả Dung lắc đầu, nói rõ:
- Muội muội của ta hẳn đã phái người nói qua với ngươi, lần này ta hạ phàm là vì lịch lãm chuẩn bị tiếp nhận chức vụ thần tài. Hiện giờ tốc độ xây dựng cửa hàng Tấn Giang quá chậm, chẳng biết lúc nào mới giúp ta viên mãn lịch lãm. Bởi vậy ta riêng tạo ra một tòa thương thành, cần hỏi ngươi tìm một chỗ đất trống để sắp đặt.
Nói xong lại nhìn hoàng đế đang trố mắt, Giả Dung hứa hẹn nói:
- Ngươi yên tâm, đợi năm nào ta quay về thiên giới, tòa thương thành này, thậm chí toàn bộ của cải của ta ở nhân giân đều thuộc về ngươi.
Đến lúc đó hắn cùng Trầm Nhược Hư đều rời khỏi, của cải nơi này cũng không cần dùng, cấp cho hoàng đế là tốt nhất.
Toàn bộ của cải của tiên nhân ở thế gian tương lai đều cho hắn?
Đều là của hắn?
Kịp phản ứng Giả Dung hứa hẹn điều gì, tâm tình của hoàng đế hóa thành mừng như điên, thiếu chút nữa tự hủy hình tượng nhảy bắn lên vì vui mừng.
Mà một đám cung nữ thái giám nghe xong đều biến thành ngu ngốc.
Thần tiên hạ phàm lịch lãm, là thần tài kế nhiệm?
Cửa hàng Tấn Giang là của thần tiên, không phải hoàng thượng?
Cho nên nói, tiên nhân Côn Luân sơn sau lưng của hàng Tấn Giang, cũng không phải là nhân loại người tu đạo, mà là thần tài tương lai?
Khó trách lại là vân sa tiên y, lại là linh quả, còn có Cân Đẩu vân. Thì ra chủ nhân cửa hàng là đại thần tiên! Xuất ra mấy thứ này đối với hắn mà nói, quả thực vô cùng dễ dàng!
Cung nhân cả phòng bị tin tức chấn hôn mê.
Hoàng đế mừng rỡ như điên, không hề nghĩ ngợi lập tức đồng ý:
- Tiên nhân ngài cần mảnh đất nào, ta lập tức cho ngài vẽ ra để ngài đặt tiên thành.
- Là mảnh đất dưới chân Lâm Khê sơn chỗ giao giới nội ngoại kinh thành.
- Không thành vấn đề!
Hoàng đế nhớ lại bản đồ kinh thành, lập tức đáp ứng:
- Chỉ là mảnh đất thì được rồi sao? Còn cần ta làm gì nữa không?
Giả Dung lắc đầu nói:
- Đã không có.
Hoàng đế đáp ứng thật thống khoái, Giả Dung cao hứng lại báo cho hắn biết một tin tức khác.
- Hiện giờ nhân gian đạo pháp hoang vu, ta nhìn thấy mà lòng chua xót, chuẩn bị thành lập một tòa tu chân học viện, mời chào đệ tử nhân gian chấn hưng đạo pháp. Chờ làm xong thủ tục thương thành, tiếp qua hai năm, tu chân học viện sẽ hướng nhân gian tuyển nhận đệ tử.
Hai năm thời gian, linh mạch bị hắn chôn dưới núi sông sẽ sản xuất linh khí, hẳn đủ cho đệ tử học viện dùng tu luyện.
Giả Dung nói:
- Vừa rồi ta lướt qua bên trên cung điện của hoàng hậu, cảm thấy được thai nhi trong bụng nàng là một nhi đồng có tiên tư. Ngày sau tu chân học viện xuất thế, nhi đồng có thể trở thành tam đệ tử của ta.
- Mặt khác ta bán ra một ít hàng hóa cần có tiên pháp phụ trợ, đến lúc đó sẽ chiêu lãm một ít đệ tử, trợ giúp ngươi duy trì các cửa hàng tiếp tục khai trương.
Có những đệ tử tinh thông đạo thuật, khi đó lại cho hoàng đế phối phương hàng hóa, những của cải của hắn cũng sẽ không bị hoang phế.
Tu chân học viện?
Nhi đồng trong bụng hoàng hậu có tiên tư?
Tiên nhân muốn thu nhi đồng của mình làm đồ đệ?
Mỗi một tin tức làm cho nội tâm hoàng đế chấn động như quả bom nổ mạnh.
Cung nhân đồng dạng vui mừng, run rẩy cả người.
Thần tiên cần thu hoàng tử hoàng nữ tương lai làm đồ đệ, hoàng thượng của bọn họ thật có đại phúc khí!
Chuyện này truyền đi ra, nhất định sẽ náo động toàn bộ thiên hạ! Nói không chừng sẽ đưa tới vạn quốc đến triều bái chúc mừng đâu.
Bên kia, hoàng đế chợt có chút nghi hoặc.
Khoan khoan, tam đệ tử?
Chẳng lẽ tiên nhân đã thu hai đệ tử trên thiên giới?
- Không sai, trước đó trên danh nghĩa ta đã có hai đồ nhi. Nhưng bọn họ đều không phải người thiên giới, mà là hai nhi đồng nhân gian.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Không phải.Giả Dung lắc đầu, nói rõ:- Muội muội của ta hẳn đã phái người nói qua với ngươi, lần này ta hạ phàm là vì lịch lãm chuẩn bị tiếp nhận chức vụ thần tài. Hiện giờ tốc độ xây dựng cửa hàng Tấn Giang quá chậm, chẳng biết lúc nào mới giúp ta viên mãn lịch lãm. Bởi vậy ta riêng tạo ra một tòa thương thành, cần hỏi ngươi tìm một chỗ đất trống để sắp đặt.Nói xong lại nhìn hoàng đế đang trố mắt, Giả Dung hứa hẹn nói:- Ngươi yên tâm, đợi năm nào ta quay về thiên giới, tòa thương thành này, thậm chí toàn bộ của cải của ta ở nhân giân đều thuộc về ngươi.Đến lúc đó hắn cùng Trầm Nhược Hư đều rời khỏi, của cải nơi này cũng không cần dùng, cấp cho hoàng đế là tốt nhất.Toàn bộ của cải của tiên nhân ở thế gian tương lai đều cho hắn?Đều là của hắn?Kịp phản ứng Giả Dung hứa hẹn điều gì, tâm tình của hoàng đế hóa thành mừng như điên, thiếu chút nữa tự hủy hình tượng nhảy bắn lên vì vui mừng.Mà một đám cung nữ thái giám nghe xong đều biến thành ngu ngốc.Thần tiên hạ phàm lịch lãm, là thần tài kế nhiệm?Cửa hàng Tấn Giang là của thần tiên, không phải hoàng thượng?Cho nên nói, tiên nhân Côn Luân sơn sau lưng của hàng Tấn Giang, cũng không phải là nhân loại người tu đạo, mà là thần tài tương lai?Khó trách lại là vân sa tiên y, lại là linh quả, còn có Cân Đẩu vân. Thì ra chủ nhân cửa hàng là đại thần tiên! Xuất ra mấy thứ này đối với hắn mà nói, quả thực vô cùng dễ dàng!Cung nhân cả phòng bị tin tức chấn hôn mê.Hoàng đế mừng rỡ như điên, không hề nghĩ ngợi lập tức đồng ý:- Tiên nhân ngài cần mảnh đất nào, ta lập tức cho ngài vẽ ra để ngài đặt tiên thành.- Là mảnh đất dưới chân Lâm Khê sơn chỗ giao giới nội ngoại kinh thành.- Không thành vấn đề!Hoàng đế nhớ lại bản đồ kinh thành, lập tức đáp ứng:- Chỉ là mảnh đất thì được rồi sao? Còn cần ta làm gì nữa không?Giả Dung lắc đầu nói:- Đã không có.Hoàng đế đáp ứng thật thống khoái, Giả Dung cao hứng lại báo cho hắn biết một tin tức khác.- Hiện giờ nhân gian đạo pháp hoang vu, ta nhìn thấy mà lòng chua xót, chuẩn bị thành lập một tòa tu chân học viện, mời chào đệ tử nhân gian chấn hưng đạo pháp. Chờ làm xong thủ tục thương thành, tiếp qua hai năm, tu chân học viện sẽ hướng nhân gian tuyển nhận đệ tử.Hai năm thời gian, linh mạch bị hắn chôn dưới núi sông sẽ sản xuất linh khí, hẳn đủ cho đệ tử học viện dùng tu luyện.Giả Dung nói:- Vừa rồi ta lướt qua bên trên cung điện của hoàng hậu, cảm thấy được thai nhi trong bụng nàng là một nhi đồng có tiên tư. Ngày sau tu chân học viện xuất thế, nhi đồng có thể trở thành tam đệ tử của ta.- Mặt khác ta bán ra một ít hàng hóa cần có tiên pháp phụ trợ, đến lúc đó sẽ chiêu lãm một ít đệ tử, trợ giúp ngươi duy trì các cửa hàng tiếp tục khai trương.Có những đệ tử tinh thông đạo thuật, khi đó lại cho hoàng đế phối phương hàng hóa, những của cải của hắn cũng sẽ không bị hoang phế.Tu chân học viện?Nhi đồng trong bụng hoàng hậu có tiên tư?Tiên nhân muốn thu nhi đồng của mình làm đồ đệ?Mỗi một tin tức làm cho nội tâm hoàng đế chấn động như quả bom nổ mạnh.Cung nhân đồng dạng vui mừng, run rẩy cả người.Thần tiên cần thu hoàng tử hoàng nữ tương lai làm đồ đệ, hoàng thượng của bọn họ thật có đại phúc khí!Chuyện này truyền đi ra, nhất định sẽ náo động toàn bộ thiên hạ! Nói không chừng sẽ đưa tới vạn quốc đến triều bái chúc mừng đâu.Bên kia, hoàng đế chợt có chút nghi hoặc.Khoan khoan, tam đệ tử?Chẳng lẽ tiên nhân đã thu hai đệ tử trên thiên giới?- Không sai, trước đó trên danh nghĩa ta đã có hai đồ nhi. Nhưng bọn họ đều không phải người thiên giới, mà là hai nhi đồng nhân gian.