Lyl: tui bó tay vs đám chim chóc thú trong truyện rồi, định dịch hết ra theo tên thông thường của chúng nó, nhưng đoạn sau lại ra vài vấn đề, thôi thì quyết định để nguyên hán việt, sẽ lập list luôn ở mục lục này cho những ai muốn biết nó là cái gì. Tiếng Trung – Hán Việt – Thường gọi (tên Việt): 信天翁 – Tín thiên ông – Hải âu lớn 隼 – Chuẩn – Cắt 游隼 – Du chuẩn – Cắt lớn 燕隼 – Yến chuẩn – Cắt Trung Quốc 红隼 – Hồng chuẩn – Cắt lưng hung 白隼/矛隼 – Bạch chuẩn/Mâu chuẩn – Cắt bắc cực 灰隼/灰背隼 – Khôi chuẩn/Khôi bối chuẩn – Cắt lưng xám 猎隼 – Liệp chuẩn – Cắt Saker 鹃隼 – Quyên chuẩn – Diều mào 鹰 – Ưng – Ưng 黑鷹 – Hắc ưng – Ưng đen 鱼鹰 – Ngư ưng – Ó cá/Ưng biển 灰鹰 – Khôi ưng – Ưng ngỗng xám 鹞鹰 – Diều ưng – Hen Harrier 哈斯特鹰 – Hắc tư đặc ưng – Đại bàng Haast 巨鹰/阿根廷巨鹰 – Cự ưng – Argentavis Magnificens (Ko chắc lắm có phải con này ko:v) 雕 – Điêu – Đại bàng 角雕 – Giác điêu – Đại bàng Harpy 鵟雕 – Cuồng điêu – Đại bàng đen Buzzard 金雕 – Kim điêu – Đại bàng vàng 白尾海雕 – Bạch vĩ hải…
Chương 54
Tần Ninh Phấn ĐấuTác giả: Lai Tự Viễn PhươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Xuyên KhôngLyl: tui bó tay vs đám chim chóc thú trong truyện rồi, định dịch hết ra theo tên thông thường của chúng nó, nhưng đoạn sau lại ra vài vấn đề, thôi thì quyết định để nguyên hán việt, sẽ lập list luôn ở mục lục này cho những ai muốn biết nó là cái gì. Tiếng Trung – Hán Việt – Thường gọi (tên Việt): 信天翁 – Tín thiên ông – Hải âu lớn 隼 – Chuẩn – Cắt 游隼 – Du chuẩn – Cắt lớn 燕隼 – Yến chuẩn – Cắt Trung Quốc 红隼 – Hồng chuẩn – Cắt lưng hung 白隼/矛隼 – Bạch chuẩn/Mâu chuẩn – Cắt bắc cực 灰隼/灰背隼 – Khôi chuẩn/Khôi bối chuẩn – Cắt lưng xám 猎隼 – Liệp chuẩn – Cắt Saker 鹃隼 – Quyên chuẩn – Diều mào 鹰 – Ưng – Ưng 黑鷹 – Hắc ưng – Ưng đen 鱼鹰 – Ngư ưng – Ó cá/Ưng biển 灰鹰 – Khôi ưng – Ưng ngỗng xám 鹞鹰 – Diều ưng – Hen Harrier 哈斯特鹰 – Hắc tư đặc ưng – Đại bàng Haast 巨鹰/阿根廷巨鹰 – Cự ưng – Argentavis Magnificens (Ko chắc lắm có phải con này ko:v) 雕 – Điêu – Đại bàng 角雕 – Giác điêu – Đại bàng Harpy 鵟雕 – Cuồng điêu – Đại bàng đen Buzzard 金雕 – Kim điêu – Đại bàng vàng 白尾海雕 – Bạch vĩ hải… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tìm đường chết không ở sớm muộn, bỏ mạng ngay sớm tốiNếm được ngon ngọt từ cướp bóc, Link có đường phát tài mới. Nghênh ngang đắc ý lái phi thuyền rời vực Đen, dự định bỏ lại kiến quân đội, đi vớt chỗ tốt một mình.Đến sát biên giới vực Cam, tập trung những thương nhân đã từng đi qua tuyến đường an toàn, Link lập tức ra lệnh, mở trang bị ẩn hình, hai phi thuyền bí mật lái vào một đai tinh vân màu xám tro.Đai tinh vân nằm bên rìa tuyến đường an toàn, do các khối đá lớn nhỏ khác nhau tụ tập tạo thành, vốn là một tinh hệ cỡ nhỏ. Năm nghìn năm trước, bị một siêu tân tinh hủy diệt.Trung tâm tinh hệ, tinh cầu đã biến mất từ lâu.Trong tai nạn, tinh cầu bị nghiền nát, đại bộ phận bị cắn nuốt. Bộ phận không biến mất, nổ tung thành vô số mảnh nhỏ, trôi lơ lửng trên quỹ đạo cũ, tràn đầy hơi thở chết chóc.Bị sức mạnh thần bí ảnh hưởng, cách mỗi nghìn năm, nơi tinh hệ biến mất, sẽ xuất hiện hố đen thần bí, cắn n**t t*nh hạm đi ngang qua.Nguyên nhân hố đen sinh ra và ẩn giấu, vẫn là bí mật.Cho đến hiện tại, vẫn không người có thể phá giải bí ẩn, tìm ra đáp án.Đa số thời gian, bên cạnh tuyến đường an toàn vô cùng yên tĩnh, giống như những tinh vực khác.Một khi hố đen xuất hiện, bất cứ phi thuyền có can đảm đến gần nào, cũng sẽ bị một sức mạnh khủng khiếp nghiền nát, hút vào, mất tăm mất tích, không để lại nửa điểm dấu vết.Mỗi lần hố đen mở ra, tuyến đường an toàn nối liền tinh vực này, đều sẽ biến thành cạm bẫy kinh khủng nhất, ngăn cản tất cả phi thuyền ra vào.Với cư dân vực Cam mà nói, đây không thể nghi ngờ là màn chắn tự nhiên tốt nhất, có thể chống đỡ trùng triều hiệu quả.Không được hoàn mỹ chính là, khoảng cách mở ra quá dài, thời gian duy trì quá ngắn.Một nghìn năm hố đen mới mở ra một lần, lại chỉ tồn tại trong khoảng trăm năm.“Năm nay là năm thứ chín trăm sáu mươi lăm.”Bọ ngựa thích khoe khoang sức mạnh, cũng chú trọng trí tuệ.Đại đao lang dưới quyền Link sở trường ghi chép, tương đối có nghiên cứu về hố đen.Theo tính toán, còn không đến bốn mươi năm, hố đen sẽ xuất hiện.Trong khoảng thời gian này, biên giới tinh vực trở nên không ổn định, tùy tiện đến gần, rất khó đảm bảo có thể có bất trắc xảy ra hay không.Chính vì như vậy, trùng triều mới có thể bùng nổ ở vực Đen, mà không phải vực Cam càng dễ ức h**p.Tộc voi thể tích khổng lồ, sức mạnh kinh người. Hai bên chiến đấu, tổn thất khẳng định không nhỏ. Nhưng so với hố đen thần bí khó lường, tộc trùng thà rằng đối mặt đàn voi.Kẻ địch nhìn thấy được, sức mạnh kh*ng b* có thể cắn nuốt người bất cứ lúc nào.Cho dù là tộc trùng ngu ngốc nhất, cũng biết nên lựa chọn như thế nào.Biết rõ hố đen sắp xuất hiện, biên giới tinh vực không ổn định, Link vẫn hạ quyết tâm mạo hiểm.Nguyên nhân chỉ có một: Lòng tham.“Thuyền buôn vực Cam xuất hiện, lập tức nã pháo bắn phá, phá nổ động cơ, lập tức lên thuyền.”“Ngũ cốc và thực vật trên thuyền, có bao nhiêu dọn sạch bấy nhiêu.”“Thuyền viên bắt lại, tập trung truyền tống về chiến hạm hộ vệ.”“Động tác nhất định phải nhanh, hết sức đánh nhanh thắng nhanh!”Muốn quay lại vương thành, một lần nữa có được địa vị, phải tích lũy lượng lớn của cải.Link sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào.Cướp thuyền buôn vực Cam, kiến quân đội được lợi, tạm thời bỏ qua không tìm hắn gây phiền.Một thời không có nghĩa là một đời.Mất đi yêu thích của tộc trưởng, không có tộc đàn bảo vệ, căn bản không thể đảm bảo an toàn.Kiến quân đội vui giận không chừng, mười phần khuynh hướng bạo lực. Vạn nhất ngày nào đó nổi điên, lại tìm đến cửa thì phải làm sao?Chỉ là đánh một trận, Link có thể chấp nhận.Vấn đề ở chỗ, kiến quân đội thích quần ẩu, ra tay quá đen, không phải dỡ tay thì là dỡ chân. Hai tháng trước bị thương chi trước, đến bây giờ còn chưa khôi phục.Link muốn đổi thành chi giả, trực tiếp bị hắt nước lạnh đầy đầu.Sâu róm sồi phụ trách trị liệu giải thích, chi giả khẳng định không bằng hơn bản chính. Ngoại hình và sức mạnh tương đương, độ linh hoạt lại kém một đoạn.“Không phải là không có hi vọng khôi phục. Muốn tiến thêm một bước trị liệu, phải mời quan ngự y ở vương thành hỗ trợ.”੮Mất đi chi trước đại biểu sức mạnh, tộc nhân sẽ cười nhạo hắn, em gái càng sẽ chướng mắt hắn.Trở thành kẻ đáng thương người người coi thường, cuộc sống còn hi vọng gì.Link phải liều mạng.“Phát hiện thuyền buôn vực Cam!”Thương cảm bị âm thanh chói tai cắt đứt. Một con bọ ngựa hoa quay đầu, báo cáo tình huống cho Link.Nghe vậy, Link lập tức đứng lên, bước đến trước đài khống chế. Nhìn chiến hạm vận tải màu xám quen thuộc, bộ râu thiếu mất một đoạn dựng lên.Rất hiển nhiên, đây cũng là kiệt tác của kiến quân đội.“Có khoảng bao nhiêu thuyền?”“Tổng cộng năm mươi tám.” Bọ ngựa hoa phong to hình ảnh, nói, “Hai thuyền cỡ lớn, sáu thuyền cỡ trung, còn lại đều là hạm dân dụng cỡ nhỏ.”“Nhiều như vậy?”Link nhất thời cảm thấy khó làm.Tình báo hắn lấy được, nhiều nhất hai mươi thuyền. Không ngờ số lượng lại gấp đôi.Tuy chiến hạm vận tải không đủ hỏa lực, đa số lại là loại dân dụng, nhưng dù sao không phải bùn dán giấy nặn thành. Hai với năm mươi tám, hỏa lực có mạnh nữa, cũng không có chắc chắn tất thắng.“Sớm biết là thế này, nên nói cho kiến quân đội.”Kiến quân đội ra mặt, đầu to nhất định bị cướp đi, nhưng ít nhất có thể đảm bảo hành động thành công.“Có truyền tin cho đài quan sát, phát động tấn công không?” Bọ ngựa hoa hỏi.“Chờ một chút.” Link nói.Có lẽ nên đợi đến khi giao dịch hoàn thành, ra tay từ phía sau?Không cướp được hàng hóa, cướp mấy chiến hạm vận tải và thuyền viên, nhiều ít cũng có thể bán được một khoản.Trong khi Link còn chưa nghĩ ra ý tưởng gì, chiến hạm vận tải vực Cam đột nhiên dừng lại, xếp thành đội hình phòng hộ, tụ lại một chỗ, chờ đối tượng giao dịch xuất hiện.“Phát hiện không gian dao động.”Trước đài khống chế, bọ ngựa hoa lên tiếng báo động.Không chờ nói xong, đường hầm thời không đã mở ra. Vài chiến hạm tuần tra có đồ đằng nâu đỏ, xuất hiện trước mắt mọi người.Thân hạm khổng lồ, gần như là dán sát tinh vân lái qua.Tộc trùng nhìn, tất cả đều hít ngược một hơi.“Tộc lông vũ?!”“Giao dịch với vực Cam là tộc lông vũ!”Mấy con bọ ngựa cánh mỏng xông vào khoang chỉ huy, túm cổ áo Link, mắng to: “Khốn nạn, anh dẫn bọn tôi đến chịu chết sao?!”“Quay về, lập tức quay về!”Link không để ý giãy giụa, lớn tiếng ra lệnh.Nhìn thấy tinh hạm tộc lông vũ, đám bọ ngựa rơi vào hoảng loạn. Nhận ra đồ đằng trên thân hạm, càng bị dọa đến mất hồn mất vía. Phản ứng mạnh hơn, giống như bọ ngựa hoa, toàn thân đều đang run lên.Đừng nhìn tộc lông vũ đi dưới đất bị chim dữ ghét, gặp phải thiên nga luôn luôn bị đè đầu cưỡi cổ. Trong nhận thức của tộc trùng, những con chim không biết bay này vẫn kinh khủng như thường.Không thể bay lượn, không biết bơi lặn, con mồi tương đối có hạn.Tộc trùng thành mục tiêu dễ ra tay nhất.Từ thời thái cổ đến nay, tộc trùng chết trong tay bọn họ, thật là vô số kể. Bọ ngựa kích thước lớn, mùi vị lại tốt, thiếu chút nữa bị ăn đến diệt tộc.Nhìn thấy đồ đằng của khủng điểu, trong khoang thuyền rơi vào hỗn loạn, sợ hãi tự nhiên sinh ra.Link căng cổ họng nói, cũng hoàn toàn không có tác dụng.Trên thực tế, hắn cũng đang phát run.Giao dịch với Tần Ninh, nói cho cùng vẫn cách hệ thống giao dịch, sẽ không làm hắn sợ như vậy. Hiện tại, khủng điểu sống sờ sờ xuất hiện ngay trước mặt, lại còn là một đàn đông, không bị dọa vỡ mật đã là anh hùng.“Nhanh đi!”Bọ ngựa hoa đẩy mạnh cần điều khiển, cố gắng thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm.Trong lúc hoảng hốt, không cẩn thận chạm phải nút bấm màu xanh, đóng trang bị ẩn hình.Mất đi lồng bảo vệ, tinh hạm tộc trùng màu đen không chỗ che giấu, đột nhiên xuất hiện trong tinh vân.Nhìn thấy cảnh này, thương nhân vực Cam đều kêu lên, chợt cảm thấy nghĩ mà sợ.Tuyệt đối không nghĩ đến, bản thân thật sẽ bị tộc trùng để mắt đến!“Thì ra con thú một sừng kia nói không sai.”“Lúc cậu ta nói, tôi còn không tin lắm…”“Sau khi trở về, nhất định phải nói cảm ơn cậu ta.”Pant nhìn chằm chằm Link, thời khắc chuẩn bị báo thù.Sau khi biết kế hoạch của kẻ thù, bởi bản tính lương thiện, âm thầm cảnh báo cho thương nhân vực Cam.Hai bên không có bao nhiêu tình cảm qua lại, thương nhân vực Cam nửa tin nửa ngờ. Xuất phát từ suy xét cẩn thận, mới tăng số lượng chiến hạm vận tải, tăng mạnh phòng hộ.Không ngờ, chính hành động này cứu bọn họ một mạng.“May mà thuyền trưởng cẩn thận!”Nếu cứ theo kế hoạch ban đầu, chỉ lái ra vài chiến hạm vận tải, chưa đợi được tộc lông vũ đến nơi, thì đã bị tộc trùng phục kích.“Coi như là tránh thoát một kiếp.”Thương nhân vực Cam lòng còn sợ hãi.Nhưng mà, giao dịch chưa hoàn thành, vẫn luôn giữ cảnh giác, không dám lơ là.Khẩu vị của tộc lông vũ quá tốt, nổi tiếng bảy vực.Sau khi tiêu diệt tộc trùng, có thể nhất thời hưng phấn, thuận lợi tiêu diệt luôn bản thân, nuốt gọn tất cả hàng hóa hay không, còn thật không dễ nói.Nếu không phải đối phương đưa ra, sẵn lòng dùng vũ khí giao dịch, đánh chết thương nhân vực Cam cũng sẽ không mạo hiểm.Ô Đàn vội vàng cướp đoạt thành Rừng, không đích thân đến đây, phụ trách chỉ huy là một con khủng điểu khác. Phát hiện tinh hạm tộc trùng, không nói hai lời, lập tức ra lệnh nã pháo.“Bắn pháo!”Ở vực Lam nghẹn một bụng lửa giận, vất vả lắm mới định được lần giao dịch này, tộc trùng vào góp vui làm gì, dám chạy đến phá rối?Nổ ngươi không thương lượng.Năm tinh hạm đồng thời nổ súng, tinh hạm tộc trùng chưa kịp quay đầu, đã bị đạn ánh sáng bao trùm.Ánh sáng trắng chói mắt bao phủ, tinh hạm bị trọng thương. Trong rung động dữ dội, bắt đầu tan rã từ phần đuôi.Trong khoang chỉ huy, đài khống chế bùng lên tia lửa, dòng điện chớp nhoáng như những con rắn màu vàng bay múa.Tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng.Bọ ngựa hoa phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngã về phía sau. Chi trước gãy, nửa người đã bị cháy đen.Đại đao lang và lục tĩnh đường hoảng loạn bỏ chạy, liều mạng chen vào cầu thang lên xuống. Leo lên boong tàu tầng hai, là có thể cướp được một khoang con thoi chạy trốn!Link chi trước không có sức, không chen được đồng tộc, chỉ có thể tụt lại cuối cùng.Đạn ánh sáng xuyên qua lồng bảo vệ, dưới nhiệt độ cực nóng, vách khoang thuyền trên đỉnh hòa tan đứt gãy, ầm ầm rơi xuống đầu.Thời điểm nguy cấp nhất, máy giao dịch phát ra ánh sáng trắng, vây quanh lấy Link, hiểm hiểm ngăn cản vách khoang sắc nhọn.Nhìn hợp kim vỡ vụn, Link sợ ra một thân mồ hôi lạnh. Bất chấp gì khác, ngã nhào về phía cầu thang lên xuống.Vách khoang không ngừng rơi xuống, tia lửa bùng lên.Dây kim loại đứt gãy mang theo ánh điện, quất vào trên lồng sáng, đùng đùng vang dội.Nhờ máy giao dịch bảo vệ, Link run run rẩy rẩy, rốt cuộc thoát được khỏi khoang chỉ huy.Trên đường đến boong tàu tầng hai, cứ cách vài bước lại có thể nhìn thấy thi thể bọ ngựa. Có đã lạnh băng, có bị trọng thương, chỉ còn một hơi cuối cùng.Bỏ mặc tiếng cầu cứu sau lưng, Link nhanh chóng đi về phía trước. Đuổi trước khi năng lượng hao hết, cướp được một khoang con thoi, thoát khỏi phi thuyền sắp bị phá nát.Ba vòng lửa đạn bao trùm, tinh hạm màu đen vỡ thành từng mảnh.Link còn chú ý, vụ nổ qua đi, tắt động cơ, mặc cho khoang con thoi trôi nổi trong mảnh vỡ. Nếu không mở cửa khoang, nhất định sẽ cho rằng, bên trong khoang thuyền đã không còn dấu hiệu sự sống.Đồng tộc còn đang thoát đi, thì bị khủng điểu lần lượt điểm danh, tất cả đều biến thành pháo hoa nở rộ trong vũ trụ.Đợi khủng điểu xả giận xong, hoàn thành giao dịch rời đi, Link lập tức khởi động động cơ, dùng tốc độc nhanh nhất chạy về vực Đen.Đáng tiếc, ông trời đã định trước hắn phải xui xẻo.Bay ra không bao lâu, đã bị mọt chiến hạm tuần tra màu tím bạc chặn đường.Thân hạm dài nhỏ, còn dài hơn một đoạn so với chiến hạm tuần tra của tộc lông vũ. Đầu hạm đẩy hoa văn hình vảy rắn, làm người da đầu tê dại.Trong khoang chỉ huy, Pant và Mãnh Thất sóng vai đứng thẳng, nhìn khoang con thoi bị chặn lại, không khỏi cười nhạt.Link a Link, mày cũng có ngày hôm nay!“Bắt hắn lên thuyền!”Đã hai tháng từ khi tai nạn xảy ra, các thuyền viên vẫn luôn không có tin tức, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.Nhưng Pant không muốn bỏ cuộc.“Tôi không quan tâm hàng hóa, tôi chỉ muốn biết, thuyền viên của tôi ở đâu!”Bị nã pháo hai lần, khoang con thoi mất đi động cơ di chuyển. Tượng cù điều khiển tàu bay, dùng chùm tia sáng lôi kéo, bắt Link vào tinh hạm.Mãnh Thất vỗ vai Pant, an ủi: “Sẽ tìm được bọn họ.”Pant gật đầu.Biết rõ hi vọng xa vời, hắn lại vẫn muốn thử một lần. Cho dù chỉ có thể tìm được thi thể, cũng là tốt.Đến lúc đó, con tộc trùng đáng chết này, sẽ đi đến nơi hắn nên đi.Link bị bắt ngày thứ ba, Tần Ninh hoàn thành “huấn luyện”, chuẩn bị rời thành chính, đến tinh cầu nguyên thủy.Hắc Minh Hồng Tường vừa mới đến chơi, nghe nói chuyện này, đều vô cùng hâm mộ.“Nếu mình cũng có thể đi thì tốt biết mấy.”Mấy ngày nay, các hắc nhạn vội vàng luyện tập bơi lặn, từ sáng sớm đến tối đen đều ở bờ biển.Đàn chim non yêu thích vớt vỏ sò, bất luận lớn nhỏ, chỉ cần có thể ăn, tất cả đều không bỏ qua.Lần này đến miệng núi lửa, Hắc Minh mang theo không ít.Giũ sạch nửa thiết bị chứa vật, ốc biển sò biển chồng chất thành núi. Chỉ là xử lý sạch sẽ, cũng đủ bạch tuộc nhỏ bận việc một thời gian.Không có thiết lập chương trình tương quan, người máy ống trụ không biết làm sao, ngồi xổm góc tường buồn bã ưu thương.Cuối cùng cho ra kết luận, hệ thống cần thăng cấp, gấp!Sò ốc được xử lý sạch sẽ, đặt lên giá nướng, không cần nhiều gia vị, mùi vị đã đủ tươi ngon.Hương thơm bay ra, hấp dẫn hai thiên nga nhỏ đến.Năm con chim non ngồi trên thảm nhung mới trải, vừa vùi đầu ăn, vừa tán chuyện du lịch tinh tế.“Tinh cầu biến đổi lớn sẽ là như thế nào, thật muốn thấy tận mắt.”“Các cậu yên tâm, mình sẽ quay lại toàn bộ.”Miệng cắn thịt ốc biển, tay cầm hai con sò, không chút ảnh hưởng Tần Ninh nói chuyện.“Mình sẽ đem vài máy ghi chép, đến lúc đó tất cả mọi người đều có thể thấy.”“Lại nói, bọn mình đang ở ngay miệng núi lửa.”Bạch Hi mở một con trai, dài đến hai mươi cm, có thể trực tiếp hạ miệng cắn.Thời đại tinh tế, cá mập cua cáy kích thước kinh người, sò ốc cũng phát triển theo hướng cự vô bá(1).“Nơi này là núi lửa chết, sẽ không phun trào.” So với Bạch Hi, Bạch Lam biết nhiều chuyện hơn, “Mình nghe ông nội nói, thời thái cổ, phượng hoàng đều ở bên cạnh núi lửa hoạt động.”“Núi lửa hoạt động?”“Thật là lợi hại!”Tập quán sinh hoạt như vậy, rõ ràng vượt ra khỏi tầm hiểu biết của hắc nhạn.Đám chim non nói chuyện tưng bừng, thấm thoắt, ba giờ đã trôi qua, sò ốc ít đi một nửa.Sáu quả cầu lam co quắp trên mặt đất, tám chân mở ra, mệt thành bạch tuộc khô.“Mình vẫn luôn nghĩ, nhiều thịt nướng ăn ngon như vậy, rốt cuộc là từ đâu ra.” Hắc Minh nhai miếng thịt ốc nướng cuối cùng, ca ngợi nói, “Thì ra bạch tuộc vực Đen có khả năng như vậy.”Được khích lệ, bạch tuộc nhỏ có chút ngượng ngùng. Lúc lắc xúc tua, gặm hết vài mảnh vỏ sò, nhanh chóng đầy máu sống lại.Đến lúc rời đi, Hắc Minh Hồng Tường lưu luyến không rời, cùng đưa ba tiểu đồng bọn đến trạm không gian, mới đỏ vành mắt nói: “Bọn mình sẽ nhanh chóng trưởng thành, các cậu nhất định phải về sớm một chút!”Thân là gia trưởng, Bạch Nham và Hắc Toàn đen mặt.Cảnh tượng này, hình ảnh này, nhìn thế nào cũng có chút không đúng. Hoặc là nói, tình bạn giữa chim non, người lớn không hiểu?Bởi vì là du lịch “hòa bình”, không cần lái kỳ hạm thiên nga.Đội hình một chiến hạm tuần tra có đồ đằng phượng hoàng, ba chiến hạm hộ vệ, cùng với năm chiến hạm vận tải, sau khi rời tầng khí quyển, bước vào lần vượt không gian đầu tiên.Ba con phượng nhỏ leo lên boong tàu tầng hai, đứng trước vách khoang trong suốt, có thể nhìn ra xa ngoài vũ trụ.Trong toàn quá trình di chuyển, bọn họ đều phải ở nơi này. Cho đến khi đến trạm không gian, mới có thể được dẫn vào khoang chỉ huy.Giao quyền chỉ huy cho Bạch Nham, Bạch Hử không rảnh rỗi, một mình đi đến boong tàu tầng hai.Với sự xuất hiện của y, ba người Tần Ninh đều rất hoan nghênh.“Bạch chủ, tại sao phải đem năm chiến hạm vận tải?”“Tinh cầu nguyên thủy sinh ra biến đổi lớn, quan trắc viên cần một tấc không rời. Tiếp tế trạm không gian, toàn bộ do thành chính vận chuyển.”Bạch Lam chợt hiểu.Thì ra du lịch thời không chỉ là tiện thể, vận chuyển tiếp tế mới là nhiệm vụ hàng đầu.“Không thể nói như vậy.”Bạch Hử dựa vào lưng ghế, hai tay đan vào nhau, khuỷu tay chống lên tay vịn, kiên trì giải thích: “Nơi này từng là lãnh địa của thanh loan, cũng là nơi duy nhất lưu giữ di tích thanh loan. Dẫn ba đứa đến, là để cho ba đứa biết, lịch sử và vinh quang của phượng hoàng, xa xưa hơn ghi chép trong văn hiến rất nhiều.”“Lúc núi lửa phun trào, sẽ không phá hủy di tích sao?”Tần Ninh nói, cũng là điều hai thiên nga nhỏ muốn hỏi.“Sẽ không.” Bạch Hử khẽ cười nói, “Năm tộc phượng hoàng, kiến trúc đều có đặc sắc riêng, thiên nga có thể nói là thô ráp nhất.”Nhớ đến nhà gỗ dưới miệng núi lửa, đảo giữa hồ nhân tạo, Tần Ninh không nhịn được nâng mi.Như vậy còn gọi là thô ráp?“Công nghệ tinh xảo nhất, thuộc về thanh loan. Thứ hai là nhạc trạc và uyên sồ, chu tước xếp thứ bốn, cuối cùng mới là thiên nga.”“Đa số kiến trúc của thanh loan đều chọn xây dựng dưới lòng đất. Thời thái cổ, chủ tinh của tộc đàn thanh loan được gọi là thành hang đá.”“Hai tinh cầu nguyên thủy này nằm ở sát biên giới lãnh thổ, cuối cùng có thể giữ lại được, coi như nhân duyên trùng hợp.”Nói đến đây, Bạch Hử dừng lại, lông mi rũ xuống.“Trong tinh cầu nguyên thủy của thành Vũ, có một từng thuộc về nhạc trạc.”Thanh âm trầm thấp, nét mặt mang theo hồi ức. Đôi mắt thâm thúy như có thể xuyên thấu vũ trụ, nhìn đến đầu cuối thời không xa xôi.Tự thuật ngắn gọn không có quá nhiều sắc thái tình cảm. Giữa những hàng chữ lại mang theo gánh nặng, tựa như có bi thương không tan đi được.Sau trầm mặc ngắn ngủi, một loạt tiếng bước chân phá vỡ yên tĩnh.“Bạch chủ, vương thành gửi thông tin.”Yến Lam và Lật Nhan đồng thời đến, hiển nhiên, lần truyền tin này cũng không đơn giản.“Người gửi tin là vũ hoàng.”“Vũ hoàng?”“Hình như là ra tay quá nặng, hắc ưng bị đánh không dậy nổi, chuyện nghị viện không có người xử lý.Tùy hứng như Lật Nhan, đột nhiên nghe được việc này, cũng cảm thấy khó có thể tin.Sức chiến đấu của tộc ưng không thấp, năng lực kháng đánh mạnh. Mấy ngày đã bị đánh thành như vậy, thật đúng là hiếm thấy.Suy cho cùng, hẳn vẫn là do Ưng Kiền quá yếu?Nếu hắc ưng chủ thành biết được suy nghĩ của Lật Nhan, nhất định sẽ phun máu lần hai.Năng lực kháng đánh có mạnh nữa, cũng không chịu nổi một ngày ba bữa chào hỏi.Hắn có thể bình an sống đến bây giờ, chưa có đi đời nhà ma, mới là kỳ tích lớn!“Ta đi một lúc.”Nghe xong Lật Nhan kể lại, ý thức được tình huống có chút nghiêm trọng, Bạch Hử lập tức đứng dậy rời đi.”Hắc ưng chủ thành cần một bài học, nhưng không thể ra tay quá nặng, để hắn chết vào lúc này.Có hắn ở, thành Rừng và thành Đá không thể tiếp tục liên hợp. Đổi một đời chủ thành, e là chuyện sẽ có thay đổi. Cho dù có thể xử lý, Bạch Hử cũng không muốn nhiều thêm một phiền phức.Huống hồ, đeo tội danh đánh chết chủ thành, vũ hoàng tám phần mười ngồi không ổn ngai vàng. Đề cử vũ hoàng mới, bản thân đừng mơ tiếp tục nhàn rỗi.Từ từ!Bước vào cầu thang lên xuống, Bạch Hử đột nhiên nhíu chặt chân mày.Chẳng lẽ nghĩ chính là ý tưởng này?Nếu là người khác, khả năng cực kỳ nhỏ. Đổi thành con giác điêu kia, chuyện không đáng tin nữa cũng làm ra được.“Bạch chủ?”“Không có gì.”Lắc đầu, Bạch Hử ấn xuống bảng điều khiển.Hạm đội bước vào giai đoạn tốc độ cao, lái về phía mục đích.Bạch Hử giao thiệp mấy lần, rốt cuộc bỏ được ý tưởng trong đầu vũ hoàng, thuyết phục cô tiếp tục ở lại vương thành.“Chuyện nghị viện, có thể giao cho khôi ưng và kim điêu. Diều ưng hẳn cũng rất bằng lòng hỗ trợ.”Trong màn hình, vũ hoàng vẻ mặt đau khổ, nói: “Ta sẽ ở lại đây, hi vọng thời gian đừng dài lắm.”“Ta đảm bảo.” Bạch Hử nói, “Về hắc ưng chủ thành, bệ hạ định xử lý thế nào?”“Ngài yên tâm, ta đảm bảo không đánh chết hắn.” Vũ hoàng bẻ bẻ ngón tay, đốt ngón tay kêu lên răng rắc, “Nhiều nhất đánh gần chết. Nói chung, khẳng định để hắn sống đến ngày ta thoái vị.”“… Được rồi.”Có thể đảm bảo như vậy, đã là không dễ dàng, không thể yêu cầu quá nhiều.Đi ngày thứ năm, hạm đội đến trạm không gian lâm thời.Dung nham dưới lòng đất sắp phun trào, bề mặt tinh cầu tràn đầy hơi nóng, lục địa vỡ thành từng khối, bắt đầu từ từ di chuyển.Nước biển sôi trào, cột nước xông lên tận trời cao, cuộn lên sóng lớn khủng khiếp.Cây già khô héo đổ từng mảnh.Cỏ khô dấy lên tia lửa, nhanh chóng lan ra đồng cỏ.Trong gió truyền đưa tin tức đáng sợ, những động vật còn sống sót tụ tập lại một chỗ, chạy trốn về phía trung tâm lục địa.Hai cực của tinh cầu, sông băng đứt gãy từ bên trong.Trong tiếng vang trầm nặng, hơi nóng phun ra, tựa như trường đao sắc bén, dễ dàng cắt ra lớp băng.Núi lửa tích tụ mười vạn năm, đột nhiên phun trào.Dung nham tràn ra ngoài miệng núi lửa, lan qua đá huyền vũ màu đen. Đan xen khắp nơi, tụ thành nước lũ màu đỏ trào dâng, cuốn qua khắp mặt đất.Chiến hạm tuần tra kết nối với trạm không gian, thấy hình ảnh vệ tinh truyền về, trong đầu Tần Ninh chỉ còn lại hai chữ, rung động. (1) Cự vô bá: người khổng lồ:)) kích thước lớnBọ ngựa hoaSâu róm sồi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tìm đường chết không ở
sớm muộn, bỏ mạng ngay sớm tối
Nếm được ngon
ngọt từ cướp bóc, Link có đường phát tài mới. Nghênh ngang đắc ý lái phi thuyền
rời vực Đen, dự định bỏ lại kiến quân đội, đi vớt chỗ tốt một mình.
Đến sát biên
giới vực Cam, tập trung những thương nhân đã từng đi qua tuyến đường an toàn,
Link lập tức ra lệnh, mở trang bị ẩn hình, hai phi thuyền bí mật lái vào một
đai tinh vân màu xám tro.
Đai tinh vân nằm
bên rìa tuyến đường an toàn, do các khối đá lớn nhỏ khác nhau tụ tập tạo thành,
vốn là một tinh hệ cỡ nhỏ. Năm nghìn năm trước, bị một siêu tân tinh hủy diệt.
Trung tâm tinh
hệ, tinh cầu đã biến mất từ lâu.
Trong tai nạn,
tinh cầu bị nghiền nát, đại bộ phận bị cắn nuốt. Bộ phận không biến mất, nổ
tung thành vô số mảnh nhỏ, trôi lơ lửng trên quỹ đạo cũ, tràn đầy hơi thở chết
chóc.
Bị sức mạnh thần
bí ảnh hưởng, cách mỗi nghìn năm, nơi tinh hệ biến mất, sẽ xuất hiện hố đen
thần bí, cắn n**t t*nh hạm đi ngang qua.
Nguyên nhân hố
đen sinh ra và ẩn giấu, vẫn là bí mật.
Cho đến hiện
tại, vẫn không người có thể phá giải bí ẩn, tìm ra đáp án.
Đa số thời gian,
bên cạnh tuyến đường an toàn vô cùng yên tĩnh, giống như những tinh vực khác.
Một khi hố đen
xuất hiện, bất cứ phi thuyền có can đảm đến gần nào, cũng sẽ bị một sức mạnh
khủng khiếp nghiền nát, hút vào, mất tăm mất tích, không để lại nửa điểm dấu
vết.
Mỗi lần hố đen
mở ra, tuyến đường an toàn nối liền tinh vực này, đều sẽ biến thành cạm bẫy
kinh khủng nhất, ngăn cản tất cả phi thuyền ra vào.
Với cư dân vực
Cam mà nói, đây không thể nghi ngờ là màn chắn tự nhiên tốt nhất, có thể chống
đỡ trùng triều hiệu quả.
Không được hoàn
mỹ chính là, khoảng cách mở ra quá dài, thời gian duy trì quá ngắn.
Một nghìn năm hố
đen mới mở ra một lần, lại chỉ tồn tại trong khoảng trăm năm.
“Năm nay là năm
thứ chín trăm sáu mươi lăm.”
Bọ ngựa thích
khoe khoang sức mạnh, cũng chú trọng trí tuệ.
Đại đao lang
dưới quyền Link sở trường ghi chép, tương đối có nghiên cứu về hố đen.
Theo tính toán,
còn không đến bốn mươi năm, hố đen sẽ xuất hiện.
Trong khoảng
thời gian này, biên giới tinh vực trở nên không ổn định, tùy tiện đến gần, rất
khó đảm bảo có thể có bất trắc xảy ra hay không.
Chính vì như
vậy, trùng triều mới có thể bùng nổ ở vực Đen, mà không phải vực Cam càng dễ ức
h**p.
Tộc voi thể tích
khổng lồ, sức mạnh kinh người. Hai bên chiến đấu, tổn thất khẳng định không
nhỏ. Nhưng so với hố đen thần bí khó lường, tộc trùng thà rằng đối mặt đàn voi.
Kẻ địch nhìn
thấy được, sức mạnh kh*ng b* có thể cắn nuốt người bất cứ lúc nào.
Cho dù là tộc
trùng ngu ngốc nhất, cũng biết nên lựa chọn như thế nào.
Biết rõ hố đen
sắp xuất hiện, biên giới tinh vực không ổn định, Link vẫn hạ quyết tâm mạo hiểm.
Nguyên nhân chỉ
có một: Lòng tham.
“Thuyền buôn vực
Cam xuất hiện, lập tức nã pháo bắn phá, phá nổ động cơ, lập tức lên thuyền.”
“Ngũ cốc và thực
vật trên thuyền, có bao nhiêu dọn sạch bấy nhiêu.”
“Thuyền viên bắt
lại, tập trung truyền tống về chiến hạm hộ vệ.”
“Động tác nhất
định phải nhanh, hết sức đánh nhanh thắng nhanh!”
Muốn quay lại
vương thành, một lần nữa có được địa vị, phải tích lũy lượng lớn của cải.
Link sẽ không bỏ
qua bất cứ cơ hội nào.
Cướp thuyền buôn
vực Cam, kiến quân đội được lợi, tạm thời bỏ qua không tìm hắn gây phiền.
Một thời không
có nghĩa là một đời.
Mất đi yêu thích
của tộc trưởng, không có tộc đàn bảo vệ, căn bản không thể đảm bảo an toàn.
Kiến quân đội
vui giận không chừng, mười phần khuynh hướng bạo lực. Vạn nhất ngày nào đó nổi
điên, lại tìm đến cửa thì phải làm sao?
Chỉ là đánh một
trận, Link có thể chấp nhận.
Vấn đề ở chỗ,
kiến quân đội thích quần ẩu, ra tay quá đen, không phải dỡ tay thì là dỡ chân.
Hai tháng trước bị thương chi trước, đến bây giờ còn chưa khôi phục.
Link muốn đổi
thành chi giả, trực tiếp bị hắt nước lạnh đầy đầu.
Sâu róm sồi phụ
trách trị liệu giải thích, chi giả khẳng định không bằng hơn bản chính. Ngoại
hình và sức mạnh tương đương, độ linh hoạt lại kém một đoạn.
“Không phải là
không có hi vọng khôi phục. Muốn tiến thêm một bước trị liệu, phải mời quan ngự
y ở vương thành hỗ trợ.”੮
Mất đi chi trước
đại biểu sức mạnh, tộc nhân sẽ cười nhạo hắn, em gái càng sẽ chướng mắt hắn.
Trở thành kẻ
đáng thương người người coi thường, cuộc sống còn hi vọng gì.
Link phải liều
mạng.
“Phát hiện
thuyền buôn vực Cam!”
Thương cảm bị âm
thanh chói tai cắt đứt. Một con bọ ngựa hoa quay đầu, báo cáo tình huống cho Link.
Nghe vậy, Link
lập tức đứng lên, bước đến trước đài khống chế. Nhìn chiến hạm vận tải màu xám
quen thuộc, bộ râu thiếu mất một đoạn dựng lên.
Rất hiển nhiên,
đây cũng là kiệt tác của kiến quân đội.
“Có khoảng bao
nhiêu thuyền?”
“Tổng cộng năm
mươi tám.” Bọ ngựa hoa phong to hình ảnh, nói, “Hai thuyền cỡ lớn, sáu thuyền
cỡ trung, còn lại đều là hạm dân dụng cỡ nhỏ.”
“Nhiều như vậy?”
Link nhất thời
cảm thấy khó làm.
Tình báo hắn lấy
được, nhiều nhất hai mươi thuyền. Không ngờ số lượng lại gấp đôi.
Tuy chiến hạm
vận tải không đủ hỏa lực, đa số lại là loại dân dụng, nhưng dù sao không phải
bùn dán giấy nặn thành. Hai với năm mươi tám, hỏa lực có mạnh nữa, cũng không
có chắc chắn tất thắng.
“Sớm biết là thế
này, nên nói cho kiến quân đội.”
Kiến quân đội ra
mặt, đầu to nhất định bị cướp đi, nhưng ít nhất có thể đảm bảo hành động thành
công.
“Có truyền tin
cho đài quan sát, phát động tấn công không?” Bọ ngựa hoa hỏi.
“Chờ một chút.”
Link nói.
Có lẽ nên đợi
đến khi giao dịch hoàn thành, ra tay từ phía sau?
Không cướp được
hàng hóa, cướp mấy chiến hạm vận tải và thuyền viên, nhiều ít cũng có thể bán
được một khoản.
Trong khi Link
còn chưa nghĩ ra ý tưởng gì, chiến hạm vận tải vực Cam đột nhiên dừng lại, xếp
thành đội hình phòng hộ, tụ lại một chỗ, chờ đối tượng giao dịch xuất hiện.
“Phát hiện không
gian dao động.”
Trước đài khống
chế, bọ ngựa hoa lên tiếng báo động.
Không chờ nói
xong, đường hầm thời không đã mở ra. Vài chiến hạm tuần tra có đồ đằng nâu đỏ,
xuất hiện trước mắt mọi người.
Thân hạm khổng
lồ, gần như là dán sát tinh vân lái qua.
Tộc trùng nhìn,
tất cả đều hít ngược một hơi.
“Tộc lông vũ?!”
“Giao dịch với
vực Cam là tộc lông vũ!”
Mấy con bọ ngựa
cánh mỏng xông vào khoang chỉ huy, túm cổ áo Link, mắng to: “Khốn nạn, anh dẫn
bọn tôi đến chịu chết sao?!”
“Quay về, lập
tức quay về!”
Link không để ý
giãy giụa, lớn tiếng ra lệnh.
Nhìn thấy tinh
hạm tộc lông vũ, đám bọ ngựa rơi vào hoảng loạn. Nhận ra đồ đằng trên thân hạm,
càng bị dọa đến mất hồn mất vía. Phản ứng mạnh hơn, giống như bọ ngựa hoa, toàn
thân đều đang run lên.
Đừng nhìn tộc
lông vũ đi dưới đất bị chim dữ ghét, gặp phải thiên nga luôn luôn bị đè đầu
cưỡi cổ. Trong nhận thức của tộc trùng, những con chim không biết bay này vẫn
kinh khủng như thường.
Không thể bay
lượn, không biết bơi lặn, con mồi tương đối có hạn.
Tộc trùng thành
mục tiêu dễ ra tay nhất.
Từ thời thái cổ
đến nay, tộc trùng chết trong tay bọn họ, thật là vô số kể. Bọ ngựa kích thước
lớn, mùi vị lại tốt, thiếu chút nữa bị ăn đến diệt tộc.
Nhìn thấy đồ
đằng của khủng điểu, trong khoang thuyền rơi vào hỗn loạn, sợ hãi tự nhiên sinh
ra.
Link căng cổ
họng nói, cũng hoàn toàn không có tác dụng.
Trên thực tế,
hắn cũng đang phát run.
Giao dịch với
Tần Ninh, nói cho cùng vẫn cách hệ thống giao dịch, sẽ không làm hắn sợ như
vậy. Hiện tại, khủng điểu sống sờ sờ xuất hiện ngay trước mặt, lại còn là một
đàn đông, không bị dọa vỡ mật đã là anh hùng.
“Nhanh đi!”
Bọ ngựa hoa đẩy
mạnh cần điều khiển, cố gắng thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm.
Trong lúc hoảng
hốt, không cẩn thận chạm phải nút bấm màu xanh, đóng trang bị ẩn hình.
Mất đi lồng bảo
vệ, tinh hạm tộc trùng màu đen không chỗ che giấu, đột nhiên xuất hiện trong
tinh vân.
Nhìn thấy cảnh
này, thương nhân vực Cam đều kêu lên, chợt cảm thấy nghĩ mà sợ.
Tuyệt đối không
nghĩ đến, bản thân thật sẽ bị tộc trùng để mắt đến!
“Thì ra con thú
một sừng kia nói không sai.”
“Lúc cậu ta nói,
tôi còn không tin lắm…”
“Sau khi trở về,
nhất định phải nói cảm ơn cậu ta.”
Pant nhìn chằm
chằm Link, thời khắc chuẩn bị báo thù.
Sau khi biết kế
hoạch của kẻ thù, bởi bản tính lương thiện, âm thầm cảnh báo cho thương nhân
vực Cam.
Hai bên không có
bao nhiêu tình cảm qua lại, thương nhân vực Cam nửa tin nửa ngờ. Xuất phát từ
suy xét cẩn thận, mới tăng số lượng chiến hạm vận tải, tăng mạnh phòng hộ.
Không ngờ, chính
hành động này cứu bọn họ một mạng.
“May mà thuyền
trưởng cẩn thận!”
Nếu cứ theo kế
hoạch ban đầu, chỉ lái ra vài chiến hạm vận tải, chưa đợi được tộc lông vũ đến
nơi, thì đã bị tộc trùng phục kích.
“Coi như là
tránh thoát một kiếp.”
Thương nhân vực
Cam lòng còn sợ hãi.
Nhưng mà, giao
dịch chưa hoàn thành, vẫn luôn giữ cảnh giác, không dám lơ là.
Khẩu vị của tộc
lông vũ quá tốt, nổi tiếng bảy vực.
Sau khi tiêu
diệt tộc trùng, có thể nhất thời hưng phấn, thuận lợi tiêu diệt luôn bản thân,
nuốt gọn tất cả hàng hóa hay không, còn thật không dễ nói.
Nếu không phải
đối phương đưa ra, sẵn lòng dùng vũ khí giao dịch, đánh chết thương nhân vực
Cam cũng sẽ không mạo hiểm.
Ô Đàn vội vàng
cướp đoạt thành Rừng, không đích thân đến đây, phụ trách chỉ huy là một con
khủng điểu khác. Phát hiện tinh hạm tộc trùng, không nói hai lời, lập tức ra
lệnh nã pháo.
“Bắn pháo!”
Ở vực Lam nghẹn
một bụng lửa giận, vất vả lắm mới định được lần giao dịch này, tộc trùng vào
góp vui làm gì, dám chạy đến phá rối?
Nổ ngươi không
thương lượng.
Năm tinh hạm
đồng thời nổ súng, tinh hạm tộc trùng chưa kịp quay đầu, đã bị đạn ánh sáng bao
trùm.
Ánh sáng trắng
chói mắt bao phủ, tinh hạm bị trọng thương. Trong rung động dữ dội, bắt đầu tan
rã từ phần đuôi.
Trong khoang chỉ
huy, đài khống chế bùng lên tia lửa, dòng điện chớp nhoáng như những con rắn
màu vàng bay múa.
Tiếng nổ mạnh
liên tiếp không ngừng.
Bọ ngựa hoa phát
ra một tiếng kêu thảm thiết, ngã về phía sau. Chi trước gãy, nửa người đã bị cháy
đen.
Đại đao lang và
lục tĩnh đường hoảng loạn bỏ chạy, liều mạng chen vào cầu thang lên xuống. Leo
lên boong tàu tầng hai, là có thể cướp được một khoang con thoi chạy trốn!
Link chi trước
không có sức, không chen được đồng tộc, chỉ có thể tụt lại cuối cùng.
Đạn ánh sáng
xuyên qua lồng bảo vệ, dưới nhiệt độ cực nóng, vách khoang thuyền trên đỉnh hòa
tan đứt gãy, ầm ầm rơi xuống đầu.
Thời điểm nguy
cấp nhất, máy giao dịch phát ra ánh sáng trắng, vây quanh lấy Link, hiểm hiểm
ngăn cản vách khoang sắc nhọn.
Nhìn hợp kim vỡ
vụn, Link sợ ra một thân mồ hôi lạnh. Bất chấp gì khác, ngã nhào về phía cầu
thang lên xuống.
Vách khoang
không ngừng rơi xuống, tia lửa bùng lên.
Dây kim loại đứt
gãy mang theo ánh điện, quất vào trên lồng sáng, đùng đùng vang dội.
Nhờ máy giao
dịch bảo vệ, Link run run rẩy rẩy, rốt cuộc thoát được khỏi khoang chỉ huy.
Trên đường đến
boong tàu tầng hai, cứ cách vài bước lại có thể nhìn thấy thi thể bọ ngựa. Có
đã lạnh băng, có bị trọng thương, chỉ còn một hơi cuối cùng.
Bỏ mặc tiếng cầu
cứu sau lưng, Link nhanh chóng đi về phía trước. Đuổi trước khi năng lượng hao
hết, cướp được một khoang con thoi, thoát khỏi phi thuyền sắp bị phá nát.
Ba vòng lửa đạn
bao trùm, tinh hạm màu đen vỡ thành từng mảnh.
Link còn chú ý,
vụ nổ qua đi, tắt động cơ, mặc cho khoang con thoi trôi nổi trong mảnh vỡ. Nếu
không mở cửa khoang, nhất định sẽ cho rằng, bên trong khoang thuyền đã không
còn dấu hiệu sự sống.
Đồng tộc còn
đang thoát đi, thì bị khủng điểu lần lượt điểm danh, tất cả đều biến thành pháo
hoa nở rộ trong vũ trụ.
Đợi khủng điểu
xả giận xong, hoàn thành giao dịch rời đi, Link lập tức khởi động động cơ, dùng
tốc độc nhanh nhất chạy về vực Đen.
Đáng tiếc, ông
trời đã định trước hắn phải xui xẻo.
Bay ra không bao
lâu, đã bị mọt chiến hạm tuần tra màu tím bạc chặn đường.
Thân hạm dài
nhỏ, còn dài hơn một đoạn so với chiến hạm tuần tra của tộc lông vũ. Đầu hạm
đẩy hoa văn hình vảy rắn, làm người da đầu tê dại.
Trong khoang chỉ
huy, Pant và Mãnh Thất sóng vai đứng thẳng, nhìn khoang con thoi bị chặn lại,
không khỏi cười nhạt.
Link a Link, mày
cũng có ngày hôm nay!
“Bắt hắn lên
thuyền!”
Đã hai tháng từ
khi tai nạn xảy ra, các thuyền viên vẫn luôn không có tin tức, chỉ sợ đã dữ
nhiều lành ít.
Nhưng Pant không
muốn bỏ cuộc.
“Tôi không quan
tâm hàng hóa, tôi chỉ muốn biết, thuyền viên của tôi ở đâu!”
Bị nã pháo hai
lần, khoang con thoi mất đi động cơ di chuyển. Tượng cù điều khiển tàu bay,
dùng chùm tia sáng lôi kéo, bắt Link vào tinh hạm.
Mãnh Thất vỗ vai
Pant, an ủi: “Sẽ tìm được bọn họ.”
Pant gật đầu.
Biết rõ hi vọng
xa vời, hắn lại vẫn muốn thử một lần. Cho dù chỉ có thể tìm được thi thể, cũng
là tốt.
Đến lúc đó, con
tộc trùng đáng chết này, sẽ đi đến nơi hắn nên đi.
Link bị bắt ngày
thứ ba, Tần Ninh hoàn thành “huấn luyện”, chuẩn bị rời thành chính, đến tinh
cầu nguyên thủy.
Hắc Minh Hồng
Tường vừa mới đến chơi, nghe nói chuyện này, đều vô cùng hâm mộ.
“Nếu mình cũng
có thể đi thì tốt biết mấy.”
Mấy ngày nay,
các hắc nhạn vội vàng luyện tập bơi lặn, từ sáng sớm đến tối đen đều ở bờ biển.
Đàn chim non yêu
thích vớt vỏ sò, bất luận lớn nhỏ, chỉ cần có thể ăn, tất cả đều không bỏ qua.
Lần này đến
miệng núi lửa, Hắc Minh mang theo không ít.
Giũ sạch nửa
thiết bị chứa vật, ốc biển sò biển chồng chất thành núi. Chỉ là xử lý sạch sẽ,
cũng đủ bạch tuộc nhỏ bận việc một thời gian.
Không có thiết
lập chương trình tương quan, người máy ống trụ không biết làm sao, ngồi xổm góc
tường buồn bã ưu thương.
Cuối cùng cho ra
kết luận, hệ thống cần thăng cấp, gấp!
Sò ốc được xử lý
sạch sẽ, đặt lên giá nướng, không cần nhiều gia vị, mùi vị đã đủ tươi ngon.
Hương thơm bay
ra, hấp dẫn hai thiên nga nhỏ đến.
Năm con chim non
ngồi trên thảm nhung mới trải, vừa vùi đầu ăn, vừa tán chuyện du lịch tinh tế.
“Tinh cầu biến
đổi lớn sẽ là như thế nào, thật muốn thấy tận mắt.”
“Các cậu yên
tâm, mình sẽ quay lại toàn bộ.”
Miệng cắn thịt
ốc biển, tay cầm hai con sò, không chút ảnh hưởng Tần Ninh nói chuyện.
“Mình sẽ đem vài
máy ghi chép, đến lúc đó tất cả mọi người đều có thể thấy.”
“Lại nói, bọn
mình đang ở ngay miệng núi lửa.”
Bạch Hi mở một
con trai, dài đến hai mươi cm, có thể trực tiếp hạ miệng cắn.
Thời đại tinh
tế, cá mập cua cáy kích thước kinh người, sò ốc cũng phát triển theo hướng cự
vô bá(1).
“Nơi này là núi
lửa chết, sẽ không phun trào.” So với Bạch Hi, Bạch Lam biết nhiều chuyện hơn,
“Mình nghe ông nội nói, thời thái cổ, phượng hoàng đều ở bên cạnh núi lửa hoạt
động.”
“Núi lửa hoạt
động?”
“Thật là lợi
hại!”
Tập quán sinh
hoạt như vậy, rõ ràng vượt ra khỏi tầm hiểu biết của hắc nhạn.
Đám chim non nói
chuyện tưng bừng, thấm thoắt, ba giờ đã trôi qua, sò ốc ít đi một nửa.
Sáu quả cầu lam
co quắp trên mặt đất, tám chân mở ra, mệt thành bạch tuộc khô.
“Mình vẫn luôn
nghĩ, nhiều thịt nướng ăn ngon như vậy, rốt cuộc là từ đâu ra.” Hắc Minh nhai
miếng thịt ốc nướng cuối cùng, ca ngợi nói, “Thì ra bạch tuộc vực Đen có khả
năng như vậy.”
Được khích lệ,
bạch tuộc nhỏ có chút ngượng ngùng. Lúc lắc xúc tua, gặm hết vài mảnh vỏ sò,
nhanh chóng đầy máu sống lại.
Đến lúc rời đi,
Hắc Minh Hồng Tường lưu luyến không rời, cùng đưa ba tiểu đồng bọn đến trạm
không gian, mới đỏ vành mắt nói: “Bọn mình sẽ nhanh chóng trưởng thành, các cậu
nhất định phải về sớm một chút!”
Thân là gia
trưởng, Bạch Nham và Hắc Toàn đen mặt.
Cảnh tượng này,
hình ảnh này, nhìn thế nào cũng có chút không đúng. Hoặc là nói, tình bạn giữa
chim non, người lớn không hiểu?
Bởi vì là du
lịch “hòa bình”, không cần lái kỳ hạm thiên nga.
Đội hình một
chiến hạm tuần tra có đồ đằng phượng hoàng, ba chiến hạm hộ vệ, cùng với năm
chiến hạm vận tải, sau khi rời tầng khí quyển, bước vào lần vượt không gian đầu
tiên.
Ba con phượng
nhỏ leo lên boong tàu tầng hai, đứng trước vách khoang trong suốt, có thể nhìn
ra xa ngoài vũ trụ.
Trong toàn quá
trình di chuyển, bọn họ đều phải ở nơi này. Cho đến khi đến trạm không gian,
mới có thể được dẫn vào khoang chỉ huy.
Giao quyền chỉ
huy cho Bạch Nham, Bạch Hử không rảnh rỗi, một mình đi đến boong tàu tầng hai.
Với sự xuất hiện
của y, ba người Tần Ninh đều rất hoan nghênh.
“Bạch chủ, tại
sao phải đem năm chiến hạm vận tải?”
“Tinh cầu nguyên
thủy sinh ra biến đổi lớn, quan trắc viên cần một tấc không rời. Tiếp tế trạm
không gian, toàn bộ do thành chính vận chuyển.”
Bạch Lam chợt
hiểu.
Thì ra du lịch
thời không chỉ là tiện thể, vận chuyển tiếp tế mới là nhiệm vụ hàng đầu.
“Không thể nói
như vậy.”
Bạch Hử dựa vào
lưng ghế, hai tay đan vào nhau, khuỷu tay chống lên tay vịn, kiên trì giải
thích: “Nơi này từng là lãnh địa của thanh loan, cũng là nơi duy nhất lưu giữ
di tích thanh loan. Dẫn ba đứa đến, là để cho ba đứa biết, lịch sử và vinh
quang của phượng hoàng, xa xưa hơn ghi chép trong văn hiến rất nhiều.”
“Lúc núi lửa
phun trào, sẽ không phá hủy di tích sao?”
Tần Ninh nói,
cũng là điều hai thiên nga nhỏ muốn hỏi.
“Sẽ không.” Bạch
Hử khẽ cười nói, “Năm tộc phượng hoàng, kiến trúc đều có đặc sắc riêng, thiên
nga có thể nói là thô ráp nhất.”
Nhớ đến nhà gỗ
dưới miệng núi lửa, đảo giữa hồ nhân tạo, Tần Ninh không nhịn được nâng mi.
Như vậy còn gọi
là thô ráp?
“Công nghệ tinh
xảo nhất, thuộc về thanh loan. Thứ hai là nhạc trạc và uyên sồ, chu tước xếp
thứ bốn, cuối cùng mới là thiên nga.”
“Đa số kiến trúc
của thanh loan đều chọn xây dựng dưới lòng đất. Thời thái cổ, chủ tinh của tộc
đàn thanh loan được gọi là thành hang đá.”
“Hai tinh cầu
nguyên thủy này nằm ở sát biên giới lãnh thổ, cuối cùng có thể giữ lại được,
coi như nhân duyên trùng hợp.”
Nói đến đây,
Bạch Hử dừng lại, lông mi rũ xuống.
“Trong tinh cầu
nguyên thủy của thành Vũ, có một từng thuộc về nhạc trạc.”
Thanh âm trầm
thấp, nét mặt mang theo hồi ức. Đôi mắt thâm thúy như có thể xuyên thấu vũ trụ,
nhìn đến đầu cuối thời không xa xôi.
Tự thuật ngắn
gọn không có quá nhiều sắc thái tình cảm. Giữa những hàng chữ lại mang theo
gánh nặng, tựa như có bi thương không tan đi được.
Sau trầm mặc
ngắn ngủi, một loạt tiếng bước chân phá vỡ yên tĩnh.
“Bạch chủ, vương
thành gửi thông tin.”
Yến Lam và Lật
Nhan đồng thời đến, hiển nhiên, lần truyền tin này cũng không đơn giản.
“Người gửi tin
là vũ hoàng.”
“Vũ hoàng?”
“Hình như là ra
tay quá nặng, hắc ưng bị đánh không dậy nổi, chuyện nghị viện không có người xử
lý.
Tùy hứng như Lật
Nhan, đột nhiên nghe được việc này, cũng cảm thấy khó có thể tin.
Sức chiến đấu
của tộc ưng không thấp, năng lực kháng đánh mạnh. Mấy ngày đã bị đánh thành như
vậy, thật đúng là hiếm thấy.
Suy cho cùng,
hẳn vẫn là do Ưng Kiền quá yếu?
Nếu hắc ưng chủ
thành biết được suy nghĩ của Lật Nhan, nhất định sẽ phun máu lần hai.
Năng lực kháng
đánh có mạnh nữa, cũng không chịu nổi một ngày ba bữa chào hỏi.
Hắn có thể bình
an sống đến bây giờ, chưa có đi đời nhà ma, mới là kỳ tích lớn!
“Ta đi một lúc.”
Nghe xong Lật
Nhan kể lại, ý thức được tình huống có chút nghiêm trọng, Bạch Hử lập tức đứng
dậy rời đi.”
Hắc ưng chủ
thành cần một bài học, nhưng không thể ra tay quá nặng, để hắn chết vào lúc này.
Có hắn ở, thành
Rừng và thành Đá không thể tiếp tục liên hợp. Đổi một đời chủ thành, e là
chuyện sẽ có thay đổi. Cho dù có thể xử lý, Bạch Hử cũng không muốn nhiều thêm
một phiền phức.
Huống hồ, đeo
tội danh đánh chết chủ thành, vũ hoàng tám phần mười ngồi không ổn ngai vàng.
Đề cử vũ hoàng mới, bản thân đừng mơ tiếp tục nhàn rỗi.
Từ từ!
Bước vào cầu
thang lên xuống, Bạch Hử đột nhiên nhíu chặt chân mày.
Chẳng lẽ nghĩ
chính là ý tưởng này?
Nếu là người
khác, khả năng cực kỳ nhỏ. Đổi thành con giác điêu kia, chuyện không đáng tin
nữa cũng làm ra được.
“Bạch chủ?”
“Không có gì.”
Lắc đầu, Bạch Hử
ấn xuống bảng điều khiển.
Hạm đội bước vào
giai đoạn tốc độ cao, lái về phía mục đích.
Bạch Hử giao
thiệp mấy lần, rốt cuộc bỏ được ý tưởng trong đầu vũ hoàng, thuyết phục cô tiếp
tục ở lại vương thành.
“Chuyện nghị
viện, có thể giao cho khôi ưng và kim điêu. Diều ưng hẳn cũng rất bằng lòng hỗ
trợ.”
Trong màn hình,
vũ hoàng vẻ mặt đau khổ, nói: “Ta sẽ ở lại đây, hi vọng thời gian đừng dài lắm.”
“Ta đảm bảo.”
Bạch Hử nói, “Về hắc ưng chủ thành, bệ hạ định xử lý thế nào?”
“Ngài yên tâm,
ta đảm bảo không đánh chết hắn.” Vũ hoàng bẻ bẻ ngón tay, đốt ngón tay kêu lên
răng rắc, “Nhiều nhất đánh gần chết. Nói chung, khẳng định để hắn sống đến ngày
ta thoái vị.”
“… Được rồi.”
Có thể đảm bảo
như vậy, đã là không dễ dàng, không thể yêu cầu quá nhiều.
Đi ngày thứ năm,
hạm đội đến trạm không gian lâm thời.
Dung nham dưới
lòng đất sắp phun trào, bề mặt tinh cầu tràn đầy hơi nóng, lục địa vỡ thành
từng khối, bắt đầu từ từ di chuyển.
Nước biển sôi
trào, cột nước xông lên tận trời cao, cuộn lên sóng lớn khủng khiếp.
Cây già khô héo
đổ từng mảnh.
Cỏ khô dấy lên
tia lửa, nhanh chóng lan ra đồng cỏ.
Trong gió truyền
đưa tin tức đáng sợ, những động vật còn sống sót tụ tập lại một chỗ, chạy trốn
về phía trung tâm lục địa.
Hai cực của tinh
cầu, sông băng đứt gãy từ bên trong.
Trong tiếng vang
trầm nặng, hơi nóng phun ra, tựa như trường đao sắc bén, dễ dàng cắt ra lớp
băng.
Núi lửa tích tụ
mười vạn năm, đột nhiên phun trào.
Dung nham tràn
ra ngoài miệng núi lửa, lan qua đá huyền vũ màu đen. Đan xen khắp nơi, tụ thành
nước lũ màu đỏ trào dâng, cuốn qua khắp mặt đất.
Chiến hạm tuần
tra kết nối với trạm không gian, thấy hình ảnh vệ tinh truyền về, trong đầu Tần
Ninh chỉ còn lại hai chữ, rung động.
(1) Cự vô bá: người khổng lồ:)) kích thước lớn
Bọ ngựa hoa
Sâu róm sồi
Tần Ninh Phấn ĐấuTác giả: Lai Tự Viễn PhươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Xuyên KhôngLyl: tui bó tay vs đám chim chóc thú trong truyện rồi, định dịch hết ra theo tên thông thường của chúng nó, nhưng đoạn sau lại ra vài vấn đề, thôi thì quyết định để nguyên hán việt, sẽ lập list luôn ở mục lục này cho những ai muốn biết nó là cái gì. Tiếng Trung – Hán Việt – Thường gọi (tên Việt): 信天翁 – Tín thiên ông – Hải âu lớn 隼 – Chuẩn – Cắt 游隼 – Du chuẩn – Cắt lớn 燕隼 – Yến chuẩn – Cắt Trung Quốc 红隼 – Hồng chuẩn – Cắt lưng hung 白隼/矛隼 – Bạch chuẩn/Mâu chuẩn – Cắt bắc cực 灰隼/灰背隼 – Khôi chuẩn/Khôi bối chuẩn – Cắt lưng xám 猎隼 – Liệp chuẩn – Cắt Saker 鹃隼 – Quyên chuẩn – Diều mào 鹰 – Ưng – Ưng 黑鷹 – Hắc ưng – Ưng đen 鱼鹰 – Ngư ưng – Ó cá/Ưng biển 灰鹰 – Khôi ưng – Ưng ngỗng xám 鹞鹰 – Diều ưng – Hen Harrier 哈斯特鹰 – Hắc tư đặc ưng – Đại bàng Haast 巨鹰/阿根廷巨鹰 – Cự ưng – Argentavis Magnificens (Ko chắc lắm có phải con này ko:v) 雕 – Điêu – Đại bàng 角雕 – Giác điêu – Đại bàng Harpy 鵟雕 – Cuồng điêu – Đại bàng đen Buzzard 金雕 – Kim điêu – Đại bàng vàng 白尾海雕 – Bạch vĩ hải… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tìm đường chết không ở sớm muộn, bỏ mạng ngay sớm tốiNếm được ngon ngọt từ cướp bóc, Link có đường phát tài mới. Nghênh ngang đắc ý lái phi thuyền rời vực Đen, dự định bỏ lại kiến quân đội, đi vớt chỗ tốt một mình.Đến sát biên giới vực Cam, tập trung những thương nhân đã từng đi qua tuyến đường an toàn, Link lập tức ra lệnh, mở trang bị ẩn hình, hai phi thuyền bí mật lái vào một đai tinh vân màu xám tro.Đai tinh vân nằm bên rìa tuyến đường an toàn, do các khối đá lớn nhỏ khác nhau tụ tập tạo thành, vốn là một tinh hệ cỡ nhỏ. Năm nghìn năm trước, bị một siêu tân tinh hủy diệt.Trung tâm tinh hệ, tinh cầu đã biến mất từ lâu.Trong tai nạn, tinh cầu bị nghiền nát, đại bộ phận bị cắn nuốt. Bộ phận không biến mất, nổ tung thành vô số mảnh nhỏ, trôi lơ lửng trên quỹ đạo cũ, tràn đầy hơi thở chết chóc.Bị sức mạnh thần bí ảnh hưởng, cách mỗi nghìn năm, nơi tinh hệ biến mất, sẽ xuất hiện hố đen thần bí, cắn n**t t*nh hạm đi ngang qua.Nguyên nhân hố đen sinh ra và ẩn giấu, vẫn là bí mật.Cho đến hiện tại, vẫn không người có thể phá giải bí ẩn, tìm ra đáp án.Đa số thời gian, bên cạnh tuyến đường an toàn vô cùng yên tĩnh, giống như những tinh vực khác.Một khi hố đen xuất hiện, bất cứ phi thuyền có can đảm đến gần nào, cũng sẽ bị một sức mạnh khủng khiếp nghiền nát, hút vào, mất tăm mất tích, không để lại nửa điểm dấu vết.Mỗi lần hố đen mở ra, tuyến đường an toàn nối liền tinh vực này, đều sẽ biến thành cạm bẫy kinh khủng nhất, ngăn cản tất cả phi thuyền ra vào.Với cư dân vực Cam mà nói, đây không thể nghi ngờ là màn chắn tự nhiên tốt nhất, có thể chống đỡ trùng triều hiệu quả.Không được hoàn mỹ chính là, khoảng cách mở ra quá dài, thời gian duy trì quá ngắn.Một nghìn năm hố đen mới mở ra một lần, lại chỉ tồn tại trong khoảng trăm năm.“Năm nay là năm thứ chín trăm sáu mươi lăm.”Bọ ngựa thích khoe khoang sức mạnh, cũng chú trọng trí tuệ.Đại đao lang dưới quyền Link sở trường ghi chép, tương đối có nghiên cứu về hố đen.Theo tính toán, còn không đến bốn mươi năm, hố đen sẽ xuất hiện.Trong khoảng thời gian này, biên giới tinh vực trở nên không ổn định, tùy tiện đến gần, rất khó đảm bảo có thể có bất trắc xảy ra hay không.Chính vì như vậy, trùng triều mới có thể bùng nổ ở vực Đen, mà không phải vực Cam càng dễ ức h**p.Tộc voi thể tích khổng lồ, sức mạnh kinh người. Hai bên chiến đấu, tổn thất khẳng định không nhỏ. Nhưng so với hố đen thần bí khó lường, tộc trùng thà rằng đối mặt đàn voi.Kẻ địch nhìn thấy được, sức mạnh kh*ng b* có thể cắn nuốt người bất cứ lúc nào.Cho dù là tộc trùng ngu ngốc nhất, cũng biết nên lựa chọn như thế nào.Biết rõ hố đen sắp xuất hiện, biên giới tinh vực không ổn định, Link vẫn hạ quyết tâm mạo hiểm.Nguyên nhân chỉ có một: Lòng tham.“Thuyền buôn vực Cam xuất hiện, lập tức nã pháo bắn phá, phá nổ động cơ, lập tức lên thuyền.”“Ngũ cốc và thực vật trên thuyền, có bao nhiêu dọn sạch bấy nhiêu.”“Thuyền viên bắt lại, tập trung truyền tống về chiến hạm hộ vệ.”“Động tác nhất định phải nhanh, hết sức đánh nhanh thắng nhanh!”Muốn quay lại vương thành, một lần nữa có được địa vị, phải tích lũy lượng lớn của cải.Link sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào.Cướp thuyền buôn vực Cam, kiến quân đội được lợi, tạm thời bỏ qua không tìm hắn gây phiền.Một thời không có nghĩa là một đời.Mất đi yêu thích của tộc trưởng, không có tộc đàn bảo vệ, căn bản không thể đảm bảo an toàn.Kiến quân đội vui giận không chừng, mười phần khuynh hướng bạo lực. Vạn nhất ngày nào đó nổi điên, lại tìm đến cửa thì phải làm sao?Chỉ là đánh một trận, Link có thể chấp nhận.Vấn đề ở chỗ, kiến quân đội thích quần ẩu, ra tay quá đen, không phải dỡ tay thì là dỡ chân. Hai tháng trước bị thương chi trước, đến bây giờ còn chưa khôi phục.Link muốn đổi thành chi giả, trực tiếp bị hắt nước lạnh đầy đầu.Sâu róm sồi phụ trách trị liệu giải thích, chi giả khẳng định không bằng hơn bản chính. Ngoại hình và sức mạnh tương đương, độ linh hoạt lại kém một đoạn.“Không phải là không có hi vọng khôi phục. Muốn tiến thêm một bước trị liệu, phải mời quan ngự y ở vương thành hỗ trợ.”੮Mất đi chi trước đại biểu sức mạnh, tộc nhân sẽ cười nhạo hắn, em gái càng sẽ chướng mắt hắn.Trở thành kẻ đáng thương người người coi thường, cuộc sống còn hi vọng gì.Link phải liều mạng.