Chiếc xe chạy trên con đường bao phủ bởi đêm tối, cả cơ thể bị trói cột bởi dây xích, mùi hôi trong xe bốc lên khiến Vân Hạ chóng mặt, buồn nôn, xe cứ lao lao chạy về phía trước, lúc lên lúc xuống,! Vân Hạ đang cố tìm cách tháo bỏ dây xích thì xe đã ngừng chuyển động, cậu nghe được tiếng ồn ào của những gã đàn ông ở bên ngoài, có tiếng la hét xin tha dữ dội, có tiếng mắng chửi đầy th ô tục, tiếng cửa sắt mở ra, ánh sáng len lỏi của chiếc đèn pin chiếu thẳng vào mắt cậu. Có hai ba người đàn ông da đen luộm thuộm xông vào, vác cậu lên, cả người Vân Hạ cứng đờ, cậu giữ mình phải thật bình tĩnh không cho phát ra những tiếng kêu sợ hãi. Bọn chúng đưa cậu ra khỏi xe đầy mùi ẩm mốc, nhìn xung quanh một màu tối đen, tất cả mọi người đều giống như cậu, đều là những thanh niên tuổi còn nhỏ, đều bị bọn buôn người bắt. Nghĩ đến điều này, Vân Hạ không khỏi tức giận, là tên khốn Chí Lâm tính kế cậu. Một vài thanh niên vì quá sợ hãi liền kêu gào thành tiếng " Thả tôi ra! thả tôi ra! các người thả…

Truyện chữ