Tác giả:

Phong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ -------

Chương 30

Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Lúc phong tử trở lại thôn Hương Xuân, túp lều nhỏ chỉ còn lại có một nửa a, rách tung toé đứng ở đó.Phong tử muốn chạy qua, lại ngã sấp xuống rồi, phong tử bò từ chút một đến trước cửa nhà tranh.Phong tử thấy mầm cây hương xuân của hắn đều biến đen rồi, mầm cây hương xuân của hắn bị bùn đất làm cho nứt ra khe hở nhỏ.Phong tử bổ nhào bưng lấy mầm cây hương xuân đen, nước mắt phong tử nhỏ tí tách, nhỏ vào trên mặt đất khô khốc.Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đã trở về a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Lúc phong tử trở lại thôn Hương Xuân, túp lều nhỏ chỉ còn lại có một nửa a, rách tung toé đứng ở đó.

Phong tử muốn chạy qua, lại ngã sấp xuống rồi, phong tử bò từ chút một đến trước cửa nhà tranh.

Phong tử thấy mầm cây hương xuân của hắn đều biến đen rồi, mầm cây hương xuân của hắn bị bùn đất làm cho nứt ra khe hở nhỏ.

Phong tử bổ nhào bưng lấy mầm cây hương xuân đen, nước mắt phong tử nhỏ tí tách, nhỏ vào trên mặt đất khô khốc.

Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đã trở về a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Lúc phong tử trở lại thôn Hương Xuân, túp lều nhỏ chỉ còn lại có một nửa a, rách tung toé đứng ở đó.Phong tử muốn chạy qua, lại ngã sấp xuống rồi, phong tử bò từ chút một đến trước cửa nhà tranh.Phong tử thấy mầm cây hương xuân của hắn đều biến đen rồi, mầm cây hương xuân của hắn bị bùn đất làm cho nứt ra khe hở nhỏ.Phong tử bổ nhào bưng lấy mầm cây hương xuân đen, nước mắt phong tử nhỏ tí tách, nhỏ vào trên mặt đất khô khốc.Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đã trở về a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Chương 30