“Phát hiện thuyền buôn vực Cam!”Thương cảm bị âm thanh chói tai cắt đứt. Một con bọ ngựa hoa quay đầu, báo cáo tình huống cho Link.Nghe vậy, Link lập tức đứng lên, bước đến trước đài khống chế. Nhìn chiến hạm vận tải màu xám quen thuộc, bộ râu thiếu mất một đoạn dựng lên.Rất hiển nhiên, đây cũng là kiệt tác của kiến quân đội.“Có khoảng bao nhiêu thuyền?”“Tổng cộng năm mươi tám.” Bọ ngựa hoa phong to hình ảnh, nói, “Hai thuyền cỡ lớn, sáu thuyền cỡ trung, còn lại đều là hạm dân dụng cỡ nhỏ.”“Nhiều như vậy?”Link nhất thời cảm thấy khó làm.Tình báo hắn lấy được, nhiều nhất hai mươi thuyền. Không ngờ số lượng lại gấp đôi.Tuy chiến hạm vận tải không đủ hỏa lực, đa số lại là loại dân dụng, nhưng dù sao không phải bùn dán giấy nặn thành. Hai với năm mươi tám, hỏa lực có mạnh nữa, cũng không có chắc chắn tất thắng.“Sớm biết là thế này, nên nói cho kiến quân đội.”Kiến quân đội ra mặt, đầu to nhất định bị cướp đi, nhưng ít nhất có thể đảm bảo hành động thành công.“Có truyền tin cho đài quan sát, phát động tấn công không?” Bọ ngựa hoa hỏi.“Chờ một chút.” Link nói.Có lẽ nên đợi đến khi giao dịch hoàn thành, ra tay từ phía sau?Không cướp được hàng hóa, cướp mấy chiến hạm vận tải và thuyền viên, nhiều ít cũng có thể bán được một khoản.Trong khi Link còn chưa nghĩ ra ý tưởng gì, chiến hạm vận tải vực Cam đột nhiên dừng lại, xếp thành đội hình phòng hộ, tụ lại một chỗ, chờ đối tượng giao dịch xuất hiện.“Phát hiện không gian dao động.”Trước đài khống chế, bọ ngựa hoa lên tiếng báo động.Không chờ nói xong, đường hầm thời không đã mở ra. Vài chiến hạm tuần tra có đồ đằng nâu đỏ, xuất hiện trước mắt mọi người.Thân hạm khổng lồ, gần như là dán sát tinh vân lái qua.Tộc trùng nhìn, tất cả đều hít ngược một hơi.“Tộc lông vũ?!”“Giao dịch với vực Cam là tộc lông vũ!”Mấy con bọ ngựa cánh mỏng xông vào khoang chỉ huy, túm cổ áo Link, mắng to: “Khốn nạn, anh dẫn bọn tôi đến chịu chết sao?!”“Quay về, lập tức quay về!”Link không để ý giãy giụa, lớn tiếng ra lệnh.Nhìn thấy tinh hạm tộc lông vũ, đám bọ ngựa rơi vào hoảng loạn. Nhận ra đồ đằng trên thân hạm, càng bị dọa đến mất hồn mất vía. Phản ứng mạnh hơn, giống như bọ ngựa hoa, toàn thân đều đang run lên.Đừng nhìn tộc lông vũ đi dưới đất bị chim dữ ghét, gặp phải thiên nga luôn luôn bị đè đầu cưỡi cổ. Trong nhận thức của tộc trùng, những con chim không biết bay này vẫn kinh khủng như thường.Không thể bay lượn, không biết bơi lặn, con mồi tương đối có hạn.Tộc trùng thành mục tiêu dễ ra tay nhất.Từ thời thái cổ đến nay, tộc trùng chết trong tay bọn họ, thật là vô số kể. Bọ ngựa kích thước lớn, mùi vị lại tốt, thiếu chút nữa bị ăn đến diệt tộc.Nhìn thấy đồ đằng của khủng điểu, trong khoang thuyền rơi vào hỗn loạn, sợ hãi tự nhiên sinh ra.Link căng cổ họng nói, cũng hoàn toàn không có tác dụng.Trên thực tế, hắn cũng đang phát run.Giao dịch với Tần Ninh, nói cho cùng vẫn cách hệ thống giao dịch, sẽ không làm hắn sợ như vậy. Hiện tại, khủng điểu sống sờ sờ xuất hiện ngay trước mặt, lại còn là một đàn đông, không bị dọa vỡ mật đã là anh hùng.“Nhanh đi!”Bọ ngựa hoa đẩy mạnh cần điều khiển, cố gắng thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm.Trong lúc hoảng hốt, không cẩn thận chạm phải nút bấm màu xanh, đóng trang bị ẩn hình.Mất đi lồng bảo vệ, tinh hạm tộc trùng màu đen không chỗ che giấu, đột nhiên xuất hiện trong tinh vân.Nhìn thấy cảnh này, thương nhân vực Cam đều kêu lên, chợt cảm thấy nghĩ mà sợ.Tuyệt đối không nghĩ đến, bản thân thật sẽ bị tộc trùng để mắt đến!“Thì ra con thú một sừng kia nói không sai.”“Lúc cậu ta nói, tôi còn không tin lắm…”“Sau khi trở về, nhất định phải nói cảm ơn cậu ta.”Pant nhìn chằm chằm Link, thời khắc chuẩn bị báo thù.Sau khi biết kế hoạch của kẻ thù, bởi bản tính lương thiện, âm thầm cảnh báo cho thương nhân vực Cam.Hai bên không có bao nhiêu tình cảm qua lại, thương nhân vực Cam nửa tin nửa ngờ. Xuất phát từ suy xét cẩn thận, mới tăng số lượng chiến hạm vận tải, tăng mạnh phòng hộ.Không ngờ, chính hành động này cứu bọn họ một mạng.“May mà thuyền trưởng cẩn thận!”Nếu cứ theo kế hoạch ban đầu, chỉ lái ra vài chiến hạm vận tải, chưa đợi được tộc lông vũ đến nơi, thì đã bị tộc trùng phục kích.“Coi như là tránh thoát một kiếp.”Thương nhân vực Cam lòng còn sợ hãi.Nhưng mà, giao dịch chưa hoàn thành, vẫn luôn giữ cảnh giác, không dám lơ là.Khẩu vị của tộc lông vũ quá tốt, nổi tiếng bảy vực.Sau khi tiêu diệt tộc trùng, có thể nhất thời hưng phấn, thuận lợi tiêu diệt luôn bản thân, nuốt gọn tất cả hàng hóa hay không, còn thật không dễ nói.Nếu không phải đối phương đưa ra, sẵn lòng dùng vũ khí giao dịch, đánh chết thương nhân vực Cam cũng sẽ không mạo hiểm.Ô Đàn vội vàng cướp đoạt thành Rừng, không đích thân đến đây, phụ trách chỉ huy là một con khủng điểu khác. Phát hiện tinh hạm tộc trùng, không nói hai lời, lập tức ra lệnh nã pháo.“Bắn pháo!”Ở vực Lam nghẹn một bụng lửa giận, vất vả lắm mới định được lần giao dịch này, tộc trùng vào góp vui làm gì, dám chạy đến phá rối?Nổ ngươi không thương lượng.Năm tinh hạm đồng thời nổ súng, tinh hạm tộc trùng chưa kịp quay đầu, đã bị đạn ánh sáng bao trùm.Ánh sáng trắng chói mắt bao phủ, tinh hạm bị trọng thương. Trong rung động dữ dội, bắt đầu tan rã từ phần đuôi.Trong khoang chỉ huy, đài khống chế bùng lên tia lửa, dòng điện chớp nhoáng như những con rắn màu vàng bay múa.Tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng.Bọ ngựa hoa phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngã về phía sau. Chi trước gãy, nửa người đã bị cháy đen.Đại đao lang và lục tĩnh đường hoảng loạn bỏ chạy, liều mạng chen vào cầu thang lên xuống. Leo lên boong tàu tầng hai, là có thể cướp được một khoang con thoi chạy trốn!Link chi trước không có sức, không chen được đồng tộc, chỉ có thể tụt lại cuối cùng.Đạn ánh sáng xuyên qua lồng bảo vệ, dưới nhiệt độ cực nóng, vách khoang thuyền trên đỉnh hòa tan đứt gãy, ầm ầm rơi xuống đầu.Thời điểm nguy cấp nhất, máy giao dịch phát ra ánh sáng trắng, vây quanh lấy Link, hiểm hiểm ngăn cản vách khoang sắc nhọn.Nhìn hợp kim vỡ vụn, Link sợ ra một thân mồ hôi lạnh. Bất chấp gì khác, ngã nhào về phía cầu thang lên xuống.Vách khoang không ngừng rơi xuống, tia lửa bùng lên.Dây kim loại đứt gãy mang theo ánh điện, quất vào trên lồng sáng, đùng đùng vang dội.Nhờ máy giao dịch bảo vệ, Link run run rẩy rẩy, rốt cuộc thoát được khỏi khoang chỉ huy.Trên đường đến boong tàu tầng hai, cứ cách vài bước lại có thể nhìn thấy thi thể bọ ngựa. Có đã lạnh băng, có bị trọng thương, chỉ còn một hơi cuối cùng.Bỏ mặc tiếng cầu cứu sau lưng, Link nhanh chóng đi về phía trước. Đuổi trước khi năng lượng hao hết, cướp được một khoang con thoi, thoát khỏi phi thuyền sắp bị phá nát.Ba vòng lửa đạn bao trùm, tinh hạm màu đen vỡ thành từng mảnh.Link còn chú ý, vụ nổ qua đi, tắt động cơ, mặc cho khoang con thoi trôi nổi trong mảnh vỡ. Nếu không mở cửa khoang, nhất định sẽ cho rằng, bên trong khoang thuyền đã không còn dấu hiệu sự sống.Đồng tộc còn đang thoát đi, thì bị khủng điểu lần lượt điểm danh, tất cả đều biến thành pháo hoa nở rộ trong vũ trụ.Đợi khủng điểu xả giận xong, hoàn thành giao dịch rời đi, Link lập tức khởi động động cơ, dùng tốc độc nhanh nhất chạy về vực Đen.Đáng tiếc, ông trời đã định trước hắn phải xui xẻo.Bay ra không bao lâu, đã bị mọt chiến hạm tuần tra màu tím bạc chặn đường.Thân hạm dài nhỏ, còn dài hơn một đoạn so với chiến hạm tuần tra của tộc lông vũ. Đầu hạm đẩy hoa văn hình vảy rắn, làm người da đầu tê dại.Trong khoang chỉ huy, Pant và Mãnh Thất sóng vai đứng thẳng, nhìn khoang con thoi bị chặn lại, không khỏi cười nhạt.Link a Link, mày cũng có ngày hôm nay!“Bắt hắn lên thuyền!”Đã hai tháng từ khi tai nạn xảy ra, các thuyền viên vẫn luôn không có tin tức, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.Nhưng Pant không muốn bỏ cuộc.“Tôi không quan tâm hàng hóa, tôi chỉ muốn biết, thuyền viên của tôi ở đâu!”Bị nã pháo hai lần, khoang con thoi mất đi động cơ di chuyển. Tượng cù điều khiển tàu bay, dùng chùm tia sáng lôi kéo, bắt Link vào tinh hạm.Mãnh Thất vỗ vai Pant, an ủi: “Sẽ tìm được bọn họ.”Pant gật đầu.Biết rõ hi vọng xa vời, hắn lại vẫn muốn thử một lần. Cho dù chỉ có thể tìm được thi thể, cũng là tốt.Đến lúc đó, con tộc trùng đáng chết này, sẽ đi đến nơi hắn nên đi.Link bị bắt ngày thứ ba, Tần Ninh hoàn thành “huấn luyện”, chuẩn bị rời thành chính, đến tinh cầu nguyên thủy.Hắc Minh Hồng Tường vừa mới đến chơi, nghe nói chuyện này, đều vô cùng hâm mộ.“Nếu mình cũng có thể đi thì tốt biết mấy.”Mấy ngày nay, các hắc nhạn vội vàng luyện tập bơi lặn, từ sáng sớm đến tối đen đều ở bờ biển.Đàn chim non yêu thích vớt vỏ sò, bất luận lớn nhỏ, chỉ cần có thể ăn, tất cả đều không bỏ qua.Lần này đến miệng núi lửa, Hắc Minh mang theo không ít.Giũ sạch nửa thiết bị chứa vật, ốc biển sò biển chồng chất thành núi. Chỉ là xử lý sạch sẽ, cũng đủ bạch tuộc nhỏ bận việc một thời gian.Không có thiết lập chương trình tương quan, người máy ống trụ không biết làm sao, ngồi xổm góc tường buồn bã ưu thương.Cuối cùng cho ra kết luận, hệ thống cần thăng cấp, gấp!Sò ốc được xử lý sạch sẽ, đặt lên giá nướng, không cần nhiều gia vị, mùi vị đã đủ tươi ngon.Hương thơm bay ra, hấp dẫn hai thiên nga nhỏ đến.Năm con chim non ngồi trên thảm nhung mới trải, vừa vùi đầu ăn, vừa tán chuyện du lịch tinh tế.“Tinh cầu biến đổi lớn sẽ là như thế nào, thật muốn thấy tận mắt.”“Các cậu yên tâm, mình sẽ quay lại toàn bộ.”Miệng cắn thịt ốc biển, tay cầm hai con sò, không chút ảnh hưởng Tần Ninh nói chuyện.“Mình sẽ đem vài máy ghi chép, đến lúc đó tất cả mọi người đều có thể thấy.”“Lại nói, bọn mình đang ở ngay miệng núi lửa.”Bạch Hi mở một con trai, dài đến hai mươi cm, có thể trực tiếp hạ miệng cắn.Thời đại tinh tế, cá mập cua cáy kích thước kinh người, sò ốc cũng phát triển theo hướng cự vô bá(1).“Nơi này là núi lửa chết, sẽ không phun trào.” So với Bạch Hi, Bạch Lam biết nhiều chuyện hơn, “Mình nghe ông nội nói, thời thái cổ, phượng hoàng đều ở bên cạnh núi lửa hoạt động.”“Núi lửa hoạt động?”“Thật là lợi hại!”Tập quán sinh hoạt như vậy, rõ ràng vượt ra khỏi tầm hiểu biết của hắc nhạn.Đám chim non nói chuyện tưng bừng, thấm thoắt, ba giờ đã trôi qua, sò ốc ít đi một nửa.Sáu quả cầu lam co quắp trên mặt đất, tám chân mở ra, mệt thành bạch tuộc khô.“Mình vẫn luôn nghĩ, nhiều thịt nướng ăn ngon như vậy, rốt cuộc là từ đâu ra.” Hắc Minh nhai miếng thịt ốc nướng cuối cùng, ca ngợi nói, “Thì ra bạch tuộc vực Đen có khả năng như vậy.”Được khích lệ, bạch tuộc nhỏ có chút ngượng ngùng. Lúc lắc xúc tua, gặm hết vài mảnh vỏ sò, nhanh chóng đầy máu sống lại.Đến lúc rời đi, Hắc Minh Hồng Tường lưu luyến không rời, cùng đưa ba tiểu đồng bọn đến trạm không gian, mới đỏ vành mắt nói: “Bọn mình sẽ nhanh chóng trưởng thành, các cậu nhất định phải về sớm một chút!”Thân là gia trưởng, Bạch Nham và Hắc Toàn đen mặt.Cảnh tượng này, hình ảnh này, nhìn thế nào cũng có chút không đúng. Hoặc là nói, tình bạn giữa chim non, người lớn không hiểu?Bởi vì là du lịch “hòa bình”, không cần lái kỳ hạm thiên nga.Đội hình một chiến hạm tuần tra có đồ đằng phượng hoàng, ba chiến hạm hộ vệ, cùng với năm chiến hạm vận tải, sau khi rời tầng khí quyển, bước vào lần vượt không gian đầu tiên.Ba con phượng nhỏ leo lên boong tàu tầng hai, đứng trước vách khoang trong suốt, có thể nhìn ra xa ngoài vũ trụ.Trong toàn quá trình di chuyển, bọn họ đều phải ở nơi này. Cho đến khi đến trạm không gian, mới có thể được dẫn vào khoang chỉ huy.Giao quyền chỉ huy cho Bạch Nham, Bạch Hử không rảnh rỗi, một mình đi đến boong tàu tầng hai.Với sự xuất hiện của y, ba người Tần Ninh đều rất hoan nghênh.“Bạch chủ, tại sao phải đem năm chiến hạm vận tải?”“Tinh cầu nguyên thủy sinh ra biến đổi lớn, quan trắc viên cần một tấc không rời. Tiếp tế trạm không gian, toàn bộ do thành chính vận chuyển.”Bạch Lam chợt hiểu.Thì ra du lịch thời không chỉ là tiện thể, vận chuyển tiếp tế mới là nhiệm vụ hàng đầu.“Không thể nói như vậy.”Bạch Hử dựa vào lưng ghế, hai tay đan vào nhau, khuỷu tay chống lên tay vịn, kiên trì giải thích: “Nơi này từng là lãnh địa của thanh loan, cũng là nơi duy nhất lưu giữ di tích thanh loan. Dẫn ba đứa đến, là để cho ba đứa biết, lịch sử và vinh quang của phượng hoàng, xa xưa hơn ghi chép trong văn hiến rất nhiều.”“Lúc núi lửa phun trào, sẽ không phá hủy di tích sao?”Tần Ninh nói, cũng là điều hai thiên nga nhỏ muốn hỏi.“Sẽ không.” Bạch Hử khẽ cười nói, “Năm tộc phượng hoàng, kiến trúc đều có đặc sắc riêng, thiên nga có thể nói là thô ráp nhất.”Nhớ đến nhà gỗ dưới miệng núi lửa, đảo giữa hồ nhân tạo, Tần Ninh không nhịn được nâng mi.Như vậy còn gọi là thô ráp?“Công nghệ tinh xảo nhất, thuộc về thanh loan. Thứ hai là nhạc trạc và uyên sồ, chu tước xếp thứ bốn, cuối cùng mới là thiên nga.”“Đa số kiến trúc của thanh loan đều chọn xây dựng dưới lòng đất. Thời thái cổ, chủ tinh của tộc đàn thanh loan được gọi là thành hang đá.”“Hai tinh cầu nguyên thủy này nằm ở sát biên giới lãnh thổ, cuối cùng có thể giữ lại được, coi như nhân duyên trùng hợp.”Nói đến đây, Bạch Hử dừng lại, lông mi rũ xuống.“Trong tinh cầu nguyên thủy của thành Vũ, có một từng thuộc về nhạc trạc.”Thanh âm trầm thấp, nét mặt mang theo hồi ức. Đôi mắt thâm thúy như có thể xuyên thấu vũ trụ, nhìn đến đầu cuối thời không xa xôi.Tự thuật ngắn gọn không có quá nhiều sắc thái tình cảm. Giữa những hàng chữ lại mang theo gánh nặng, tựa như có bi thương không tan đi được.Sau trầm mặc ngắn ngủi, một loạt tiếng bước chân phá vỡ yên tĩnh.“Bạch chủ, vương thành gửi thông tin.”Yến Lam và Lật Nhan đồng thời đến, hiển nhiên, lần truyền tin này cũng không đơn giản.“Người gửi tin là vũ hoàng.”“Vũ hoàng?”“Hình như là ra tay quá nặng, hắc ưng bị đánh không dậy nổi, chuyện nghị viện không có người xử lý.Tùy hứng như Lật Nhan, đột nhiên nghe được việc này, cũng cảm thấy khó có thể tin.Sức chiến đấu của tộc ưng không thấp, năng lực kháng đánh mạnh. Mấy ngày đã bị đánh thành như vậy, thật đúng là hiếm thấy.Suy cho cùng, hẳn vẫn là do Ưng Kiền quá yếu?Nếu hắc ưng chủ thành biết được suy nghĩ của Lật Nhan, nhất định sẽ phun máu lần hai.Năng lực kháng đánh có mạnh nữa, cũng không chịu nổi một ngày ba bữa chào hỏi.Hắn có thể bình an sống đến bây giờ, chưa có đi đời nhà ma, mới là kỳ tích lớn!“Ta đi một lúc.”Nghe xong Lật Nhan kể lại, ý thức được tình huống có chút nghiêm trọng, Bạch Hử lập tức đứng dậy rời đi.”Hắc ưng chủ thành cần một bài học, nhưng không thể ra tay quá nặng, để hắn chết vào lúc này.Có hắn ở, thành Rừng và thành Đá không thể tiếp tục liên hợp. Đổi một đời chủ thành, e là chuyện sẽ có thay đổi. Cho dù có thể xử lý, Bạch Hử cũng không muốn nhiều thêm một phiền phức.Huống hồ, đeo tội danh đánh chết chủ thành, vũ hoàng tám phần mười ngồi không ổn ngai vàng. Đề cử vũ hoàng mới, bản thân đừng mơ tiếp tục nhàn rỗi.Từ từ!Bước vào cầu thang lên xuống, Bạch Hử đột nhiên nhíu chặt chân mày.Chẳng lẽ nghĩ chính là ý tưởng này?Nếu là người khác, khả năng cực kỳ nhỏ. Đổi thành con giác điêu kia, chuyện không đáng tin nữa cũng làm ra được.“Bạch chủ?”“Không có gì.”Lắc đầu, Bạch Hử ấn xuống bảng điều khiển.Hạm đội bước vào giai đoạn tốc độ cao, lái về phía mục đích.Bạch Hử giao thiệp mấy lần, rốt cuộc bỏ được ý tưởng trong đầu vũ hoàng, thuyết phục cô tiếp tục ở lại vương thành.“Chuyện nghị viện, có thể giao cho khôi ưng và kim điêu. Diều ưng hẳn cũng rất bằng lòng hỗ trợ.”Trong màn hình, vũ hoàng vẻ mặt đau khổ, nói: “Ta sẽ ở lại đây, hi vọng thời gian đừng dài lắm.”“Ta đảm bảo.” Bạch Hử nói, “Về hắc ưng chủ thành, bệ hạ định xử lý thế nào?”“Ngài yên tâm, ta đảm bảo không đánh chết hắn.” Vũ hoàng bẻ bẻ ngón tay, đốt ngón tay kêu lên răng rắc, “Nhiều nhất đánh gần chết. Nói chung, khẳng định để hắn sống đến ngày ta thoái vị.”“… Được rồi.”Có thể đảm bảo như vậy, đã là không dễ dàng, không thể yêu cầu quá nhiều.Đi ngày thứ năm, hạm đội đến trạm không gian lâm thời.Dung nham dưới lòng đất sắp phun trào, bề mặt tinh cầu tràn đầy hơi nóng, lục địa vỡ thành từng khối, bắt đầu từ từ di chuyển.Nước biển sôi trào, cột nước xông lên tận trời cao, cuộn lên sóng lớn khủng khiếp.Cây già khô héo đổ từng mảnh.Cỏ khô dấy lên tia lửa, nhanh chóng lan ra đồng cỏ.Trong gió truyền đưa tin tức đáng sợ, những động vật còn sống sót tụ tập lại một chỗ, chạy trốn về phía trung tâm lục địa.Hai cực của tinh cầu, sông băng đứt gãy từ bên trong.Trong tiếng vang trầm nặng, hơi nóng phun ra, tựa như trường đao sắc bén, dễ dàng cắt ra lớp băng.Núi lửa tích tụ mười vạn năm, đột nhiên phun trào.Dung nham tràn ra ngoài miệng núi lửa, lan qua đá huyền vũ màu đen. Đan xen khắp nơi, tụ thành nước lũ màu đỏ trào dâng, cuốn qua khắp mặt đất.Chiến hạm tuần tra kết nối với trạm không gian, thấy hình ảnh vệ tinh truyền về, trong đầu Tần Ninh chỉ còn lại hai chữ, rung động. (1) Cự vô bá: người khổng lồ:)) kích thước lớnBọ ngựa hoaSâu róm sồi