Thiểm Tây, Đầu xuân tháng 3 tiết trời vẫn còn cái se se lạnh nhưng đã mang theo chút hơi ấm áp phảng phất. Lúc này mặt trời còn chưa ló, Doãn Nguyên đứng trong tòa nhà cao nhìn ngọn Thanh Sơn sừng sững trước mắt thở dài 1 tiếng. 1 cơn gió lạnh thổi qua mang theo lá non mọc trên cành bay trong không trung đi đến dãy núi rồi dừng lại trên đỉnh cao ngất kia,như ngạo nghế,như cuồng tiếu, nhìn xuống vạn vật xung quanh như 1 kẻ trên cao nhìn xuống dưới trần gian bằng nửa con mắt… Tòa nhà này được xây từ thời Tây Chu, lúc thời thế còn thịnh, sau đó chiến loạn cũng đã bị hủy đi 1 phần … Nghe đâu truyền thuyết ngàn năm trước nơi này đã từng có vị lão giả Thanh Ngưu dừng xe tại nơi này,rồi từ đó ở đây giảng kinh truyền đạo. Lúc này trời còn sớm, khu du lịch còn chưa mở của, Doãn Nguyên trên ngực lưng mang theo 1 chiếc túi du lịch theo chân núi Tiểu Lộ mò lên, gian khổ không biết bao nhiêu, đôi giầy thể thao đã muốn thảm hại xơ xác biết bao… Bỗng nhiên trong túi anh có cái gì động đậy vài cái…
Tác giả: