Tác giả:

Editor: Cua Trời quang mây trắng, ánh nắng chói chang. Cảnh vật xung quanh là cỏ dại cũ nát, mang vài ý lánh đời. Theo chiều gió, cỏ tranh từ nóc nhà rách nát rơi xuống, lơ lửng giữa không trung, trông lung lay sắp đổ. Bỗng nhiên, một bóng roi xẹt qua không trung. Lực đạo mạnh mẽ, tiếng xé gió ầm ầm vang lên, thẳng tay đem căn nhà tranh nát thành hai mảnh. Một giây trước khi đám cỏ tranh rơi xuống bùn, cây roi đột nhiên bị lực tác động lên. Trong tay cầm chiếc roi, bàn tay người nọ rất đẹp, làn da thanh tú, cân đối gầy gò, trong ánh mặt trời nhàn nhạt sáng lên như một viên ngọc bích xinh đẹp. Nhưng cổ tay của người nọ quay một góc, đầu roi vẽ một đường vòng cung duyên dáng trong không khí, khó khăn né qua thiếu niên suýt bị đánh. "Bang!" Tiếng roi vang dội đánh vào không khí. Đám người vây xem không dám đi ra, cúi đầu xuống, từ khóe mắt nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này, có người lại lặng lẽ ngẩng đầu lên. "Đại sư huynh?" Thẩm Tu Viễn nhìn cốt roi trắng ngà trên tay, sau đó lại nhìn đồ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...