Mùa hè của Lục Trung là mùa của mùi hoa. Đây là ấn tượng đầu tiên của Tống Châm, lớp mười năm ấy, cậu bị viêm mũi cấp tính, bước chân vào công trường Lục Trung đã bắt đầu hắt xì, điều này dẫn đến cậu luôn bị chóng mặt nhức đầu, mơ màng ngất ngưởng, còn suýt đi nhầm lớp. Nhưng cậu cảm thấy chuyện mình vào nhầm lớn và cả việc thành tích thi khảo sát chất lượng vô cùng thất bại, không cẩn thận đắc tội với bạn học, còn có một ít chuyện xui xẻo linh tinh khác đều không liên quan gì đến viêm mũi cả. Cậu chính là một kẻ mơ màng không giỏi nghĩ rõ ràng chuyện cho lắm. Chuông vào học vang lên, Tống Châm nhanh chân chạy về phía phòng học, đại biểu môn toán đang phát bài thi tháng đã được chấm, trán Tống Châm đột nhiên nảy thình thịch, cậu đứng ngồi không yên, kiếm chuyện gì làm hòng dời lực chú ý, mở sách toán ra, một đầu heo không lớn không nhỏ mỉm cười ngây ngô với cậu. Đầu heo này là chính cậu vẽ, cậu cũng không biết lúc ấy mình nghĩ cái gì mà vẽ đầu heo vào trong sách toán, hơn nữa còn vẽ…
Tác giả: